Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 251




Nhìn xem, năng lượng tích cực cỡ nào, hào phóng đến cỡ nào, lại càng xinh đẹp đáng yêu cỡ nào. Mà Mạc đại kìa thì cả người đều tản ra khí tức âm u, làm cho người ta nhìn vào rất không thoải mái.

Xét hai điểm tương phản này, mọi người tất nhiên là nghiêng về phía người phát ra năng lượng tích cực hơn. Cũng từ đó bọn họ vô tình lại nhớ kỹ cô gái vừa có bộ dáng trầm ổn thong dong, lại vừa có phong phạm quý phái này.

Tâm tình Mạc đại sụp đổ. Chính là cảm giác này, cảm giác thất bại đáng ghét kia!

Cố Vân Khê nhàn nhạt liếc nhìn hắn một cái, khóe miệng hơi nhếch lên. Đây chỉ mới vừa bắt đầu mà các người đã không chịu nỗi rồi sao?

Hai người không ở lâu, đợi nửa giờ cho chủ nhân bữa tiệc có đủ mặt mũi thì liền rời đi.

Đêm khuya, tại phủ Thống Đốc đèn đuốc sáng trưng. Trong thư phòng của vị Thống đốc này lại càng ồn ào.

Trên tay mỗi một người đều cầm một tờ báo chiều, ngay tại trang thứ nhất đã tràn ngập lá thư kháng nghị do chính tay Hoắc lão ký tên, lên án mạnh mẽ vụ nổ lần này. Từ các phương diện lên án, từ đại nghĩa đến tiểu tiết, khắp nơi dùng từ vô cùng nghiêm cẩn, ông còn định nghĩa hành vi lần này là không khác gì một cuộc đại đồ sát. Bên cạnh đó ông cũng bày tỏ hy vọng Thống đốc HK có thể đưa ra một thái độ và lập trường rõ ràng cho vấn đề này….

Toàn bộ câu chữ tựa như đao, khí thế mạnh mẽ, cực kỳ có sức cuốn hút người xem.

Dù sao, mục đích của Hoắc lão gia cũng là muốn đem vị Thống đốc này réo tên lên. Ông ta hoặc là đưa ra một kết quả hợp lý đủ sức thuyết phục để giải thích cho mọi người, hoặc là, ông ta cứ im lặng và bị xem là đồng phạm đứng sau màn kịch này đi.

Còn phải nói thêm một điểm, cho dù là ở trong thời kỳ chiến tranh, cũng sẽ không có một tổ chức nào chủ động đi công kích các y, bác sĩ. Nhưng đây lại là thời đại hòa bình, những kẻ kia lại muốn g.i.ế.c c.h.ế.t tất cả những chuyên gia bác sĩ - những con người ưu tú, đứng đầu ngành y học, cái này so với FA Sis còn muốn tàn nhẫn hơn.

Nếu như các chuyên gia bác sĩ luôn sống trong hoàn cảnh như vậy, ai có thể an tâm?

Còn hướng cả thế giới kêu gọi cùng nhau chống lại các cuộc tấn công khủng bố như vậy và đừng quên lịch sử.

Lập luận chặt chẽ, câu từ rõ ràng, mở câu kết câu đều hoàn hảo. Nhưng bức thư này lại làm cho tất cả mọi người ở đây mặt ủ mày chau, đau đầu không thôi. Trong tay Thống đốc HK cầm chính là thư kháng nghị do Hoắc lão tự tay viết, nội dung giống hệt như trên báo chí. Ông ta không khỏi cau mày, sắc mặt đặc biệt kém.

Trên thư kháng nghị không chỉ có chữ ký của Hoắc lão gia, các nhân vật nổi tiếng tham gia tiệc rượu phần lớn đều ký tên, tỏ vẻ ủng hộ.

Mà, ông ta lại là người nước Y, đối với Trung y từ trước đến nay vô cùng khinh thường, căn bản không tin. Ông ta luôn cảm thấy là cầm đao đánh lừa, trong lòng còn rất phản cảm.

Cho dù danh vọng có cao hơn nữa, thì trong mắt ông ta cũng chính là một tên lừa đảo mà thôi. Nhưng, ông ta là người thông minh, chưa từng nói ra suy nghĩ này với ai.

Ông ta cũng biết chuyện đoàn đại biểu giới y học đại lục đến đây, nhưng ông cái gì cũng không làm, chỉ làm như không biết. Không phải chỉ là giao lưu học thuật thôi sao?

Cấp dưới của ông ta cũng bắt đầu lên tiếng: "Người này cũng quá biết làm lớn chuyện, đem sự tình lần này nháo lớn đến như vậy. Đây còn không phải cố ý bức bách chúng ta cho một câu trả lời thỏa đáng hay sao? Lúc trước tôi đã nói rồi, không nên để cho loại người này tiến vào HK, cái gì giao lưu y thuật, tôi thấy rõ ràng hắn là truyền bá tư tưởng lệch lạc đến HK..."

“Đừng quan tâm nhiều như vậy, ngài chỉ cần có ý tạo áp lực với các bộ phận có liên quan. Còn về phần kết quả, tùy ý tìm đại một người bảo họ qua loa tắc trách là được.”

Bình thường bọn họ cũng làm như vậy.

“Cả ngày ầm ĩ, phiền muốn c.h.ế.t đi được. Những nhân vật nổi tiếng kia cũng không biết hồ nháo theo làm cái gì? Bọn họ không nghĩ tới mình đang ở đâu sao? Cho dù thế nào, bọn họ đều phải xem sắc mặt chúng ta mà làm việc, chỉ cần qua vài ngày nữa, chúng ta liền cho họ chút màu sắc là xong chuyện. Còn những tờ báo này cũng phải quản lại, không phải ai nói gì cũng đăng lên.”

Bỗng nhiên, bên ngoài truyền đến một trận tiếng ồn ào, những người ở đây cảm thấy vô cùng phiền phức, lập tức phân phó: "Đi xem chuyện gì xảy ra?"

Nhân viên đi xuống kiểm tra, chỉ chốc lát sau đã trở lại, sắc mặt rất không tốt: "Tình hình có chút không ổn. Bên ngoài có rất nhiều người tới đây kháng nghị, bọn họ đều lên tiếng ủng hộ kháng nghị của Hoắc lão tiên sinh."

Tất cả mọi người: … Tốc độ này cũng quá nhanh đi, chỉ có thể nói phong thư kháng nghị kia quá có sức cuốn hút, quá mê hoặc lòng người.

“Bọn họ đều là những người nào?”

"Đa phần đều là sinh viên các trường lớn, bọn họ còn mang theo biểu ngữ hô to..." Nhân viên hỏi thấp giọng xuốnh, "Yêu cầu nhất định phải nghiêm trị, bắt bằng được hung thủ."