Chương 116: Những người đầu tiên
~ Trước đó ~
" Lũ thấp kém các ngươi đừng hòng thắng nổi bọn ta," Evelyn nói khi rút lá bài tiếp theo. " Dù chị em bọn ta ko hoàn toàn hòa hợp nhau, nhưng định mệnh đứng về phía bọn ta. Số phận gọi tên chúng ta giành chiến thắng trong trận đấu này... ko phải lũ các ngươi."
" Ai cũng tin rằng họ dc định mệnh chọn sẵn giành chiến thắng trong mọi giải đấu họ tham dự." Tea chỉ ra. " Ko có nghĩa mấy người làm dc. Tôi đã thấy nhiều bài thủ tài ba thua cuộc... họ cần phải tự cố gắng để biến giấc mơ thành hiện thực. Đừng nghĩ rằng mấy người xứng đáng thắng có nghĩa là mấy người thực sự giành chiến thắng. Và đồng nghĩa cái vết nhơ liên minh với đám Rare Hunter của Marik cũng ko thể xóa nhòa khỏi các người."
" Lũ dân đen các người thì sao?" Eugene phẩy tay khinh bỉ. " Marik đã thông báo cho tất cả toàn bộ cho những Rare Hunter mạnh mẽ của ngài ấy cũng như các đồng minh đáng tin cậy như chị em chúng ta về tất cả lũ các ngươi. Chúng ta biết toàn bộ quá khứ, hiện tại lẫn tương lai của các ngươi."
" Tên côn đồ ngươi gọi là bạn" Evelyn khinh miệt. " "Joey Wheeler... hắn chỉ là con của kẻ nghiện rượu bỏ bê gia đình. Mẹ hắn cũng bỏ rơi hắn vì thấy hắn quá vô dụng. Nếu hắn c·hết khi còn là trẻ sơ sinh thì thế giới này cũng chả có khác biệt gì mấy. Cuộc sống của kẻ hạ đẳng như thế mà ngươi lại đi gọi hắn là bạn? Điều này chứng tỏ ngươi coi rẻ bản thân ngươi ra sao."
" Joey ko còn là Joey trước kia nữa, cậu ấy đang từ từ trưởng thành hướng tới tương lai." Tea đáp trả. " Đúng... tuổi thơ của cậu ấy ko hạnh phúc. Nhiều người coi thường cậu ấy... nhưng chúng chả liên quan tới cậu ấy. Đó là vấn đề của những kẻ coi thường cậu ấy! Sớm thôi, chúng sẽ trắng mắt ra nhìn Joey đạt dc những thành công trong cuộc sống!" Tea nghiến răng. " Tôi rất vinh dự khi dc trở thành bạn của Joey, dc sát cánh bên cạnh cậu ấy.... và tôi nóng lòng muốn chứng kiến Joey trở thành người đàn ông ntn."
Eugene ko hề bị thuyết phục trước lời nói đanh thép này. " Đây là những gì mà những kẻ như ngươi nói khi ko muốn thừa nhận rằng ngươi đã buộc xe kéo của ngươi vào một con la đ·ã c·hết. Tất nhiên ta ko mong đợi gì hơn từ ngươi.... Yugi Muto? Đứa con của một gia đình tan vỡ ông nội của thằng nhóc là tên vô lại, một tên trộm, một con nghiện cờ bạc. Tristan Taylor, đứa con trai yếu kém ko đủ sức gánh vác sản nghiệp gia đình. Ryo Bakura, một thằng nhóc ẻo lả yếu đuối."
" Yugi là vua trò chơi và hàng ngày cậu ấy đều chứng tỏ rằng cậu ấy xứng đáng với danh hiệu đấy. Tristan đang làm điều dũng cảm, tự mình tạo dựng tên tuổi cho bản thân, ko cần phải dựa dẫm vào gia đình. Ko có ai ở đây phải đối mặt với c·hấn t·hương tâm lý nặng như Bakura, và cậu ấy đã vượt qua nó." Cô chỉ tay vào Eugene. " Tôi cấm các người nói xấu về bạn của tôi,"
Eugene khịt mũi thích thú. " Thêm những lời lảm nhảm thảm hại của đứa con gái chỉ biết thế giới này toàn màu hồng, ngay cả khi bố ngươi là loại cảnh sát thối nát đồi bạt nhất thành phố này?"
