Xuyên Về Thập Niên 80 Mẹ Kế Xinh Đẹp Lấy Chủ Trại Heo

Chương 23




Tư Vân híp mắt: “Bị người ta trộm đi?”

Lời như vậy, đúng là quá giả dối, nếu như không phải đặc biệt hiểu rõ Lâm gia tính cách người, chỉ sợ cũng sẽ không tin tưởng.

Dù sao ba ngàn đồng, ở niên đại này đúng là không ít tiền.

“Đúng, ta, ta cũng không biết nên giải thích với các ngươi như thế nào, nhưng là thật sự rất xin lỗi...”

Tuy rằng Chu Tuệ Tuệ biết xin lỗi không có tác dụng gì, nhưng lúc này ngoại trừ không xứng đáng, cô cũng không biết nên nói cái gì.

Cũng may sau khi nghe nói Chu Thuật Hoài tới cửa, người Lâm gia vội vã từ trong đất trở về.

Bởi vì thời tiết nóng, hiện tại nông thôn xuống đất đều rất sớm, trời còn chưa sáng đã đi làm việc đồng áng, lúc này bất quá chín giờ thời gian, cả nhà đều là đầy người bụi đất.

Cha Lâm và mẹ Lâm mới vừa đi tới cửa nhà mình, liền thấy trước cửa nhà có không ít thôn dân đứng.

Tất cả mọi người đang nghị luận sôi nổi nói chuyện lễ hỏi.

Hiển nhiên, chỉ trong thời gian ngắn như vậy, chuyện Chu Thuật Hoài đi tới Lâm gia, đều bị truyền khắp.

Cũng đúng, nhận lễ hỏi ba ngàn đồng của người ta, nhưng không gả con gái đi, lễ hỏi cũng không trả lại còn nói với bên ngoài cái gì bị trộm, mọi người đương nhiên không tin.

Lúc này nhìn thấy Chu Thuật Hoài cuối cùng tìm tới cửa, lúc trước hâm mộ ghen tị Lâm gia người cũng là thống khoái.

“Ai nói Lâm lão nhị gia là người thành thật, nhìn một chút lúc này còn không phải thấy tiền sáng mắt, còn tưởng rằng người ta Đồng chí Chu không tới, là có thể cầm số tiền này nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, bây giờ tốt rồi đi, người ta tới cửa tới, xem bọn họ làm sao bây giờ!”

“Cũng không phải, Đồng chí Chu trước kia là làm lính, chẳng lẽ lại để cho bọn hắn lợi dụng?”

Tiếng chỉ trỏ xung quanh khiến vợ chồng nhà họ Lâm đỏ mặt, vội vã vào nhà không dám nói lời nào.

Nhìn bọn họ như vậy, mọi người càng cảm thấy Lâm gia chột dạ.

Càng lúc càng khẳng định chuyện này là trộm giấu ba ngàn đồng này.

Chưa kể người nông thôn lên thành phố sẽ bị coi thường, ở nông thôn những tình trạng như vậy vẫn xảy ra.

Người giàu coi thường người nghèo.

Hiển nhiên Lâm gia chính là loại này.

Nhưng trước đó mọi người đều không nghĩ nhiều, chỉ nói sau lưng mà thôi.

Không dám mắng mỏ trắng trợn như vậy.

Ai cũng không muốn nhìn thấy, Lâm gia vẫn sống không tốt nhất trong thôn, bởi vì bám vào xưởng trưởng Chu Thuật Hoài này, mà xoay người hát.

Tư Vân cuối cùng cũng nhìn rõ cha mẹ của nguyên chủ.

So với trong tưởng tượng của cô muốn già hơn rất nhiều, theo đạo lý mà nói, hai người hẳn không ít tuổi hơn cha mẹ Tư gia, hơn bốn mươi tuổi dáng vẻ, nhưng mà hai người thoạt nhìn lại như là hơn năm mươi tuổi.

Tóc bạc trắng không nói, mặt đầy nếp nhăn, toàn thân đều tràn ngập dấu vết cuộc sống gian khổ.

Đàn ông thật ra không lùn, nhưng gánh nặng cuộc sống đè ông ấy không ngóc đầu lên được, lưng còng xuống và chân què, khiến ông ấy trông giống một người già hơn.

Tuy rằng phụ nữ tốt một chút, nhưng cũng là thập phần gầy yếu, trông rất tàn tạ.

