Y Tiên Thiểu (Thiếu Niên Dược Vương)

Chương 1290 : Hồng Mông Thụ phát cuồng.




Sau khi đan dược luyện chế thành công, vị cao nhân kia đại khái cảm thấy đan dược quá mức bá đạo, làm người sử dụng sẽ rơi vào ma đạo, vì vậy lưu trong động phủ không dùng tới, về sau vị cao nhân kia phi thăng, đan dược cùng một ít pháp môn tu luyện bị Hoàng Linh Phong lấy được, vì vậy đã giúp cho hắn có được thành tựu ngày hôm nay. Hiện giờ Hoàng Linh Phong bị dồn đến tuyệt cảnh, cho nên hắn bất chấp hết thảy, trực tiếp nuốt Ma Đạo Lưỡng Cực Đan, ma đạo hợp nhất khiến cho hắn cảm ứng cùng hấp thu lệ khí trong thiên địa, sau đó chuyển hóa thành ma khí. Ma đạo hợp nhất không chỉ đơn giản lên gấp đôi, mà là mấy lần thậm chí là tăng lên mười mấy lần! Bởi vì chỉ tính nguyên khí của giọt máu huyết Huyết Ma kia, đã không tầm thường! Hống! Hống! Hống! Lúc này khuôn mặt Hoàng Linh Phong biến thành nửa xanh nửa trắng, dị thường dữ tợn, mái tóc bay tung, nhìn như phong ma. Trong cổ họng hắn phát ra tiếng gào rú trầm thấp, toàn thân tà khí đại thịnh. Nhưng cương khí hộ thể trên người hắn lại ngưng tụ càng thêm chắc chắn, Tùy Qua cảm giác bởi vì tiểu tử kia dùng đan dược khủng bố như thế, cho nên tu vi đã tiếp cận hóa thần trung kỳ, hơn nữa rất nhanh sẽ siêu việt trung kỳ. Nếu để cho hắn thật sự đột phá hóa thần trung kỳ, có lẽ hắn sẽ nhập ma, nhưng không hề nghi ngờ tu vi cùng lực lượng của hắn sẽ bạo tăng, như vậy thật khó thể tưởng tượng! - Tùy Qua…ngươi hoàn toàn chọc giận ta! Ta nhất định phải đem ngươi ăn sống nuốt tươi! Hoàng Linh Phong gầm lên, ma khí khổng lồ rót vào bên trong phân thân Thanh Tác, làm kiếm khí đột nhiên bạo tăng mấy lần! Biểu tình trên mặt Tùy Qua bắt đầu trở nên ngưng trọng. Nhưng đúng lúc này Tùy Qua chợt cảm giác được Hồng Mông Thụ trong thân thể biến thành hưng phấn dị thường. Thật giống như kẻ lang thang đói khát đã lâu nhìn thấy được một bữa thực vật phong phú! - Chẳng lẽ Hồng Mông Thụ lại muốn cắn nuốt Hoàng Linh Phong? Trong lòng Tùy Qua kinh ngạc nghĩ thầm, nhưng rất nhanh hắn liền hiểu được Hồng Mông Thụ không phải muốn cắn nuốt Hoàng Linh Phong, mà là muốn cắn nuốt đan dược hắn đã dùng, bên trong ẩn chứa máu huyết ma thần, mà thứ đó chính là đồ vật làm Hồng Mông Thụ hưng phấn! - Kháo! Khẩu vị của Hồng Mông Thụ thật sự quá điêu, còn nghĩ tới cắn nuốt máu huyết ma thần! Trong lòng Tùy Qua thầm mắng một câu. Nhưng hắn cũng có chút chờ mong, nếu quả thật Hồng Mông Thụ cắn nuốt máu huyết ma thần, sẽ có biến hóa kỳ lạ như thế nào. - Hồng Mông Thụ, ngươi đã muốn cắn nuốt tên súc sinh kia, ngươi phải càng cấp lực mới được! Tùy Qua dùng thần niệm trao đổi với Hồng Mông Thụ, tiến một bước kích thích năng lực của nó. Hiện giờ Hồng Mông Thụ đã có được thần niệm độc lập, có thể cảm thụ được ý tưởng của Tùy Qua, cũng có thể tiến hành trao đổi. Lúc này “nghe” được lời nói của hắn, quả nhiên giống như nhận lấy kích thích, sản sinh biến hóa không sao tưởng tượng nổi – cuồng bạo! Đúng vậy, Hồng Mông Thụ lần đầu cuồng bạo. Tùy Qua có thể cảm giác được rễ cây cùng cành lá trong khoảnh khắc bành trướng lớn gấp hai, tốc độ rút nguyên khí gia tăng gấp mấy lần, chỉ qua một lát hơn mười phần trăm nguyên khí trong Hồng Mông Thạch đã rót vào thân thể Tùy Qua, nếu không nhờ hắn có mấy trăm viên kim đan, chỉ sợ đã bị trướng nổ tung. Lúc này cả hai người đều bị vây trong trạng thái cuồng bạo! - Ma Đạo hợp nhất! Kiếm khí nhập ma! Hoàng Linh Phong điên cuồng hét to, toàn bộ ma khí cùng công lực rót vào Thanh Tác phân thân, Thanh Tác