Tea nao núng nhưng tới lượt Yuri. " Các người nghĩ các người hiểu 2 chị em ta? Chúng ta khác cha chúng ta... và chúng ta đã chứng kiến những thứ mà các người chưa bao giờ thấy, chưa bao giờ hiểu. Chúng ta đã nhìn thấy các ác thật sự. Ở thế giới lẫn ẩn sâu trong người. Chúng ta ko để nó làm chúng ta gục ngã, nó làm chúng ta mạnh mẽ hơn. Các người cứ nói hiểu chúng ta ntn-"
" Bọn ta hiểu," Evelyn nói cùng cái phẩy tay trịnh thượng. " Ngươi bám lấy những tên giàu có mới nổi trong khi lại đi khinh bỉ cha ngươi. Edwin Chaos. Mai Mai Valentine. Renard Volpe. Bọn chúng ko khác gì lũ cặn bã."
"Có thể," Yuri thừa nhận, "nhưng người cặn bã đó ở vị trí cao hơn các người rất nhiều, họ ko thể thấy các người là những con giun đang ngọ nguậy trong lòng đất."
ĐIỀU ĐÓ khiến Evelyn nổi cáu. " Bọn ta ko phải sâu bộ, đồ ngu! Bọn ta có dòng máu hoàng tộc trong huyết quản!"
" Ờ, các người có. Ta đây thích thì có thể bỏ ra 50 đô mua 1 mảnh đất ở Scotland và tự gọi mình là công nương."
" Bọn ta nói về hoàng gia thực sự," Eugene cáu gắt. " Gia tộc của bọn ta... có nguồn gốc từ guồn gốc từ tất cả các dòng dõi của các vị vua Anh. Các tổ tiên của chúng ta cai quản vùng đất rộng lớn nhất lịch sử. Quyền trở thành vua chảy trong huyết quản bọn ta."
" Và các ngươi đấu bài theo lệnh của một tên trông mộ?" Yuri trêu chọc.
Mắt Evelyn giật giật. " Bọn ta làm việc cùng Marik Ishtar để đòi lại những gì thuộc về bọn ta. Khi bọn ta đánh bại lũ thấp kém các người và đưa các người tới gặp ngài ấy, ngài ấy sẽ thưởng cho bọn ta rất hậu hĩnh."
" Hả? Biến các người thành vua hay nữ hoàng à?" Tea mỉa mai.
" Có lẽ," Eugene nói với một cái nhún vai. " Tất cả các danh hiệu quý tộc sẽ quay trở lại với chúng ta."
Tea cười khúc khích. "Hal Xem ra tất cả chỉ là một trò hề."
" Cái gì?"
" Mấy cái hành động học đòi quý tộc... các ngươi cũng chỉ là dân thường."
" Bọn ta là quý tộc!" Evelyn hét lên.
Tea lắc đầu. " Ko, ko các ngươi ko phải. Nếu các ngươi là quý tộc thì cần gì Marik phải trả lại danh hiệu đó?" cặp song sinh á khẩu. " Đúng hả? Chuyện gì đã xảy ra? Là đứa con trai thứ 2? Hay bị lưu đày?" Cặp song sinh tiếp tục im lặng nhưng Tea lắc đầu, khiến Yuri tự hỏi liệu em cô có nhận ra con bé ngày càng thích phát biểu như Yugi và chọc tức đối thủ như Edwin. Sự tự mãn, tự tin, từ từ lùa đối phương vào cạm bẫy đã gài sẵn. Mặc dù đó ko phải là trận đấu mà đơn thuần là trashtalk, Tea vẫn thành công lừa dc cặp song sinh thừa nhận điều gì đó mà chúng đang cố che giấu. Sự trưởng thành của Tea làm Yuri hết sức vui mừng.
" Nếu các ngươi muốn biết... tổ tiên bọn ta... khá ngu dốt trong việc quản lý lãnh thổ và tài sản." Eugene thừa nhận trước khi nhìn chằm chằm vào 2 chị em. " Nhưng bằng việc đánh bại các người rồi đem các người tới trước mặt Marik, ngài ấy sẽ đảm bảo chúng ta khôi phục lại địa vị, quyền lực vốn thuộc về bọn ta."