Nhưng nếu nhìn kỹ lông mày và ánh mắt, quả nhiên cùng nguyên chủ rất giống, phỏng chừng đối phương khi còn trẻ cũng là mỹ nhân.

Tư Vân thở dài, mặc dù cô không giỏi đọc sắc mặt người khác, nhưng nhìn bề ngoài thì hai người họ đều là những người rất thành thật và có trách nhiệm.

Này 3000 đồng, hẳn là thật sự bị trộm đi.

Nhưng chuyện này, Tư Vân cảm thấy không nên đơn giản như vậy.

“Đồng chí Chu, cậu tới rồi, chúng ta thật có lỗi với cậu.” Hai người còng lưng đi tới trước mặt Chu Thuật Hoài trước mặt, vẻ mặt hèn mọn.

Chu Thuật Hoài vội vàng đứng dậy, đỡ lấy thân thể gần như đang quỳ của hai người, trầm giọng nói: “Chú Lâm, thím Lâm các ngươi muốn làm gì vậy?”

“Khoản tiền kia, khoản tiền kia chúng ta không phải không trả cho cậu, hiện tại trong nhà thật sự là lấy không ra nhiều tiền như vậy...” Cha Lâm áy náy nói.

“Chúng tôi không cầu xin cậu tha thứ, chúng tôi chỉ xin cậu cho chúng tôi thêm một thời gian, chúng tôi nhất định sẽ trả lại tiền cho cậu.”

Chu Thuật Hoài khẽ thở dài: “Chú Lâm, thím Lâm, cháu không phải vì sính lễ mà tới đây.”

“Cái gì?” Hai người sửng sốt một chút, không thể tin nhìn nhau.

Lúc này bọn họ mới chú ý tới, Chu Thuật Hoài đặt một giỏ lớn thịt heo gạo các loại đồ tốt ở một bên.

Bên cạnh anh còn có một thiếu nữ xinh đẹp.

Trong nháy mắt nhìn thấy Tư Vân, hai người tựa hồ đều giật mình một chút, lập tức trừng to mắt.

Tuy rằng bọn họ chưa từng gặp qua con gái ruột của mình, nhưng có đôi khi huyết thống chính là kỳ diệu như vậy.

Trong nháy mắt này, hai người gần như có thể khẳng định thiếu nữ duyên dáng yêu kiều trước mắt này, chính là con gái ruột của bọn họ! Tư Vân!

Đứa trẻ mà họ đã vào thành phố ba lần và không thể gặp!

Tư Vân chủ động mở miệng nói: “Cha mẹ, con nên gọi hai người như vậy đi.”

Tiếng gọi này, khiến Chu Tuệ Tuệ ở bên cạnh đều choáng váng.

Thiếu nữ xinh đẹp như thiên tiên này, lại gọi là cha mẹ chồng là cha mẹ?

Cô ấy sửng sốt một chút, lập tức như là kịp phản ứng cái gì, mãnh liệt trừng to mắt.

Khó trách, chẳng lẽ vị này chính là con gái ruột của cha mẹ chồng bị ôm nhầm trong thành phố kia?

Cô ấy vừa mới còn tưởng rằng là họ hàng của đồng chí Chu tới.

Căn bản cũng không nghĩ nhiều.

Cũng không dám nhìn nhiều, dù sao đối phương thật sự là quá ngăn nắp xinh đẹp, cô gái xinh đẹp như vậy, cô ấy chỉ nhìn thấy ở trong thành phố, cũng không có dũng khí nhìn thẳng người ta.

“Con, con là Vân Vân?” Nghe được giọng Tư Vân, cha Lâm và mẹ Lâm khiếp sợ qua đi, nghẹn ngào mấy lần.

Bọn họ cho rằng đứa con gái này vĩnh viễn cũng sẽ không nhận bọn họ, không nghĩ tới sẽ có một ngày cô sẽ chủ động xuất hiện ở Lâm gia.

Tư Vân gật gật đầu, “Đúng vậy, con là Tư Vân lúc trước hai người đi gặp con, nhưng lúc ấy con quá tùy hứng, không thể gặp mặt hai người một lần, thật sự rất xin lỗi.”

