Yêu Lần Nữa

Chương 36: Chết




Khắc Hưng nhanh chóng đuổi kịp, chặn đường cô lại. Anh ta dừng lại trước mặt cô, điều chỉnh hơi thở hổn hển, đôi mắt đen láy lóe lên tia ác ý khiến Kim Thảo rùng mình.

“Kim Thảo, tôi đã cho cô cơ hội. Đây là cô ép tôi.”

Kim Thảo nhìn vào đôi mắt lạnh lẽo của Khắc Hưng, nỗi tuyệt vọng tràn ngập trong lòng cô. Anh ta bước đến gần, cô thì sợ hãi lùi về phía sau. Cô tuyệt vọng nhận ra đằng sau lưng không phải là lối thoát mà là vực núi sâu thẳm.

“Tại sao anh không thể tha cho tôi chứ?” Kim Thảo bất lực hét lớn về phía anh ta.

Khắc Hưng siết chặt lấy Kim Thảo, không cho cô có cơ hội thoát khỏi. Anh ta dùng hết sức lực của mình để giữ cô lại, nhưng Kim Thảo vẫn không ngừng vùng vẫy. Cô giãy giụa, cào cấu, cố gắng thoát khỏi sự kìm kẹp của anh ta.

“Anh là đồ ma quỷ.” Tiếng mắng chửi của cô vang khắp khu rừng, nhưng đáp lại chỉ là âm thanh tĩnh lặng tuyệt vọng.

Hai người đứng chênh vênh trên bờ vực, chỉ cần một động tác sai lầm cũng có thể khiến cả hai rơi xuống vực sâu thăm thẳm. Gió thổi mạnh, cuốn theo những tiếng la hét tuyệt vọng của cô.

“Tài liệu đó ở đâu hả?” Khắc Hưng gặng hỏi, nhưng chỉ nhận được nụ cười khinh khỉnh của cô.

“Tôi sẽ không bao giờ nói cho anh biết, Khắc Hưng chúng ta kết thúc ân oán ngày hôm nay đi.”

Hai người đứng chênh vênh trên bờ vực, Khắc Hưng khó hiểu nhìn vào đôi mắt đầy sợ hãi cô. Nhưng anh ta vẫn chưa kịp hiểu ẩn ý trong lời nói của cô, đã bất ngờ bị đẩy mạnh xuống vách núi.

Tiếng hét kinh hoàng của họ vang vọng, rồi trở nên yên ắng.

Huy Dũng đến biệt thự của Khắc Hưng, bọn họ khám xét một vòng tìm được không ít chứng cứ nhưng lại không tìm thấy người. Cuối cùng đành thất vọng trở về. Những ngày sau đó, bọn họ luôn cho người tìm kiếm tin tức. Lệnh truy nã Khắc Hưng cũng đã được công bố rộng rãi.



Huy Dũng đang ở phòng làm việc, trên bàn là một chồng tài liệu văn kiện cao. Thời gian này anh luôn ở văn phòng, dùng công việc để làm tê liệt bản thân. Anh không dám trở về nhà, vì hình ảnh của Kim Thảo sẽ luôn xuất hiện. Cô vui vẻ, cô nấu ăn, mỗi ngóc ngách của biệt thự đều nhắc nhở anh rằng cô đã từng tồn tại.

Điện thoại rung lên, màn hình nhấp nháy hiển thị người gọi.

“Alo.” Anh nhấn máy, giọng nói không thể che giấu sự mệt mỏi.

“Anh Huy Dũng, anh phải bình tĩnh.” Hoàng Nam khó khăn thông báo tin dữ “Kim Thảo chết rồi.”

Huy Dũng đến bệnh viện, khoảnh khắc bước vào phòng giải phẫu tử thi anh như phát điên. Anh không thể chấp nhận được sự thật cô đã chết. anh ôm thi thể lạnh lẽo của Kim Thảo mà khóc.

Đôi chân anh như muốn khuỵu xuống, nhưng anh cố gắng đứng vững, từng bước nặng nề tiến về phía chiếc bàn lạnh lẽo. Thi thể của Kim Thảo nằm bất động, đôi mắt nhắm nghiền, làn da trắng bệch không còn chút sức sống. Anh cảm thấy như có một hàng trăm lưỡi dao cứa vào tim mình, đau đớn đến mức không thể thở nổi.

Huy Dũng quỳ xuống bên cạnh thi thể của cô, đôi tay run rẩy chạm vào khuôn mặt lạnh ngắt của cô. Lần đầu tiên Hoàng Nam thấy anh khóc, khóc như một đứa trẻ.

“Kim Thảo, em đừng bỏ anh mà” anh nức nở, giọng nói nghẹn ngào.

Anh ôm chặt lấy thi thể của cô, như thể muốn giữ cô lại bên mình mãi mãi. Anh hôn lên trán cô, lên đôi môi cô, lên đôi mắt cô. Anh muốn khắc ghi từng đường nét trên khuôn mặt cô vào trong tâm trí mình.

Tình trạng của Kim Thảo thật sự khiến người ta xót xa, cả người cô đầy vết thương lớn nhỏ. Bác sĩ thông báo một tin càng chấn động, thì ra cô ấy đã mang thai. Huy Dũng một lúc mất cả người yêu và đứa con chưa kịp thành hình.

Ngọc Anh biết chuyện không thể kìm nén tiếng khóc nức nở. Trái tim cô như bị bóp nghẹt bởi nỗi đau và sự tự trách. Cái chết của Kim Thảo, đã trở thành một bước ngoặt định mệnh. Hoàng Nam phát hiện rằng bánh xe vận mệnh đã xoay chuyển, và cái chết của Kim Thảo đã tạo nên một thay đổi lớn trong số phận của Ngọc Anh.

Nước mắt của Ngọc Anh thấm ướt áo Hoàng Nam, nhưng anh không hề cảm thấy khó chịu. Anh chỉ muốn ở bên cô, chia sẻ nỗi đau của cô.