" Hay," Yuri quyết định bắt chước Edwin một lần. " Thế ai... trở thành người đứng đầu?"
" Hả?"
Yuri chỉ tay về phía cặp song sinh. " Thì biết đấy, vị trí đứng đầu vua hay nữ hoàng chỉ có 1 mà thôi. Vậy nên ai trong 2 người sẽ đứng lên tiếp quản vùng đất của tổ tiên. Người còn lại thì chỉ dc danh hiệu trên danh nghĩa, đúng ko? Thế các người quyết định ai làm chủ chưa?"
Eugene bật cười. "Còn phải hỏi, tất nhiên là ta! Dù sao thì tôi là con trai"
" Xin thứ lỗi em trai yêu quý." Evelyn nói với vẻ ngọt ngào gượng ép, “nhưng chị lớn tuổi hơn em và người lớn tuổi nhất đương nhiên là người thừa kế."
" Nhưng chị là con gái, chị gái yêu quý. Chỉ có nhà vua mới xứng đáng trị vì trong lâu đài... nó có từ bao đời nay."
"Nhưng quân hậu là quân mạnh nhất trên bàn cờ phải không? Vua có thể quyết định kết cục của ván cờ nhưng quân hậu mới là người có tất cả sức mạnh."
" Quân hậu phải làm việc, chị gái ạ."
" Giống như người hầu?" Evelyn điên tiết.
" Chị tự nói đấy nhé."
" Đừng hòng chị sẽ dâng cho mày những thứ thuộc về chị."
" Chị ko cần phải lo vì em sẽ ko bao giờ làm như thế." Eugene đáp trả. " Em sẽ lấy nó thứ vốn thuộc về EM"
" MÀY!" Evelyn gầm gừ, hạ thấp chất giọng sang trọng chuyển sang giọng như mấy người chợ búa. " Nếu mày nghĩ chị đây để yên cho mày làm như vậy, đừng có mơ! Tao là người nghĩ ra ý tưởng đến gặp Marik."
" Tôi mới là người thuyết phục Marik giúp đỡ!" Eugene nói, cũng bắt đầu lộ ra giọng điệu thô tục. " Nếu ko nhờ tôi nghĩ ra, thì chúng ta vẫn còn đang đứng ở trước của nhà ngài ấy! Tôi mới là người thuyết phục ngài ấy cho chúng ta cơ hội!"
Evelyn lườm em trai, dậm chân. " Đừng lải nhải nữa, đồ ngu độn! Mày chả có tác dụng đéo gì trong kế hoạch này! Chấp nhận đi, mày chỉ là quả tạ kéo chân tao."
" Tạ? Con khốn ngu xuẩn này! Tao là người đang có quái thú trên sân khiến 2 đứa kia run rẩy. Mày làm dc cái đéo gì hả Evie? À, đúng rồi, quái thú cua mày bị diệt khi chả làm dc cái mẹ gì hết, phế vật hết sức."
" Tao vẫn tốt hơn thằng đần độn như mày,"
" Whao!" Yuri can thiệp. " Ko cần chửi nhau như thế-"
" FUCK OFF!" Cặp song sinh mặc kệ Yuri rồi tiếp tục quay sang chửi nhau.
"Chúng ta... chúng ta nên làm gì không?" Tea nhẹ nhàng hỏi khi Yuri liếc nhìn cô.
" Chị chịu. Bình thường thì Yugi hay Edwin mới ra người tạo ra điều kì diệu. Em có kế hoạch gì ko?"
" Em ko thể làm gì vào lúc này," Tea thừa nhận. "Lượt tiếp theo..."
