---
Trong bữa ăn, Bạch Khuê nhìn lướt qua, không thấy Bạch Cẩm Tâm đâu.
Lạc di nương dùng ánh mặt hiểu chuyện mà nói: \”Tam tiểu thư nói thân thể của nàng ta không khỏe, đã trở về viện nằm rồi, một hồi ta nói gia nhân mang thức ăn sang cho nàng ta, Hầu gia không cần lo lắng.\”
\”Ừ.\” Bạch khuê lạnh lùng đáp 1 câu, xoay qua chỗ khác lộ vẻ hài lòng thoải mái.
\”Ta nói, Viên nhi ăn đi này, món tôm bóc vỏ này là món ngươi thích nhất đó. Lần này sao Hưng Thịnh vương lại để cho ngươi trở về đây, không phải mới về lại mặt đây sao, phụ thân biết Hưng Thịnh vương cưng chiều người, nhưng cũng đừng có ỷ sủng mà kiêu.\”
Bạch Khuê đúng là chỉ đối đãi tốt với đích trưởng nữ, hắn trời sinh tính tình trầm ổn, chẳng bao giờ có ai khiến hắn lộ ra vẻ mặt tươi cười, càng không dám nghĩ đến sẽ vì người nào mà gắp thức ăn, ngay cả Bạch Cảnh Hưng còn là đứa trẻ, cũng không được nhận đãi ngộ như vậy. Chỉ là Bạch Cẩm Viên biết rõ, phụ thân nàng ta cùng lão phu nhân cũng như nhau, đều quan tâm quan hệ giữa Bạch gia với Hưng Thịnh vương hơn là bản thân nàng.
\”Phụ thân, Viên nhi hiểu rõ, lần về nhà này này Viên nhi là được chính Hưng Thịnh vương giao phó. Hưng Thịnh Vương muốn Viên nhi giúp người tìm thêm một vị vương phi, như vậy, Bạch gia chúng ta lại càng được nhiều ân sủng hơn một chút…\”
Viên nhi bưng bát thức ăn Bạch Khuê gắp cho mình, cắn một miếng, xong mới nói, thể hiện rõ ràng mình là một cô con gái nhu thuận.
\”Àh, nhưng chọn cô nương nào trong phủ ta thì thích hợp đây? Chuyện này, chắc nhờ lão phu nhân định đoạt. Viên nhi, ngươi cũng có thể nói ý muốn của ngươi, ta cùng lão phu nhân sẽ xem xét thử. Nếu việc mà thành, Bạch Hầu phủ ta thành ra có hai vị vương phi rồi, đây là chuyện chưa từng có, Bạch gia chúng ta xem như rạng danh một lần.\”
\”Người đâu, mang lên cho ta một bình nữ nhi hồng.\”
Nghe Bạch Cẩm Tâm nói vậy, Bạch Khuê vui vẻ ra mặt, vui không kìm được, còn bảo hạ nhân mang thêm rượu tới. Một phen ăn uống linh đình, khung cảnh người một nhà cùng ăn bữa cơm vui vẻ, Bạch Khuê uống đến mức mặt mày hồng hào, rạng ngời vui sướng.
Để cả hai cô con gái cùng gả một chồng, Bạch Khuê cũng không thấy mất mặt, cái này, vì để leo lên vị trí tốt, cái gì hắn cũng làm ra được.
Lạc di nương có ý muốn dìu Bạch Khuê về phòng mình nghỉ ngơi, lại bị lão phu nhân trừng mắt cảnh cáo, Lạc di nương chỉ có thể thu ánh mắt lại lui xuống.
\”Phụ thân, Viên nhi có việc cần nhờ người, về chuyện Hưng Thịnh vương muốn nạp thiếp…\” Bạch Cẩm Viên tiến lên trước một bước, rót thêm ly rượu trên tay Bạch Khuê mà nói.
