Bạch Vân Hi chạy xe đến vùng ngoại thành liền phát hiện bản thân đã lạc đường, biển hướng dẫn cũng không thấy đâu.
Bạch Vân Hi nhìn đường trước mắt, rốt cuộc cũng xác định hắn hẳn là bị tính kế.
Bạch Vân Hi khởi động xe chạy về phía trước, mấy chục con quạ đen đạp lên kính chắn gió, tầm nhìn bị che đen kịt, xe Bạch Vân Hi liền đâm vào vệ đường.
Bạch Vân Hi muốn khởi động xe, lại phát hiện xe không lên máy.
Xe vừa dừng một lát, trêи xe đã bị đầy sâu bọ bám phải, một con rắn độc bò ngổm ngổm trêи kính chắn gió phun ra nuốt vào đầu lưỡi.
Ngọc bội trêи người Bạch Vân Hi phát ra một đạo ánh sáng, toàn bộ sâu bọ ngoài xe đều bị đánh chết, kính chắn gió cũng vỡ nát.
Diệp Phàm bán ra không ít ngọc bội phòng thân, nhưng đồ dùng cho Bạch Vân Hi đều là thứ có hiệu quả tốt nhất, uy lực lớn nhất.
Bạch Vân Hi bước ra khỏi xe, thầm nghĩ: Tên Diệp Phàm ngu ngốc này, làm ra thứ không phân biệt được địch ta, đánh chết đám sâu bọ rắn rết kia là được rồi, ngay cả kính chắn gió không làm gì cũng vỡ vụn là có ý gì chứ!
Bạch Vân Hi vừa đi ra đã bị một đám rắn độc, bò cạp vây quanh như hổ rình mồi, bọn chúng giống như là đang sợ cái gì, cả đám đều không dám tiến lên.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi hít sâu một hơi, trong lòng không khỏi có chút bồn chồn!
Một nam tử áo đen đứng trêи cột điện, từ trêи cao nhìn xuống đánh giá Bạch Vân Hi.
Trêи mặt nam tử áo đen có một con bò cạp, trêи người là đủ các loại độc trùng bò lổm ngổm.
Bạch Vân Hi nhìn nam tử áo đen trêи cột điện, thầm nghĩ: Người này thật biết cách làm màu, nếu dây điện rò rỉ, giật chết hắn thì tốt rồi.
Nam tử phi xuống khỏi cột điện.
“Phá!” Bạch Vân Hi tung ra một tấm hỏa phù, dọn một con đường, xoay người liền chạy.
Nam tử lập tức xuất hiện ở trước mặt Bạch Vân Hi, “Nhìn dáng vẻ này xem ra ngươi cũng tu luyện cổ võ, công pháp của ngươi là Diệp Phàm dạy sao, công pháp này có vẻ rất không tồi, Diệp Phàm đúng là đối xử tốt với ngươi, công pháp trân quý như vậy cũng cho ngươi được.”
Ánh mắt Bạch Vân Hi lóe lên, hắn cũng từng gặp được tu giả cổ võ, nhưng bọn họ tuyệt đối không lợi hại như Diệp Phàm, tu giả cổ võ lợi hại cũng có, nhưng tuổi tác lớn hơn
Diệp Phàm rất nhiều, Bạch Vân Hi rất rõ ràng, công pháp mà Diệp Phàm dạy hắn cùng công pháp cổ võ bình thường không cùng một cấp bậc.
Bạch Vân Hi một bên lui lại, một bên ném một tấm Lôi Quang Phù về phía nam tử áo đen.
Nam tử đánh một quyền trêи Lôi Quang Phù, Lôi Quang Phù liền bị đánh lui.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi nhìn một màn này, trừng lớn mắt, “Rốt cuộc ngươi là ai?”
“Ta tu luyện cổ võ tám mươi năm mới được như hôm nay, vận khí của ngươi tốt hơn ta rất nhiều a, vừa bắt đầu tu luyện đã có công pháp lợi hại như vậy!” Trong giọng nói của nam tử áo đen toát ra mùi vị ghen ghét nồng đậm.
Một con diều hâu lao về phía Bạch Vân Hi.
Ngọc bội trêи người Bạch Vân Hi lần thứ hai phát ra ánh sáng, con diều hâu phi tới bị đánh bay ra ngoài.
“Pháp khí trêи người ngươi không tồi! Không biết còn có thể bảo vệ ngươi bao nhiêu lần.” Nam tử áo đen híp mắt nói.