" Ta sẽ cho các người thấy ta có thể làm gì," Evelyn tuyên bố, giơ lên 1 lá bài. " Soul Charge! Bằng lá bài này ta có thể hi sinh 1000 điểm gốc để triệu hồi 1 quái thú từ nghĩa địa" (Evelyn và Eugene-3000)
" Con điên này đó cũng là điểm gốc của tao đó"
" Đó cũng là điểm gốc của ta nữa, thằng em ngu dốt. Tao sẽ cho mày thấy các tao giành chiến thắng. Erebus trở lại sân đấu!" Erebus xuất hiện trên sân một lần nữa, và chỉ cần dùng ngón tay cũng đủ khiến quái thú của Yuri tan vỡ. " Mày nhìn thấy gì chưa, tao mới là người đầu tiên gây ra thiệt hại cho bọn chúng," (Yuri và Tea-2700)
" Và tiêu tốn điểm gốc của chúng ta gần ngang với thiệt hại của bọn chúng." Eugene cáu kỉnh.
" Hả, sợ con quái thú cua mày ko giải quyết trận đấu dc sao? Đừng lo, cứ để gia chủ lo liệu!"
" Khỏi cần, tao sẽ đánh bại bọn chúng mà ko cần tiêu tốn bất kì điểm gốc nào hết"
" Ahem"
Cặp song sinh quay ra nhìn Tea
" Lượt tôi," Tea nói. " Chính xác hơn... lượt cuối cùng của trận đấu này." Cô giơ lên 1 lá bài. " Bắt đầu bằng việc triệu hồi Agent of Creation-Venus và dùng 1000 điểm gốc để triệu hồi đặc biệt 2 shine ball từ bộ bài lên sân." (Yuri và Tea-1700)
" Nhìn kìa, nó tự hủy hoại chính nó." Evelyn nói với một nụ cười tự mãn.
" Giống như mày thôi," Eugene vặn lại
" Giờ," Tea tiếp tục mặc kệ cặp song sinh. " Đám Shine ball này ko ở trên sân lâu đâu. Link Summon!"
" Link Summon?!" Eugene. " Cái quái quỷ gì thế này?"
" Một cách mới để triệu hồi quái thú ra, nó ở nơi đặc biệt trên duel disc." Tea đặt 2 Shine Ball xuống nghĩa địa. " Tôi hi sinh 2 quả cầu ánh sáng này nhằm mang tới một trong những người bảo vệ hùng mạnh nhất của Sanctuary in the Sky: Cel·estial Knightlord Parshath!"
Thiên thần xuất hiện trên sân Tea thật sự đặc biệt. Đó là một nhân mã pha lê, với nửa trên là một hiệp sĩ có da thịt làm từ kim cương thô với đôi cánh là những tấm titan nối với lưng. Phần dưới của con quái vật cũng làm bằng kim cương nhưng có 8 chân, mỗi chân được mạ vàng và giáp bạc.
Cặp song sinh nhìn con quái vật trước khi cả hai buông ra những lời chế giễu. “Ngươi cho rằng thứ sặc sỡ đó có thể đánh bại chúng ta sao?” Evelyn khinh thường
" Này!" Yuri phàn nàn. " Thôi khỏi diễn nữa, các người làm gì tí quý tộc nào."
" Diễn? Ngươi nói vớ vẩn?"
" Chúng ta nghe thấy chất giọng chợ búa kia rồi."
" Ta ko hiểu ngươi đang nói cái gì"
"... thật luôn?" Yuri ngán ngẩm.
Tea đơn giản chỉ lắc đầu. " Bọn chúng thích nói giọng gì cũng dc, bọn chúng đều sẽ thua."
" Như chị gái yêu dấu của ta nói," Eugene tự tin tuyên bố. " Bọn ta ko sợ con quái thú kia. Trên thực tế... nó nhìn khá yếu ớt... chắc chắn yếu hơn các quái thú của chúng ta."
" Các người nên biết rằng ko phải có mỗi sức t·ấn c·ông mới là quái thú mạnh. Giống như cách để lật đổ một vị vua, có thể dùng q·uân đ·ội hoặc đơn giản hơn... á·m s·át." Ngay lập tức Knightlord giơ v·ũ k·hí lên, nó phát sáng.
" Mánh khóe gì đây?" Evelyn hỏi.
" Effect của Knightlord. Khi Sanctuary in the Sky ở trên sân, tôi dc quyền thêm vào tay 1 quái thú Fairy" Tea gõ vào duel disc và nó đưa cô 1 lá bài. " Bằng cách loại bỏ Agent of Miracl·es- Jupiter khỏi mộ, tôi triệu hồi quái thú mạnh nhất trong tất cả các Agent. Hãy xuất hiện Master Hyperion!"