\”Vừa rồi lúc dùng bữa không phải đã nói qua rồi sao, mẫu thân, trong nhà sự tình đều là do người lo liệu mà làm, ta cũng yên tâm, hai người cứ thương lượng rồi lựa chọn là được, việc này ta không can dự.\”
\”Vinh hoa phú quý của Viên nhi với Bạch phủ là một, Viên nhi đa tạ phụ thân. Nếu sau này …\” Bạch Cẩm Viên đạt được ý đồ từ Bạch Khuê, kích động đứng lên nói.
Bạch Cẩm Viên sắp thốt lên thành tiếng, lão phu nhân tự nhiên hiểu ra, cắt ngang lời nàng ta, đột nhiên tỏ ra đầy vẻ chính nghĩa mà nói rằng:\”Viên nhi, tương lai là tương lai, lời này không nên nói trước, đừng để người xấu bắt được nhược điểm, theo ta thấy, nếu chọn người về Hưng Thịnh vương phủ thì nên là Bạch Cẩm Tâm, nàng ta là thứ nữ, ngươi cũng khống chế nàng ta tốt.\” lão phu nhân tính toán nói.
Bạch Cẩm Viên nghe thấy lời này như được gãi trúng chỗ ngứa! Nhưng nét mặt vẫn làm ra vẻ vô tội, \”Tổ mẫu, Cẩm Tâm muội liệu có nguyện ý cùng ta phụng dưỡng Hưng Thịnh vương không.\”
\”Nàng ta lại dám không sao! Tiểu tam tuy là khéo ăn khéo nói, có chút ốm yếu, nhưng tư sắc nàng ta lại không kém gì ngươi, nhất định có thể lôi kéo được Hưng Thịnh vương, hơn nữa, nàng ta dễ bề khống chế, Viên nhi người tất sẽ dễ dàng dẫn dắt nàng ta, ổn định tâm tư của Hưng Thịnh vương!\”
Lão phu nhân đập bàn ra quyết định, Bạch Cẩm Viên tất nhiên là thỏa mãn gật đầu.
...
Sau bữa ăn, việc tam tiểu thư không được sủng ái của Bạch gia bị lão phu nhân chọn làm thiếp của Hưng Thịnh vương lan truyền sôi sùng sục trong Bạch phủ.
Ở Nhu viện, một âm thanh chói tai vang ra!
\” Di nương, người nói cái gì? lão phu nhân lại đi chọn con nha đầu chết tiệt Bạch Cẩm Tâm cùng Bạch Cẩm Viên đi hầu hạ Hưng Thịnh Vương? Lão phu nhân có phải hồ đồ rồi không? Sao bà ta có thể chọn Bạch Cẩm Tâm chứ? Không được, ta phải đi tìm lão phu nhân nói lý.\”
Bạch Cẩm Miên còn đang tơ tưởng tới Hưng Thịnh vương, dù sao tuổi tác nàng ta cũng thích hợp, tư sắc cũng không tệ, so với một Bạch Cẩm Tâm nhát gan luôn sợ phiền phức, một Bạch Cẩm Tâm ốm yếu nhu nhược, nàng ta mới là người phù hợp hơn.
Nhưng nghe Lạc di nương nói lão phu nhân chọn Bạch Cẩm Tâm, nàng chịu không nổi hét ầm lên, đúng là không thể tin được.
\”Là thật, đã chọn rồi.\” Lạc di nương cũng sầu khổ mà nói.
\”Không được, di nương, người đừng cản ta, ta nhất định phải tìm lão phu nhân nói lý lẽ, đây chính là chuyện chung thân đại sự đó di nương, lẽ nào người không muốn để ta làm vương phi sao? Đó là con đường tươi sáng nhất đó, ta làm trắc phi, hai mẹ con chúng ta có thể ở nơi này ngẩn cao đầu rồi.\”
Bạch Cẩm Miên quả thật là tứ chi phát triển, đầu óc đơn giản, không thấu suốt gì chạy đi tìm lão phu nhân nói lý.
...
Mà ở hậu viện, Bạch Cẩm Tâm ngủ một giấc đến chạng vạng, vừa tỉnh lại liền thấy Như Nguyệt cùng Như Ngọc mặt đầy ai oán dí sát vào nàng.
