Y Tiên Thiểu (Thiếu Niên Dược Vương)

Chương 1271 : Phạn âm như xuân lôi.




- Ha ha! Quân Thương Sinh cười điên cuồng: - Chỉ là một con yêu thú mà thôi, lại dám đánh đồng với Ngưu Xà của ta! Tùy Qua thản nhiên hỏi: - Phú quý hiểm trung cầu, ta luôn xem lời này là chân lý. Tiểu Ngân Trùng, mặc dù Ngưu Xà không nhỏ, nhưng nếu ngươi có thể xử lý nó, lấy được ưu đãi hiển nhiên không thể tưởng tượng. - Lão đại, ngươi nói đạo lý này ta đương nhiên biết. Nhưng tuy phú quý hiểm trung cầu, cũng không phải đi tìm chết. Tu vi của Ngưu Xà đã đến hóa thần kỳ, ta đi đánh nó, chẳng lẽ không phải tự tìm đường chết? - Thật sự không tiền đồ! Tùy Qua hừ lạnh một tiếng: - Vốn tưởng rằng gọi ngươi ra cho ta mặt mũi, không nghĩ tới ngươi làm ta mất mặt! - Lão đại, ngươi không thể trách ta, cảnh giới chênh lệch quá xa, ta không có bổn sự như ngươi, kết đan kỳ còn có thể đối kháng hóa thần kỳ… - Bỏ đi, đồ vô dụng, vậy đi qua một bên cho ta! Tùy Qua hừ lạnh một tiếng. Tâm tình Quân Thương Sinh tựa hồ không tệ, cười nói: - Tùy Qua, liên súc sinh ngươi nuôi cũng biết không khả năng, ngươi cần gì phải khư khư cố chấp đây? Huống chi sự lợi hại của ta cùng Ma Quỷ thành, ngươi không thể tưởng tượng. - Ta làm việc không phải dựa vào tưởng tượng. Tùy Qua nói: - Ngươi có bao nhiêu lợi hại, quả đấm của ta sẽ nói cho ta biết! Tùy Qua thúc giục Phong Lôi Sí, chợt lóe thân đi tới trước mặt Quân Thương Sinh. Bắt giặc trước bắt vương. - Rượu mời không uống thích uống rượu phạt! Quân Thương Sinh cười lạnh, thân hình bay lên không: - Ta cho ngươi biết sự lợi hại của ta! Ma Đạo Luân Hồi – Nghiệp Hỏa Chi Kiếm! Quân Thương Sinh đưa tay tạo thành chữ thập trước ngực, toàn thân phóng thích ma khí ngập trời, thân thể hắn rất nhanh bị ma khí bao vây. Kể cả Ngưu Xà cũng bị vây bên trong. Chỉ sau một lát, trong ma khí tối đen như mực, đột nhiên toát ra một đoàn hồng quang, giống như một đóa hồng liên vừa nở rộ trong đêm! Hồng liên dựng dục từ ma khí tối đen, yêu dị vô cùng, dị thường tà ác, khủng bố vô hạn, đóa hồng liên kia chẳng những không chút thánh khiết, còn là tồn tại dơ bẩn nhất trong lục đạo luân hồi. Bởi vì vật chất hình thành hồng liên chính là nghiệp hỏa. Nghiệp hỏa, theo lời đồn là địa ngục chi hỏa, là ngọn lửa có thể thiêu hủy linh hồn người. Nghiệp hỏa cũng không hung mãnh, nhưng chỗ đáng sợ chính là sau khi bị nó xâm nhập, sẽ lây dính nghiệp lực, lây dính nhân quả. Nghiệp lực chính là nhân quả. Mà Quân Thương Sinh có thể nắm giữ lợi dụng nghiệp hỏa trong tay. Chỉ riêng theo điểm này mà nói, chứng minh ma đầu kia thật không đơn giản. Nghiệp hỏa hồng liên nở rộ trong ma khí, có vẻ thật diễm lệ quỷ dị, nhưng Tùy Qua cảm giác được Quân Thương Sinh chưa hoàn toàn nắm giữ nghiệp hỏa trong tay, hắn chỉ dựa vào một món pháp bảo, là một thanh ma kiếm. Quân Thương Sinh thao tác nghiệp hỏa hồng liên, trên thực tế là một thanh ma kiếm ngưng tụ thành kiếm khí, nghiệp hỏa cùng nghiệp lực cùng kiếm khí ma kiếm đang kết hợp cùng một chỗ. - Tùy Qua, ta cho ngươi nếm thử mùi vị lục đạo luân hồi đi! Quân Thương Sinh hừ lạnh một tiếng, nghiệp hỏa hồng liên nở rộ, vô số xích hồng sắc kiếm khí bắn thẳng tới. Kiếm khí sát nhập nghiệp hỏa, dù là hộ thể cương khí của Tùy Qua cũng không thể kháng cự! - Thảo Mộc Chi Uy! Tùy Qua hét lớn một tiếng, liên tục đánh ra hư ảnh Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ, bao bọc chung quanh thân thể, tầng tầng lớp lớp, kín không kẽ hở, chống cự kiếm khí nghiệp hỏa xâm nhập. Nhưng hư ảnh bị