Một t·iếng n·ổ làm rung chuyển Sanctuary in the Sky, hiện thân của mặt trời xuất hiện trên sân bằng tất cả sự hào nhoáng. Con quái thú cao lớn hơn tất cả các Monarch, hai cánh tay dang rộng cùng luồng khí nóng hừng hực, đe dọa thiêu đốt hết mọi thứ.
" Và giờ là thời điểm kết thúc trận đấu," Tea thông báo.
" Bằng cách nào?" Eugene kêu lên kinh ngạc. "Các vị vua của chúng ta vẫn mạnh hơn ... sinh vật đó!"
" Thông qua effect. Master Hyperion có thể loại bỏ 1 quái thú hệ Light từ mộ của tôi ra khỏi trận đấu, đem lại cho nó khả năng tiêu diệt một quái thú bất kì trên sân. Và khi có Sanctuary in the Sky, tôi có thể sử dụng effect này 2 lần!"
" Ko... ngươi ko thể làm vậy! Các vị vua của chúng ta... ko" Evelyn cầu xin ngay cả khi con quái vật của Tea cúi xuống nắm lấy 2 vị vua trên tay. Chúng cố gắng vùng vẫy nhưng bât lực. " Làm gì đó đi Eugene!"
" Ko... ko thể"
"Master Hyperion, Supernova Strike!" Tea nói, 2 quái thú Monarch tan thành tro bụi. " Và giờ các người ko còn gì ở trên sân"
Evelyn tuyệt vọng nhìn xung quanh, cố gắng làm lay chuyển Yuri. " Ngươi... ngươi ổn với việc này? Ngươi bảo vệ cô ta, làm tất cả mọi thứ. Cuối cùng thì cô ta c·ướp lấy hết chiến công?"
Eugene nhanh chóng gật đầu. " Đúng, đúng ngươi mới là người thích hợp kết thúc trận đấu này."
Yuri ko nhịn dc cười.
" Tại sao... tại sao ngươi lại cười. " Evelyn hỏi, giọng cô ta giờ run rẩy hoàn toàn đánh mất chất giọng giả tạo của giới thượng lưu và lộ ra chất giọng thật. " Nói cho ta biêt-"
Yuri lắc đầu. " Tôi cảm thấy mấy người thật đáng thương hơn đáng trách. Cố gắng ăn mặc, hành xử như quý tộc... nhưng cuối cùng chỉ cần kích một phát là chuyển sang đấu đá lẫn nhau. Cãi cọ nhau vì muốn có quyền lực nhiều hơn. Thế mà cũng đòi là chị em, đòi là gia đình." Cô thay vì nhìn 2 tên Rare Hunter thì cô nhìn sang Tea, mỉm cười. " Gia đình không quan tâm nếu người này thành công hơn người kia. Có thể có một số ghen tị, chắc chắn, đó là bản chất con người. Nhưng cuối cùng người thân cũng sẽ mừng cho nhau. Gia đình vui khi bạn thành công, gia đình ko chế nhạo mà chìa tay ra giúp đỡ khi bạn gục ngã."
“Và không chỉ với gia đình ruột thịt," Tea nói. " Áp dụng cả cho gia đình mà bạn chọn cũng vậy. Các người nhắc tới Joey, Yugi, Tristan và Bakura... họ là những người bạn thân nhất của tôi, tôi coi họ như gia đình mình. Khi em gái của Joey cần giúp đỡ, Yugi ko ngần ngại lập tức đưa tiền thưởng của cậu ấy cho Joey. Tôi cũng làm thế nếu tôi vô địch Duelist Kingdom"
"Edwin, Mai và Renard?" Yuri cười. " "Họ đã ở bên tôi vào thời điểm đen tối nhất và giúp tôi vực dậy. Đã cho tôi lý do để tiếp tục sống. Mấy người muốn chế giễu họ? Dc thôi, nhưng hãy biết rằng tôi ko để yên cho mấy người làm vậy. Ngoài ra tôi ko có vấn đề gì với việc Tea là người kết thúc trận đấu này. Cũng giống như tôi sẽ cổ vũ như nhau nếu Edwin hoặc Yugi hoặc Mai giành chiến thắng trong Battle City. Bởi vì họ là gia đình và đó là những gì gia đình làm! Vì vậy..." cô ấy nhìn Tea. "Tại sao em không kết thúc chúng đi?"
