Tiêu Thu Nhiên không biết bản thân đang ở đâu, chỉ biết rằng bản thân dường như đã chết, nhưng lúc này âm thanh ồn ào bên ngoài khiến cho Tiêu Thu Nhiên mở mắt dậy. Xung quanh nhiều người, ăn mặc kỳ lạ, hơn nữa bọn họ có đang nhìn chầm chầm y, y không rõ chuyện gì xảy ra, lúc này có một bà lão ôm lấy y, cứ liên miệng nói
“Tiểu hoàng tử sao lại không khóc, mau mau, làm cho tiểu hoàng tử khóc, nếu không thì sẽ xui xẻo”
Tiêu Thu Nhiên vẫn không hiểu gì đột nhiên cảm thấy đau đớn ở mông nhỏ, y vì vậy mà rơi nước mắt khóc oà lên. Lúc này y mới nhận ra tiếng khóc của mình có điểm không đúng, sao nghe cứ như tiếng khóc của trẻ con vậy
Bà lão thấy y rốt cuộc cũng khóc liền vui mừng. Mau mau, mau đi bẩm báo Hoàng thượng, là một tiểu hoàng tử. Hoàng Hậu nương nương sinh hạ hoàng tử……
Tiêu Thu Nhiên ngơ ngác nhìn lên trên xà nhà, y đã ở nơi này được một tháng, rốt cuộc cũng xác định bản thân tỉnh lại ở một nơi xa lạ, còn nơi này như nào thì Tiêu Thu Nhiên vẫn chưa hình dung được. Chỉ biết một chuyện đó là người sinh ra y là Hoàng Hậu, và cha của y chính là Hoàng Thượng. Còn y bây giờ chỉ là một đứa con nít mà thôi
Tiêu Thu Nhiên bất lực nằm trên giường, xem ra bản thân thật sự đã xuyên vào một thế giới nào đó thì phải. Hôm nay y trong một tháng tuổi, nên Hoàng thượng liền cho tổ chức yến tiệc mừng tiểu hoàng tử tròn một tháng, ở nơi này, y vẫn tên là Tiêu Thu Nhiên, nhũ danh là Minh Lân, là ngũ hoàng tử, thật ra y cũng không rõ có phải ngũ hoàng tử hay không vì ngoài Hoàng Hậu hôm đó sinh thì Quý phi cũng sinh hạ một hoàng tử, nhưng theo như những người khác nói thì y chính là ngũ hoàng tử
Hôm nay hai vị hoàng tử ngũ hoàng tử và lục hoàng tử đều tròn một tháng, cho nên trong cung liền tổ chức yến tiệc mừng chuyện vui này
Tiêu Thu Nhiên được ma ma bế đi theo bệnh cạnh Hoàng Hậu. Y nhìn hết chỗ này đến chỗ khác, xem ra không chết trở thành hoàng tử cũng rất tốt. Có điều không bao lâu sau, Tiêu Thu Nhiên liền cảm thấy việc đầu thai thành hoàng tử là một sai lầm a. Đầu thai đâu lại không đầu thai, hay đúng hơn là xuyên vào một quyển sách còn vào nhân vật phản diện. Tiêu Thu Nhiên khóc không ra nước mắt luôn rồi
Yến tiệc diễn ra linh đình, lần đầu tiên có hai vị hoàng tử cùng lúc sinh ra, nhất là sau một năm đăng cơ thì Hoàng thượng cũng có đích tử cùng với Hoàng Hậu, ai nấy đều cho rằng Hoàng Thượng sẽ lập ngũ hoàng tử làm thái tử nhưng cũng có người cho rằng Hoàng thượng sủng Quý phi, Quý phi còn vào phủ trước Hoàng Hậu, có thể Hoàng Thượng sẽ cân nhắc chuyện này
Tiêu Thu Nhiên không quan tâm mấy, nhìn xung quanh liền đụng phải ánh mắt của một hài tử đang được bế trên tay giống y, dường như người này là đệ đệ của y, là lục hoàng tử thì phải, tên gọi là Tiêu Ôn Hạ. Tiêu Thu Nhiên cứ cảm thấy cái tên Tiêu Ôn Hạ này có chút quen quen, còn là lục hoàng tử