Nam tử áo đen vung roi lên, quăng về phía Bạch Vân Hi, ngọc bội lại lần nữa phát sáng.
Nam tử áo đen liên tục phát động công kϊƈɦ về phía Bạch Vân Hi, trong lòng Bạch Vân Hi vô cùng nôn nóng, công kϊƈɦ của nam tử áo đen không phải trí mạng, nhưng lần nào cũng khiến cho linh lực trong ngọc bội bị tiêu hao.
Tuy rằng trêи người hắn có không ít pháp khí phòng thân, nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, kiểu gì cũng có lúc phải hết.
Bạch Vân Hi ném một tấm phù về phía tu giả áo đen, thừa dịp tu giả áo đen luống cuống, xoay người liền chạy.
(dreamhouse2255)
Tu giả áo đen rất nhanh liền đuổi theo, Bạch Vân Hi một bên trốn, một bên ném phù lục, rất nhanh phù lục liền hao hết!
“Diệp Phàm, tên hỗn đản ngươi còn chưa tới!”
“Tới, tới!”
Thanh âm Diệp Phàm đột nhiên vang lên bên tai Bạch Vân Hi, Bạch Vân Hi thiếu chút nữa đã cảm thấy mình gặp phải ảo giác.
Bạch Vân Hi nhìn thấy một chiếc ô tô bỗng dưng xuất hiện từ không trung, quả thực tựa như một chuyện thần quái.
Diệp Phàm dừng xe lại, bước ra khỏi ô tô.
Bạch Vân Hi nhìn thấy Diệp Phàm, thở dài nhẹ nhõm một hơi, tránh ra phía sau Diệp Phàm.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, trong lòng hiện lên vài phần khác thường, không biết từ lúc nào hắn đã ỷ lại vào Diệp Phàm tới như thế.
“Ta đã nói với ngươi rồi, đại sư đoán mệnh kia rất chuẩn, hắn nói ngươi sẽ gặp tai ương phải đổ máu, ngươi xem, hiện tại ứng nghiệm rồi đi, ngươi trách người ta là kẻ lừa đảo, còn không cho phép ta đi theo ngươi, còn may ta tới kịp, ta biết mà, cao thủ ở khắp nơi trong dân gian.” Diệp Phàm lải nhải oán trách.
Bạch Vân Hi thở dốc một hơi, tức giận mắng: “Ngươi đừng có nói chuyện với ta.”
Trong lòng Bạch Vân Hi vô cùng rầu rĩ, hắn đã bị tên áo đen quái thai kia dọa ra một thân mồ hôi lạnh, sau khi Diệp Phàm tới đây còn rảnh nói mát hắn!
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm: “……”
Diệp Phàm phất tay, một đám sâu bọ rắn rết xúm tới đều nổ ra, máu tươi giàn giụa.
Mùi máu tươi dày đặc truyền đến khiến Bạch Vân Hi không nhịn được phải bưng kín mũi.
Nam tử áo đen thấy một màn như vậy, hai mắt dao động một chút, đáy mắt hiện lên vài phần kiêng kị.
Diệp Phàm chớp chớp mắt nhìn nam tử áo đen, có chút kinh ngạc cảm thán: “Trong thân thể của ngươi có một con Ngự Thú Cổ a! Không nghĩ tới ngươi lại có thể tìm được cổ trùng như vậy.”
Ở tu chân giới, Ngự Thú Cổ cũng là một loại cổ trùng vô cùng quý trọng, tu sĩ có được Ngự Thú Cổ có thể dễ dàng trở thành ngự thú sư, khế ước mấy con linh thú, thời điểm đối địch vô cùng chiếm tiện nghi, một khi khế ước được với Ngự Thú Cổ, cổ trùng sẽ chỉ có thể ký sinh trong một thân thể, người có Ngự Thú Cổ cũng thường được coi thành trọng điểm bồi dưỡng trong tông môn, đáng tiếc, linh khí nơi này quá kém, căn bản là không có tông môn gì.
“Ta là truyền nhân kiệt xuất nhất của Vạn Cổ Môn, cũng là người thiên tài nhất tông môn trong hàng nghìn năm, đáng tiếc, vận khí không được tốt như ngươi, ngươi rốt cuộc là ai, sao ngươi có được truyền thừa viễn cổ? Giao ra đây, ta có thể tha cho các ngươi một con đường sống.” Nam tử áo đen lạnh giọng nói.
Diệp Phàm: “……” Khẩu khí tên này không nhỏ a!