Mẹ Lâm bưng kín miệng, thiếu chút nữa bật khóc: “Sao, sao có thể xảy ra được? Chuyện xảy ra quá đột ngột, chúng ta biết con nhất định không thể tiếp nhận được. Dù sao với điều kiện gia đình chúng ta thật sự... Thật xin lỗi con gái, chúng ta không thể cho con được một cuộc sống tốt đẹp.”

“Không sao, con hiện tại cũng rất tốt, may mắn hai người đã định cho con một hôn sự tốt.” Tư Vân mỉm cười, thản nhiên nói.

Nghe nói như thế, không chỉ có cha Lâm và mẹ Lâm, ngay cả Chu Thuật Hoài cũng nhướng mắt nhìn cô một cái, đáy mắt hiện lên cảm xúc không rõ.

“Con, con nói cái gì, con và đồng chí Chu?” Cha Lâm và mẹ Lâm có chút ngốc.

Tuy rằng bọn họ là muốn nhận lại con gái ruột, nhưng chưa từng nghĩ tới gả cô đi ra ngoài.

Vốn dĩ bọn họ nghĩ rằng, nếu Lâm Tư Tư không muốn, sẽ trả lại tiền.

Nhưng mà ngoài ý muốn phát sinh quá nhanh, tiền bị người trộm đi, Lâm Tư Tư cũng nhận tổ quy tông, không liên quan đến Lâm gia bọn họ.

Bọn họ vẫn chỉ muốn gom tiền trả lại, chưa từng nghĩ tới để cho cô gả đi.

Nhìn thấy giọng điệu mê mang của hai người, Tư Vân đã đoán được.

Nhìn thấy chuyện gả thay, người Lâm gia hoàn toàn không biết, là kế hoạch của một mình Lâm Tư Tư!

Cô ta thuyết phục cha Tư và mẹ Tư, lại gạt Lâm gia, Lâm Tư Tư rốt cuộc muốn làm gì?

Chẳng lẽ là đang trả thù cô?

Nhưng hai người ngoại trừ thân phận bị đổi ra, cũng không có thù hận gì mới đúng.

Lúc xem tiểu thuyết, Tư Vân đem nữ chính dẫn vào tốt, đem nguyên chủ dẫn vào ác độc nữ phụ nhân vật, cảm thấy đổi lại thân phận cũng là lẽ đương nhiên, sau này Tư Vân dây dưa không rõ, đúng là ác độc nữ phụ tiêu chuẩn.

Nhưng bây giờ, đến phiên mình, cô cũng cảm giác được không đúng.

36 Bàn bạc chuyện hôn lễ“Đúng vậy, trước ngày hôn ước đã định, Tư Vân đã đi qua.”

Chu Thuật Hoài mở miệng, ý tứ ngầm chính là, nếu con gái các ngươi đã dựa theo ước định gả đi, vậy món lễ hỏi này liền không cần trả.

Lời này vừa nói ra, ngay cả sắc mặt Chu Tuệ Tuệ cũng thay đổi.

Cô nhỏ còn chưa về nhà, đã bị đưa qua lập gia đình, trong lòng không được hận chết cả nhà Lâm gia bọn họ sao?

Sắc mặt Mẹ Lâm và cha Lâm càng đại biến, vẻ mặt hoảng loạn: “Cái này, sao có thể như vậy chứ? Vân Vân cũng không biết chuyện hôn nhân này, chúng ta cũng chưa thương lượng qua, sao lại nói gả là gả?”

Bây giờ cô ấy xem như đã biết, thì ra đồng chí Chu tới cửa không phải đòi tiền, mà là tới thông báo cho bọn họ chuyện anh và con gái đã kết hôn.

Thảo nào bên cạnh có nhiều thứ tốt như vậy.

Nhưng dù tốt thế nào, chuyện này cũng không phải là điều bọn họ hy vọng.

Không phải khinh thường đồng chí Chu, mà là bởi vì con gái trong chuyện này, thật sự là quá mức vô tội.

Cô cái gì cũng không biết a, chỉ là khi còn bé bị ôm sai mà thôi, không có lý do gì hoàn lại sai lầm của bọn họ.

“Không, con biết, Lâm Tư Tư từ một tháng trước đã nói cho con biết, nói thật, lúc ấy con nghe được chuyện này, con cũng là không thể tin được, cho nên con mới không muốn trở về.” (đây là ý nghĩ của nguyên chủ)

Lời này nói xong, rõ ràng cảm nhận được ánh mắt của người đàn ông nào đó.