Sau một lúc trầm ngâm ngẫm nghĩ, Tiêu Thu Nhiên mở to mắt trừng trừng nhìn hài tử kia, thế quái nào vậy, thế mà không phải y đầu thai, y xuyên vào sách rồi, đã vậy còn xuyên vào nhân vật phản diện, thôi xong rồi, con đường sống không còn rồi. Tiêu Thu Nhiên tuyệt vọng nghĩ, nhưng sau đó lại nghĩ đến vài chuyện. Mẫu hậu của y là Hoàng Hậu, ngoại tổ dường như là Trấn quốc tướng quân Quân gia, còn cửu cửu chính là Đại tướng quân, dường như gia thế cũng rất vững chắc. Nhưng mà y là phản diện a, nếu có gia thế khủng như vậy y chắc chắn cũng sẽ kiêu ngạo a. Nghĩ đi nghĩ lại thì cũng không đến nỗi tệ. Trong truyện chỉ nhắc đến sơ về nhân vật phản diện ngũ hoàng tử thôi. Nhưng dường như có nói đến một chuyện, đó là mặc dù do Hoàng Hậu sinh ra nhưng năm y sáu tuổi, Hoàng Hậu vì mưu hại lục hoàng tử và Quý phi mà bị phế hậu. Quân gia cũng bị liên luỵ, bị Hoàng Đế nghi kị. Kết cục cho đến khi bản thân ngũ hoàng tử lớn lên thì Hoàng Hậu bị phế và Quân gia bị tước quyền. Mọi thứ đều không tốt
Nhưng bây giờ y biết trước cốt truyện, không biết bản thân có nên hay không chấp nhận số phận phản diện. Với tính cách vốn dĩ của y, y sẽ không để mình thiệt thòi. Hơn nữa y nhìn thấy Hoàng Hậu là một nữ nhân tốt, không thể nào mưu hại Quý phi cùng Lục hoàng tử được. Dù thế nào người cũng là Hoàng Hậu, cũng có đích tử, cần gì phải ra tay như vậy
Tiêu Thu Nhiên vẫn luôn nhìn chầm chầm Tiêu Ôn Hạ, ma ma thấy vậy liền bế lục hoàng tử đến gần ngũ hoàng tử, Tiêu Thu Nhiên thấy vậy liền khóc oà lên, yến tiệc đang ồn ào liền bị tiếng khóc của ngũ hoàng tử làm cho yên lặng, Hoàng Hậu lo lắng bế lấy ngũ hoàng tử từ tay ma ma
“Lân nhi ngoan, Lân nhi ngoan, có chuyện gì vậy, sao ngũ hoàng tử lại khóc”
Hoàng Hậu liền hỏi ma ma, ma ma liền nói ra mọi chuyện. Lúc này ngay cả Quý phi cũng thay đổi sắc mặt, Hoàng Thượng cũng nhìn Quý phi
“Hoàng Thượng, thần thiếp không biết gì cả, Hạ nhi được mama ôm đến chỗ của ngũ hoàng tử cũng không có làm cái gì cả, sao ngũ hoàng tử lại khóc như vậy”
Hoàng Đế không nói gì, chỉ nhìn Quý phi sau đó sai người lôi ma ma đang bế lục hoàng tử xuống, còn bản thân thì ôm lấy ngũ hoàng tử vỗ về
Tiêu Thu Nhiên cũng không biết sao bản thân đột nhiên khóc, y không cố ý a, đột nhiên Tiêu Ôn Hạ được ôm đến gần y như vậy, y trong vô thức mà khóc thôi
Yến tiệc ngày hôm đó mọi người đều nhìn thấy thái độ của Hoàng Thượng đối với ngũ hoàng tử rất cưng chiều mà hy vọng sau này Hoàng Thượng sẽ sớm lập ngũ hoàng tử làm thái tử
Hoang Hậu sau khi kết thúc yến tiệc liền gọi ma ma bế ngũ hoàng tử đến hỏi rõ, lúc này ma ma mới nói ra việc trên người của ma ma bế lục hoàng tử có hương liệu quá nồng, có lẽ vì vậy mà khiến ngũ hoàng tử chịu không được mà khóc lên.
Hoàng Hậu nghe vậy liền nhíu mày không thôi, Hoàng Thượng đăng cơ được một năm, cùng lúc có hai Hoàng tử là chuyện vui nhưng cũng là chuyện đáng lo, tranh đấu hậu cung cũng căng thẳng hơn nhiều, Hoàng Hậu không khỏi lo lắng
“Sau này tốt nhất vẫn không nên để ngũ hoàng tử đến gần lục hoàng tử có biết không”
“Nô tì tuân lệnh Hoàng Hậu”
Hoàng Hậu gật đầu cho người lui xuống, bản thân ôm lấy Tiêu Thu Nhiên
“Lân nhi, mẫu hậu nhất định sẽ bảo vệ tốt Lân nhi của mẫu hậu”