“Ngươi chính là cái tên cổ sư chuyên đi dụ dỗ nữ nhân, sau đó lại hạ cổ đi, ngươi vô sỉ như vậy, cư nhiên cũng có thể làm đệ nhất thiên tài của tông môn, có phải tông môn các ngươi chỉ có một mình ngươi, sau đó, ngươi chính là đệ nhất không?” Diệp Phàm tràn đầy châm chọc hỏi.
(dreamhouse2255)
Nam tử áo đen không cho là đúng lắc đầu: “Dụ dỗ? Chuyện ngươi tình ta nguyện mà thôi!
Đủ rồi, đừng có lãng phí thời gian, công pháp đâu, giao ra đây!”
“Vận khí của ta đúng là rất tốt, ta có được truyền thừa Hoàng Đế bệ hạ lưu lại, chỉ là vì sao ta phải cho ngươi?”
Trêи mặt nam tử áo đen hiện lên vài phần ghen ghét, “Vận khí của ngươi thật tốt, ta đến cuối đời vẫn đang truy tìm một bộ công pháp cao cấp, ngươi trẻ tuổi như vậy, công pháp liền đến tay, nếu ta có vận khí của ngươi, ta đã sớm đột phá đến Tiên Thiên.”
Diệp Phàm: “……” Tiên Thiên? Giấc mơ thật vĩ đại!
“Ta thấy ngươi đã sắp chết rồi, cho dù ngươi có lấy được công pháp cũng không đủ thời gian tu luyện.” Diệp Phàm nói.
Nam tử áo đen tràn đầy dữ tợn nhìn Diệp Phàm: “Nói hươu nói vượn! Chỉ cần bước vào Tiên Thiên, thọ nguyên của ta có thể tăng trưởng đến hai trăm tuổi.”
Diệp Phàm chớp chớp mắt, thầm nghĩ: Tu luyện cổ võ đến Tiên Thiên đúng là có thể trở thành cao thủ tuyệt thế, tăng trưởng thọ nguyên, nhưng quá khó khăn, ở tu chân giới cũng không có mấy người làm được, càng đừng nói đến nơi bần hàn nguyên khí này, đương nhiên, có lẽ có thiên tài có thể làm được, nhưng tuyệt đối không phải người trước mắt này.
“Bước vào Tiên Thiên đúng là có thể tăng trưởng thọ nguyên, vấn đề là tu vi của ngươi mới chỉ đến Hậu Thiên ngũ trọng, phải Hậu Thiên cửu trọng mới có cơ hội đánh vào Tiên Thiên, không biết ngươi dùng bao nhiêu thời gian để tiến vào Hậu Thiên ngũ trọng, nhưng thời gian để tu luyện từ Hậu Thiên ngũ trọng đến Hậu Thiên cửu trọng cần thời gian dài hơn thời gian để tu luyện đến Hậu Thiên ngũ trọng nhiều, ngươi có đủ thời gian sao?”
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm híp mắt, trêи người cổ sư trước mắt tràn ngập một cỗ tử khí, nếu không phải dựa vào Tục Mệnh Cổ bán thành phẩm, hắn hẳn là đã sớm bước vào quỷ môn quan.
Tục Mệnh Cổ phân Tiên Thiên, Hậu Thiên, Tục Mệnh Cổ Tiên Thiên là thứ tốt thiên sinh địa dưỡng hiếm có được, Tục Mệnh Cổ Hậu Thiên sao? Chỉ là mấy thứ dựa vào một ít thủ đoạn cực đoan, lấy mạng người làm vật dẫn luyện chế thành.
“Đừng vội làm loạn đạo tâm của ta, giao công pháp của ngươi cho ta! Bằng không hôm nay, ta cùng ngươi cá chết lưới rách!” Nam tử áo đen tràn đầy táo bạo lên giọng.
Bạch Vân Hi cau mày, lập tức rõ ràng mục đích nam tử áo đen tìm tới, thọ mệnh của người này sắp đến cùng, muốn lấy hắn ra trao đổi công pháp với Diệp Phàm để đạt tới mục địch đột phá tu vi, tăng trưởng thọ nguyên.
Diệp Phàm cười lạnh một tiếng: “Chỉ lấy chút đạo hạnh của ngươi mà cũng dám buông lời đe dọa ta, thật đáng cười!”
Diệp Phàm lấy Quỷ Âm Kỳ ra, vung lên, tức khắc trăm quỷ hiện minh, âm phong thổi loạn, sâu bọ rắn rết bị cổ sư triệu hoán tới chạy loạn khắp nơi.