Tư Vân nuốt nước miếng, tiếp tục nói: “Nhưng sau đó con đã nghĩ thông suốt, gả cho ai không phải gả.”

Đúng vậy, lúc trước nguyên chủ chính là nghe nói Lâm Tư Tư ở nông thôn đính hôn, cô đã lo lắng bất an, lo lắng Lâm Tư Tư trở về cướp đi vị hôn phu quan quân, vậy hôn sự ở nông thôn có phải sẽ rơi xuống trên đầu mình.

Quả nhiên, thật đúng là bị cô đoán trúng.

“Cái gì, Tư Tư nói cho con?”

Nghe nói như thế, Mẹ Lâm và cha Lâm sắc mặt đều thay đổi.

Lâm Tư Tư từ nhỏ được bọn họ sủng ái lớn lên, mặc dù cô không thể sống cuộc sống của một người giàu có, nhưng cũng không để cho cô ta nếm qua khổ cực gì, trường học vẫn luôn đập nồi bán sắt để cho cô ta đi học.

Sau đó thi vào trung học không tốt, không lên được khoa chính quy, bọn họ mới làm mai cho cô ta.

Vừa lúc Chu Thuật Hoài tới cửa cầu hôn, Lâm Tư Tư lúc ấy tựa hồ cũng rất có hảo cảm, bọn họ mới đáp ứng.

Bằng không coi như là đối phương có tiền, muốn mang cho người ta nhiều hài tử như vậy, bọn họ cũng sẽ không nguyện ý.

Không ngờ chuyện này vừa mới đáp ứng được vài ngày, Lâm Tư Tư giống như là biến thành một người khác, bỗng nhiên cả ngày đi vào trong thành, có một ngày trở về, càng nói cho bọn họ biết, bọn họ không phải cha mẹ ruột của cô ta.

Sau đó mấy người vào trong thành tìm Tư gia, mới biết được nguyên lai là hai nhà ôm nhầm con.

Lâm Tư Tư trở về cũng đơn giản kỳ vọng, nhưng con gái ruột của bọn họ lại không muốn trở về.

Mặc dù Lâm gia có chút khó chịu, Lâm Tư Tư trở về cũng đơn giản kỳ vọng, nhưng con gái ruột của bọn họ lại không muốn trở về.

Nhưng mà Lâm Tư Tư đi rồi, đáp ứng hôn sự lại thành vấn đề, bởi vì bọn họ sau khi trở về, ba ngàn đồng bị người trộm đi.

Mọi người vẫn luôn tìm cách trả tiền, căn bản không nghĩ tới việc để Tư Vân gả thay.

Ai biết Lâm Tư Tư cư nhiên nói cho Tư Vân, khó trách nha đầu này không muốn trở về, nhất định là lo lắng cô vừa trở về, đã bị bọn họ gả ra ngoài.

Lúc trước thu ba ngàn lễ hỏi, tất cả mọi người mắng Lâm gia bọn họ bán con gái.

Trong khoảng thời gian ngắn, sắc mặt hai vợ chồng cũng không tốt lắm.

Nhưng mà chuyện đã đến nước này, bọn họ còn có thể nói cái gì, chỉ là ánh mắt nhìn Tư Vân càng thêm áy náy.

“Đều tại chúng ta, đều tại chúng ta không có bản lĩnh, hại con...” Hai người che mặt lau nước mắt.

Chu Thuật Hoài cũng có thể hiểu được tình huống này, nói: “Yên tâm đi chú Lâm thím Lâm, cháu sẽ cố gắng hết sức đối xử tốt với Tư Vân.”

Tư Vân vừa muốn xúc động, kết quả Chu Thuật Hoài nói tiếp: “Chỉ cần cô ấy đối tốt với đứa bé là được, cháu cũng không có yêu cầu gì.” Đúng vậy, chỉ cần cô ấy vẫn như thế, Chu Thuật Hoài nhất định bảo vệ cô cả đời không lo.

Khóe miệng Tư Vân giật giật.

“Vân Vân, con nghĩ thế nào, chỉ cần con nói một câu, chúng ta đều nghe theo con.” Cha Lâm và mẹ Lâm khó mà nói trắng ra, bọn họ cũng không phải không muốn con gái gả cho Chu Thuật Hoài, chỉ là Tư Vân mới trở về, lập tức gả ra ngoài, đối với cô mà nói thật sự là rất không công bằng.