\”Như Nguyệt, em muốn hù chết tiểu thư nhà em hả\” Bạch Cẩm Tâm chưa kịp tỉnh hồn quát lớn.
\”Tiểu thư, cuối cùng người cũng tỉnh rồi, chuyện lớn, có chuyện lớn rồi.\”
Bạch Cẩm Tâm bị giọng nói oang oang của Như Nguyệt làm sửng sốt.
Nàng choáng váng cả đầu óc, chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra.
\”Đã xảy ra chuyện gì làm em kinh hãi vậy.\” Bạch Cẩm Tâm đứng dậy vươn vai, mặc kệ cho tỳ nữ một bên chỉnh lại xiêm y cho nàng, nghiêng đầu qua hỏi.
Như Nguyệt làm ra vẻ như gặp quỷ, ấp úng vừa nói vừa khua tay múa chân: \”Tiểu thư! Em nghe người ta nói, lão phu nhân làm chủ, muốn đem người gả cho Hưng Thịnh vương. Ai cũng biết Hưng Thịnh vương ra sao mà!\”
Như Nguyệt nói xong liền thần thần bí bí tiến đến gần, nói vào tai Bạch Cẩm Tâm, dùng âm thanh chỉ có hai người bọn họ mới nghe được mà nói.
\”Tiểu thư, người biết không, nghe nói Hưng Thịnh vương này bình thường vào ra thanh lâu, ăn chơi hưởng thụ, cả ngày không thấy bóng dáng đâu, chết dí trong nữ sắc phong lưu! Hơn nữa, đại tiểu thư là đích trưởng nữ gả qua đó cũng chỉ được ngồi ở vị trí trắc phi, cả ngày lại đi nói Hưng Thịnh vương sủng hạnh mình, chẳng phải là gạt người quà sao? Tỷ muội cùng chung một chồng, nhất định sẽ lục đục với nhau, tiểu thư, đây rõ ràng là hố lửa người không được để bị hãm hại.\”
Bạch Cẩm Tâm vừa nghe, lập tức nhíu mày. Cái gì…
Hưng Thịnh vương là kẻ như vậy ai cũng biết, lão phu nhân dựa vào cái gì tự ý mang nàng gả sang? Mặc dù nàng là thứ nữ, nhưng cũng không phải là công cụ cưới gả để lão phu nhân làm lung lạc Hưng Thịnh vương.
Bạch Cẩm Tâm đương nhiên sẽ không để chuyện này xảy ra, dù bề ngoài nàng là thứ nữ Hầu phủ, nhưng bên trong cơ thể này là linh hồn thiếu nữ thế kỷ hai mươi mốt nha!
Ai. Nàng đột nhiên thở dài, Như Ngọc cũng lại gần, nhìn sắc mặt nàng cứ một hồi trắng, một hồi xanh, không kìm được hỏi \”Tiểu thư, người làm sao vậy?\”
\”Không có gì, chỉ là ta nhớ tới tình cảnh của mình ở Hầu phủ, cha không thương mẹ không yêu, chỉ sợ dù ta có không tình nguyện, họ cũng trùm khăn voan mà đẩy đi gả thôi.\” Bạch Cẩm Tâm hài hước nói.
Nàng ở Hầu phủ địa vị không có, trên danh nghĩa cũng là thứ nữ, nửa phần sủng ái cũng không có, đến so với Như Nguyệt còn không bằng. Bất quá, nàng chỉ có thể liều chết không theo.
Cái tên Hưng Thịnh vương dáng vẻ, đạo đức thành ra mức đó, người nào gả qua người đó xui tận mạng rồi. Nàng chỉ có thể quyết tâm không chấp nhận thúc giục, không lấy chồng chính là không lấy chồng!
Phong tục xấu xa của xã hội phong kiến này, cũng đến lúc có người đứng ra phản đối.
\”Tiểu thư, người biết không, Như Ngọc không quay lại, chính là vì khi nghe xong tin này, làm đổ chén trà, bị lão phu nhân trách mắng…
\”Như Nguyệt, đừng nói nữa, ta không sao\”