" Hân hạnh," Tea vui vẻ nói. " "Knightlord Parashath, Master Hyperion! Trực tiếp t·ấn c·ông Eugene và Evelyn!"
Cặp song sinh chỉ có thể kêu lên khi dính đòn trực tiếp, điểm gốc của chúng tụt xuống 0 nhanh chóng (Eugene và Evelyn-0000)
"Và ĐÓ là cách chị em nhà Gardner làm!" Tea nói, giơ tay lên trời.
" Các người... lũ thảm hại đáng thương các người." Evelyn rên rỉ khi Yuri bước tới chỗ chúng.
"Mày sẽ phải trả giá cho- Ouch" Lời đe dọa của Eugene bị cắt ngang. Yuri đã dẫm lên tay của hắn.
" Xem nào... Yugi và bạn bè của cậu ta có thể ko để tâm tới mấy lời nói muốn báo thù của các người. Nhưng tiếc rằng, tôi thuộc nhóm của Edwin Chaos và cậu ta thì ko thích mấy câu nói ồn ào này cho lắm." Cô ngồi xổm xuống vỗ vào má Eugene. "Bây giờ... hãy là một cậu bé ngoan đưa thẻ định vị cùng lá bài hiểm của mấy người ra trước khi tôi bắt các người làm vậy."
" Hoặc nếu ko phục, chúng ta sẽ đánh nhau trên phố này luôn," Tea đe dọa
Cặp sinh đôi nhìn nhau. Khoảnh khắc Yuri thả cổ tay Eugene ra, cả hai lao đi nhanh hết mức có thể, bỏ lại bài hiếm với thẻ định vị ở lại.
" Đánh nhau? " Yuri hỏi. " Em biết gì về đánh nhau. Chị đã ép em học các khóa học tự vệ mà em còn ko chịu."
" Joey dạy em cách dùng nắm đấm," Tea thừa nhận với một cái nhún vai ngượng ngùng. " Nhưng đó dọa dc bọn chúng mà, phải ko?"
" Ừm," Yuri nói, cầm lấy Erebus, đưa Heavenly Monarch cho Tea. " Chúng có lẽ có tác dụng với bộ bài của chúng ta." Tea ko trả lời. " Đúng ko?"
" Chị... bọn chúng có 6 tấm thẻ định vị."
" Hả?"
" Bọn chúng có 6 tấm thẻ định vị, mỗi tên có 3 tấm." Tea giơ chúng lên. " Mà em chỉ cần 1 tấm nên..."
" Này," Mắt Yuri mở to. " Ý em muốn-"
" Vâng," Tea liền đưa nhét 5 tấm thẻ vào duel disc của chị gái cô, rồi làm điều tương tự của duel disc của bản thân. " Đi nào... chị em mình hãy cùng nhau vào chung kết."
Yuri nhìn em gái mình, cười. " Thế này sẽ làm Kaiba khó chịu vô cùng phải không? Rằng hai chúng ta vào vòng chung kết trước cậu ta?"
" Đúng thế"
Yuri cười thích thú, lấy thẻ định vị ban đầu của cô đưa vào duel disc.
________________________________________________
".... ko thể nào," Kaiba nổi giận khi nhìn vào điện thoại,
" Có chuyện gì sao thưa chủ tịch?" Aira trưởng nhóm thử nghiệm game của anh ta hỏi. Cô ấy tình cờ gặp 2 anh em họ và Mokuba ngay lập tức muốn đấu với cô ấy, xem xem bộ bài của cậu nhóc xoay sở ntn với một đối thủ mạnh.
" Mọi chuyện đều ổn, tiếp tục tập trung đấu đi."
" Vâng," cô quay sang Mokuba. " Lượt của chị đúng ko?"
" Yeah! Em thích bộ bài ảo của chị."