Diệp Phàm vung Quỷ Âm Kỳ lên, nam tử áo đen liền hộc ra một ngụm máu to.
“Thì ra người này yếu ớt như vậy sao?” Bạch Vân Hi kinh ngạc hỏi.
“Không phải hắn yếu ớt, mà là do hắn tạo nghiệt quá nhiều, bắt đầu phản phệ.” Diệp Phàm lạnh lùng đáp.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi: “……”
“Hỗn đản!” Nam tử áo đen vẫy tay lên, sâu bọ đang bò loạn xung quanh lập tức dũng mãnh nhào về phía Diệp Phàm.
“Gàn bướng hồ đồ! Phá!” Diệp Phàm lay lay Quỷ Âm Kỳ, một cỗ âm khí vọt vào trong thân thể nam tử áo đen.
Nam tử áo đen kêu thảm thiết một tiếng, thịt trêи người bắt đầu thối rữa.
Bạch Vân Hi nhìn thấy một con sâu màu tím bay ra khỏi thân thể người này.
Con sâu mày tím vừa chạy ra, dung nhan của nam tử áo đen lập tức già nua thêm mấy chục tuổi.
Nam tử áo đen ngã xuống mặt đất, đôi tay run run, không biết là đau hay là ngứa, nam tử áo đen xé nát trường bào, lộ ra một cái còng chân cứng rắn.
Bạch Vân Hi nhìn đến đôi chân cổ quái của nam tử áo đen, trêи đó cư nhiên có thi đốm.
“Hắn làm sao vậy?”
Diệp Phàm nhìn nam tử áo đen: “Hắn vốn dĩ đã phải chết, nhưng lại dựa vào Tục Mệnh Cổ duy trì đến giờ, hiện tại Tục Mệnh Cổ chạy, hắn cũng bị phản phệ.”
“Cứu ta!” Nam tử áo đen nói.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm nhìn nam tử áo đen, thầm nghĩ: Người này sắp chết nên thần chí không rõ ràng sao, cư nhiên lại cầu xin hắn, “Thọ nguyên của ngươi đã đến cùng, đừng giãy giụa.”
Trêи người nam tử áo đen thủng ra một cái lỗ lớn, trong miệng hộc ra máu đen, run run không còn hơi thở.
Diệp Phàm nhanh chóng bắt lấy linh hồn, xem xét ký ước của người này.
Hai mắt Diệp Phàm sáng ngời, trêи người nam tử áo đen này có đến mấy cái thẻ tiền!
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: “Ngươi làm gì vậy?”
“Tên này rất có tiền, hắn chết rồi cũng không dùng được, vừa vặn thuộc về ta, trong thẻ này có không ít tiền đâu, hẳn là cũng đến ba trăm triệu.” Diệp Phàm một bên nói, một bên tanh tách chụp lại thi thể cổ sư.
“Ngươi làm gì đấy?”
“Vừa lúc có người nhờ ta xử lý hắn, ra giá một trăm triệu!” Diệp Phàm đắc ý khoe.
Bạch Vân Hi: “……”
Từ đống ảnh chụp, Diệp Phàm nhận được vị trí linh thạch từ Lương Nhiêu, Lương Nhiêu cũng hào phóng trả Diệp Phàm năm ngàn vạn.
Lương Nhiêu cùng Hoàng Thạch Phong bắt đầu đại chiến cắn xé, hai người vì phân cách tài sản, mấy lần phải lên toà án, Lương Nhiêu muốn một nửa tài sản của Hoàng Thạch Phong, Hoàng Thạch Phong lại không muốn trả một phân nào, nên chỉ có thể dời tài sản đi trước, còn mua sát thủ giết chết Lương Nhiêu.
Lương Nhiêu tránh được một kiếp, thẹn quá thành giận, dứt khoát tuôn ra tin tức công trường mỏ than của Hoàng Thạch Phong vi phạm quy định sử dụng lao động trẻ em, dấu diếm tin tức công nhân chết.
Kết quả, Hoàng Thạch Phong bị phạt giam, tài sản sung công, Lương Nhiêu cũng không ăn được chỗ tốt, lấy tội liên quan đến, cũng theo vào.
Thời điểm tin tức truyền tới tai Diệp Phàm, Diệp Phàm nhịn không được mà thổn thức một phen.
(dreamhouse2255)
……….
Méoo: Tui lại xin nghỉ một tuần nữa, nếu tui thi không quá mệt thì tối ngày 7/5 tui sẽ đăng truyện cho mọi người, mong mọi người thông cảm (。・艸-。)-☆