kiếm khí xâm nhập, bắt đầu dần dần tan rã. Tùy Qua chỉ có thể tiếp tục đánh ra hư ảnh ngăn chặn kiếm khí đánh tới. - Tùy Qua, thật không nghĩ tới ngươi nhanh như vậy đã không còn cách nào! Quân Thương Sinh cuồng vọng cười lạnh: - Nhưng thần phật cũng khó tránh nhân quả, huống chi ngươi chỉ là một người phàm tục, làm sao có thể chống lại hồng liên nghiệp hỏa của ta? Nếu ngươi không muốn linh hồn vĩnh đọa địa ngục, thì nhanh chóng thần phục ta đi! - Ta chính là người thừa kế Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ, làm sao có thể thần phục ma vật như ngươi! Tùy Qua khinh thường nói: - Quân Thương Sinh, ngươi cũng đừng si tâm vọng tưởng! - Hồ đồ ngu xuẩn! Quân Thương Sinh lại đánh ra, trong khoảnh khắc càng nhiều nghiệp hỏa kiếm khí xuất hiện. Hư ảnh chung quanh Tùy Qua nhanh chóng tán loạn, tình cảnh tựa hồ tràn đầy nguy cơ! Mắt thấy hồng liên nghiệp hỏa sắp xâm nhập thân thể Tùy Qua, lây nhiễm linh hồn của hắn, nhưng đúng ngay lúc này Tùy Qua đột nhiên mở miệng phát ra một tiếng: - Hồng! Thanh âm không lớn, nhưng tràn ngập hạo nhiên chính khí, giống như lực lượng chính nghĩa trong thiên địa đều tụ tập trong tiếng quát kia. Đó chính là Phạn âm! Có thể làm sạch hết thảy tội ác dơ bản của thế gian! Thiên hạ vạn vật, tương sinh tương khắc. Tuy Tùy Qua không phải người trong Phật môn, không phải cao tăng tu hành tinh thâm. Nhưng ai bảo hắn có được Mặc Yểm Liên đây? Mà ai bảo hắn lại có được quá nhiều Mặc Yểm Liên? Trong không gian Hồng Mông Thạch, Tùy Qua trồng thật nhiều Mặc Yểm Liên tại linh điền. Chỉ cần Mặc Yểm Liên nở hoa, lập tức có thể bộc phát ra Phạn âm thuần chính nhất, vốn Phạn âm không có lực công kích, nhưng dùng khắc chế ma công, làm sạch nghiệp hỏa vô cùng thích hợp. Quả nhiên nhìn thấy Tùy Qua phun ra Phạn âm làm sạch nghiệp hỏa kiếm khí của mình, Quân Thương Sinh lập tức kinh ngạc cùng phẫn nộ. Hồng liên nghiệp hỏa là đòn sát thủ của hắn, hiện tại bị Tùy Qua bài trừ, khó trách hắn thật sự tức giận. Nhưng Tùy Qua thật gian trá, sau khi phun ra một tiếng Phạn âm nhưng vẫn không thừa thắng xông lên. Quân Thương Sinh là ma đầu, trời sinh tính đa nghi, Tùy Qua làm như thế làm cho hắn cảm thấy được Tùy Qua chỉ có thể phun ra một lần Phạn âm, vì thế lại phấn chấn tinh thần, nhìn Tùy Qua cười lạnh nói: - Tùy Qua, không nghĩ tới ngươi còn biết Phạn âm Phật môn, nhưng vì sao ngươi không gọi thêm vài tiếng đâu, có lẽ có thể đem ma khí chung quanh thân thể ta hoàn toàn làm sạch. - Đối phó ma vật như ngươi, một Phạn âm đã đủ rồi! Tùy Qua hừ lạnh một tiếng. - Chỉ sợ ngươi phun ra một lần Phạn âm mà thôi đi. Quân Thương Sinh nở nụ cười: - Như thế nào, trên người ngươi đại khái chỉ là một pháp bảo nào đó mang theo “Đại Phạn Âm Lôi” gì đi? Tùy Qua, với trí tuệ này của ngươi, còn dám theo ta đấu? Tùy Qua hơi có chút bối rối, trong miệng nói: - Hừ, nếu ngươi chỉ cho rằng ta có một Đại Phạn Âm Lôi, vậy ngươi đã sai. Nói thật cho ngươi biết, ta học Phật môn công pháp – Phạn Âm Hống! - Phạn Âm Hống? Quân Thương Sinh khinh thường hừ một tiếng: - Sao ngươi không nói là Sư Tử Hống đây? Tùy Qua, ngươi đang vũ nhục chỉ số thông minh của ta sao, ngươi chẳng lẽ thật cho rằng ta chỉ là một ma đầu, hoàn toàn không biết gì về chuyện trong Hoa Hạ hay sao? - Hắc, nguyên lai ngươi cũng biết Sư Tử Hống. Tùy Qua cười hắc hắc: - Quản là Phạn Âm Hống cũng tốt, là Sư Tử Hống cũng vậy, chỉ cần có thể khắc chế ma công của ngươi là được. - Tùy Qua, ngươi thật cho rằng ta sẽ tin chuyện ma quỷ của ngươi sao!