Aria mỉm cười trước điều đó. " Phải, Caesar yêu cầu chị thử nghiệm chương trình này, xem nó có tích hợp với duel disc hay ko. Dù ko thể thay thế hoàn toàn các lá bài vật lý, nhưng sử dụng cái này tiện lợi hơn rất nhiều."
" Vâng, với lại em chưa bao giờ thấy ai có bộ bài ntn thực sự ngoài đời." Mokuba chỉ về phía sân của Aira, nơi có cả Blue Eyes lẫn Red Eyes đang đối đầu với rồng bằng của Mokuba
" Thật ra, chị cũng có một bộ bài Red Eyes."
" Thật?" Mokuba ngạc nhiên
" Thật, chị thích tiềm năng của nó. Chị đã nói chuyện với Edwin và Cassie vài tuần trước, bằng cách nào đó họ đã thuyết phục Pegasus gửi cho chị một bộ bài. Có một số lá thú vị..."
Kaiba ko bận tâm, chời đợi có người nhấc mấy từ đầu dây bên kia. " Vâng, thưa chủ tịch?"
" Kiểm tra lại bảng xếp hạng của Battle City. Rõ ràng có gì đó nhầm lẫn."
" Vâng thưa chủ tịch," kĩ thuật viên trả lời, Kaiba chỉ có thể nghe thấy tiếng gõ bàn phím. " Tôi thấy ko có vấn đề gì cả. Chủ tịch ngài nhận thấy cái gì ạ?"
" Ngươi ko thấy 4 người lọt vào vòng tiếp theo sao.... chúng là những ai?"
" Thực ra là 5. Một người vừa mới thu thập đủ 6 thẻ."
Kaiba nghiến răng. " Edwin Chaos. Tốt thôi, hắn có thể lọt vào vòng trong. Dù sao hắn cũng là người đầu tiên tiến vào lâu đài của Pegasus... hắn biết cách đánh bài. Mai Valentine.... cô ta cũng có chút kĩ năng. Nhưng Tea Gardner... Tea Gardner? Người mà chỉ biết đứng ngoài cổ vũ Yugi, người luôn lải nhải về tình bạn lọt vào vòng chung kết?"
".... vâng thưa chủ tịch. Có trận đấu đôi và 2 chị em nhà Gardner chiến thắng, thế nên họ chia đều số thẻ định vị."
" Em kích hoạt bài bẫy!" Mokuba lên tiếng.
Kaiba nghiến răng tiếp. " Vậy kẻ nào lọt vào vòng tiếp theo trong lúc ta đang nói chuyện?" Trong đầu anh nói thêm. " Nếu là Wheeler thì ta biết có điều gì đó không ổn.."
"Brom Bones, thưa chủ tịch" kỹ thuật viên nói.
Kaiba cảm thấy quen quen. " Cái tên này... nghe quen quen."
" Anh ta là nhà vô địch Bắc Mỹ thưa chủ tịch. Từng dc Pegasus thuê làm Eliminator..."
" Đúng, là hắn." Kaiba nhớ lại. Mặc dù anh chưa từng đấu với người này lần nào, nhưng anh biết rằng Brom được gọi là bài thủ cừ khôi, chuyên đi nghiền nát mọi đối thủ. " Ta ko ngạc nhiên khi hắn-"
"Joseph Wheeler vừa kích hoạt 6 thẻ định vị thưa chủ tịch."
"... cái gì?"
Kĩ thuật viên nhắc lại. " Joseph Wheeler vừa kích hoạt-"
" Làm thế nào tên nhà quê đó lại lấy dc 6 thẻ định vị?" Kaibai gần như muốn bóp nát chiếc điện thoại,
" Tôi đang kiểm tra xem những ai đã đấu với cậu ta.... người cuối cùng cậu ta đánh bại là Vellian Crowler. Đã diễn ra cách đây hơn 1 giờ. Tôi nghĩ cậu ta loay hoay mãi mới biết phải làm gì."
" Blue-Eyes t·ấn c·ông!"
Seto chế giễu. " Quả thật đúng khi đó là Wheeler. Còn ai khác gần nhận được thẻ định vị cuối cùng?"