biến thành kiếm khí đầy trời, kiếm khí lại vô cùng cuồng bạo, hình thái không chút ổn định, có kiếm hình, đao hình, thậm chí là hình thái bộ xương khô, có vẻ cực kỳ quỷ dị, nhưng mỗi đạo kiếm khí đều ẩn chứa lực lượng cường đại, tùy thời như muốn nổ mạnh. - Thảo Mộc Túc Mệnh! Cuồng bạo một kích! Tùy Qua hét lớn một tiếng, toàn lực ra tay, nhưng trên mặt hắn không có vẻ điên cuồng, ngược lại càng thêm bình tĩnh chú ý biến hóa của đối thủ. Thật nhiều mầm móng linh thảo hóa thành kiếm khí, rít gào vọt tới. Mà những tia kiếm khí kia lại bốc cháy hừng hực! Khi kiếm khí song phương va chạm vào nhau, hết thảy đều rõ ràng. Sưu! Sưu! Sưu! Sưu! Sưu! Kiếm khí vang lên bên tai không dứt, tiếng nổ mạnh, thanh âm kiếm khí va chạm bén nhọn, đủ loại thanh âm giao tạp cùng một chỗ hình thành âm thanh hủy diệt. Phạm vi kiếm khí bao phủ toàn bộ bị chém thành mảnh nhỏ, trong khu vực hơn năm trăm cây số ngoại trừ hai người giao chiến, không còn sinh linh nào, một ít người tu hành cùng yêu quái gan lớn vây xem đều bị kiếm khí diệt sát! Lần này giao thủ, không ngờ là kết quả ngang nhau! Thực lực ngang nhau? Kết quả như vậy song phương đương nhiên không hài lòng. Cho nên Hoàng Linh Phong không ngừng đem càng nhiều nguyên khí rót vào trong Thanh Tác phân thân, hắn đã hạ quyết tâm dù làm cho Thanh Tác phân thân linh phù hoàn toàn bị hủy diệt cũng phải giết cho được tiểu tử Tùy Qua! Nhưng Tùy Qua cũng có ý tưởng như thế. Hoàng Linh Phong càng thêm điên cuồng, Tùy Qua lại càng thêm bình tĩnh, không tiếp tục hao phí càng nhiều nguyên khí, chỉ đánh ra một chiêu thức khác. - Thảo Mộc Giai Binh! Tuy rằng Hắc Mộc lâm bên dưới bị hủy diệt, nhưng trong Hồng Mông Thạch không thiếu linh thảo cung ứng một chiêu thức này, nhưng Tùy Qua không vận dụng linh thảo, mà dùng một đồ vật khác thay thế. Hồng Mông Thụ! Đúng vậy, Tùy Qua dùng Hồng Mông Thụ làm binh khí thi triển một chiêu Thảo Mộc Giai Binh. Đây là bởi vì trực giác nói cho hắn nên làm như thế! Huống chi đây cũng là ý nguyện của Hồng Mông Thụ, bởi vì nó thật sự muốn hấp thu giọt máu huyết ma thần trên người Hoàng Linh Phong. Hồng Mông Thụ bị Tùy Qua đánh ra ngoài, mang theo nguyên khí cuồng bạo bị nó tự mình chuyển hóa thành kiếm cương sắc bén, đồng thời cành lá cùng rễ cây đều vây trong phòng hộ kiếm cương, Hồng Mông Thụ vốn đã thật khổng lồ, trong nháy mắt bị Tùy Qua ném đi ra lại biến thành cây non nhỏ như đầu ngón tay, xé rách không gian, khi xuất hiện đã đi tới vị trí mi tâm của Hoàng Linh Phong. Theo một tiếng vang rất nhỏ, tuyên cáo giờ tận thế của Hoàng Linh Phong tiến đến, đối với hắn mà nói, thanh âm kia chính là thanh âm đòi mạng, bởi vì Hồng Mông Thụ thu nhỏ đã hoàn toàn phá vỡ cương khí hộ thể của hắn, đâm vào bên trong mi tâm hắn. Theo sau Hoàng Linh Phong cảm giác được nguyên khí cùng máu huyết toàn thân như bóng xì hơi, dũng mãnh tràn vào trong Hồng Mông Thụ. Đương nhiên hấp thu nguyên khí là chuyện mà Hồng Mông Thụ am hiểu nhất. Nhưng Hoàng Linh Phong bị nó điên cuồng hấp thu, trong khoảnh khắc đã bị hút rơi phân nửa nguyên khí. Nguyên khí bị tiết, uy lực công kích ngày càng suy giảm, mà công kích của Tùy Qua hoàn toàn rơi lên trên người của hắn. Hoàng Linh Phong biết không thể cứu vãn, chỉ đành nguyên thần xuất khiếu, dự tính lập tức bỏ chạy. Đáng tiếc chính là Hồng Mông Thụ sau khi vào thân thể hắn, lập tức “mọc rễ nảy mầm” trong người hắn, đem nguyên khí cùng máu huyết của hắn đều hút khô, còn chặt chẽ hấp lấy nguyên thần của hắn, làm cho hắn không cách nào thoát ly thân thể.