Tư Vân chậm rì rì nói: “Con bây giờ là tốt rồi, các người không cần lo lắng cho con. Mặc dù lễ hỏi không cần trả, nhưng mà tên trộm phải bắt, con cảm thấy chuyện này có chút trùng hợp.”

“Tại sao các người lại đi ra ngoài tìm con? Lại để rất nhiều tiền trong nhà như vậy”

Tư Vân hỏi ra vấn đề muốn hỏi.

“Không phải, lúc ấy Tuệ Tuệ Tư Tư bọn họ đều ở nhà, chỉ là trong ruộng có việc, Tư Tư lại đi tìm bạn học, chờ chúng ta trở về, trong nhà đã bị người ta lục lọi.”

Ồ? Lâm Tư Tư ở nhà?

Tư Vân không biết vì sao, luôn cảm thấy chuyện này chắc chắn không thoát khỏi liên quan đến Lâm Tư Tư.

Nhưng bây giờ cô không có chứng cứ, chỉ có thể tạm thời từ bỏ.

Cũng không tiện trước mặt cha nuôi và mẹ nuôi của Lâm Tư Tư mười tám năm nói cô ta mới có thể là kẻ trộm.

Đừng nói người ta tin hay không, cô vừa mới trở về đã nói như vậy, không chừng người khác còn cảm thấy cô thẹn quá hóa giận, vu hãm Lâm Tư Tư.

Dù sao một cái quen biết mười tám năm, một cái vừa mới xuất hiện, mọi người tự nhiên là trước tin tưởng cái trước.

“Ba ngàn không phải là số lượng nhỏ, các ngươi không có báo cảnh sát sao?”

Tư Vân nhàn nhạt hỏi.

“Chúng tôi cũng đã báo, nhưng đồng chí công an nói quá xa, tra không được.” Hai vợ chồng khó xử nói.

Số tiền lớn như vậy, bọn họ muốn tìm lại hơn bất cứ ai.

Nhưng mà thời đại này, người cầm tiền bỏ chạy, lại không có giám sát, ai biết sẽ là ai đây?

Chu Thuật Hoài ở bên cạnh nhìn cô một cái, mới mở miệng nói: “Chuyện này, cháu sẽ liên lạc với người khác, không cần lo lắng. Ba ngàn, không phải số lượng nhỏ, đúng là không thể bỏ qua như vậy.”

Mặc dù nói mình có tiền, nhưng Chu Thuật Hoài cũng không phải ác cảm lớn, mất nhiều tiền như vậy cũng không sao, hơn nữa đây là tiền đính hôn đưa cho Lâm gia, tiền sính lễ bị trộm, nói như vậy?

Cô dâu lấy chồng cũng không vui.

Ngược lại anh cũng có một chút quan hệ, nếu không những nông thôn xa xôi này, cảnh sát căn bản sẽ không quản

Nghe được lời này, cha Lâm và mẹ Lâm vừa xấu hổ vừa cảm kích.

“Thật sự quá cảm tạ đồng chí Chu!”

“Khách khí.” Chu Thuật Hoài hơi hơi gật đầu.

Chuyện này cũng vui vẻ giải quyết như vậy.

Cha Lâm và mẹ Lâm nhìn thấy có người giúp đỡ, con gái thật lòng trở về, trái tim vẫn luôn treo lên của bọn họ rốt cuộc.

Lúc này nếp nhăn cũng nới lỏng không ít, vội vàng đứng dậy nói: “hìn chúng ta xem, chỉ lo nói chuyện, ngay cả cơm cũng không làm, ba con bé, hai người nói chuyện trước, con và Tuệ Tuệ đi nấu cơm.”

Cha Lâm vội vàng lên tiếng, nói: “Được, Tuệ Tuệ à, lấy Thiết Quan Âm từ trong tủ ra, pha trà cho đồng chí Chu và Vân Vân uống.”

Chu Tuệ Tuệ “Ai” một tiếng, vội vàng vào phòng bếp lấy ra một túi trà nhỏ.

Không nhiều lắm, vẫn là khách nhân lúc trước tặng cha Lâm vẫn luyến tiếc uống, chỉ có lúc muốn uống rượu pha chút trà tới miệng.

Dùng để cai rượu.