" Thêm một người nữa vừa nhận dc"
" Ai?" Kaiba cay cú rõ rệt. " Tên hay chơi với Wheeler, Tristan? Hay ông nội của Yugi?"
" Là-"
" "Làm tốt lắm, Mokuba!" Aria nói, tắt duel disc đi rồi tiến tới chỗ Mokuba, làm Kaiba nhận ra rằng trận đấu đã kết thúc. Aria đưa tấm thẻ định vị thứ 6 cho Mokuba. " Một quick spell rất hay đấy, chị thua tâm phục khẩu phục."
" Cảm ơn chị. Xin lỗi vì đã loại chỉ khỏi Battle City."
" Meh. Chị thích xem hơn là chơi. Cassie sẽ livestream. Chị định mời em nếu em ko vượt qua vòng 1 nhưng quả là chị nghĩ nhiều rồi. Hừm... nói về" Aria lấy đt ra.
" Anh hai!" Mokuba chạy về phía Kaiba. " Em làm dc rồi em sẽ tham dự vòng chung kết Battle City!"
Nếu là bất kì ai khác thì Kaiba hẳn khó chịu khi bị vượt mặt. Nhưng với em trai anh người đang nhìn anh bằng ánh mắt mở to và nụ cười rạng rỡ, Kaiba chỉ có thể vui vẻ mỉm cười, đặt tay lên vai em trai anh nói lời chúc mừng.
" Giỏi lắm, Mokuba. Giờ hãy giúp anh lấy nốt 2 tấm thẻ định vị cuối cùng."
" Sẽ dễ dàng lắm ạ!" Mokuba tự tin. " Bằng Obelisk the Tormentor, ko ai-"
"OBELISK!?"
Seto và Mokuba quay lại thì thấy Aria đang kéo điện thoại ra khỏi tay, mặt trợn lên vì tiếng hét từ trong điện thoại bởi giọng của Cassie. Kaiba bối rối, nhanh chóng lắp ráp các dữ liệu lại.
" Pegasus có cả một đội nghiên cứu về các là bài thần, nhưng theo Ishizu, vào đêm đầu tiên họ làm việc với mấy lá bài, tất cả đều đã bị g·iết c·hết theo cách khủng kh·iếp. Cassie Garnett làm việc cho Pegasus trong ban viết về cách truyền thuyết, thần thoại co các lá bài. Kaibai liền đưa tay ra lấy điện thoại của Aria, cô nhanh chóng đưa nó cho anh. " Cô Garnett."
"V-vâng," người phụ nữ ở đầu dây bên kia nói, giọng run run. "Có phải... ngài vừa nhắc đến 'Obelisk the Tormentor' không?"
" Đúng vậy. Tôi cho rằng Pegasus chọn cô làm việc trong dự án 3 lá bài thần."
" Nope"
" Cô Garnett"
"Tôi không tham gia bài thần Ai Cập!" Cassie vội vàng nói, lời nói của cô ấy trở nên lộn xộn. " Tôi chắc chắn ko dc ngài Pegasus điều tra nguồn gốc của ba con quái vật to lớn mà ngài ấy nhìn thấy trong các phiến đá ở Ai Cập! Và ngài ấy ko lao vào văn phòng của tôi sau khi nhóm thiết kế b·ị s·át h·ại dã man và bảo tôi quên tất cả về các lá bài thần, đồng thời yêu cầu tôi xóa hết dữ liệu về chúng trong máy tính! Đúng, ngài Pegasus ko cứu mạng tôi và tôi ko tự nhốt mình trong căn hộ của tôi ngay bây giờ."
" Nếu cô biết gì đó"
"SShhhhhhHSSSSShhhsss!" Cassie giả vờ mất sóng. " "Xin lỗi... mất sóng... tôi đang đi vào đường hầm.... SHHHsssSSSShhhSShS."
" Cô Garnett!!!!"
Điện thoại mất liên lạc
" Tôi có nên biết gì ko, thưa chủ tịch?" Aria bối rối hỏi.
" Ko," Kaiba đưa trả lại điện thoại cho cô. " Tốt nhất là cô nên quên hết mọi thứ liên quan tới chuyện vừa xong."
" Vâng, thưa chủ tịch"