*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ai cũng đều không có lá gan đi quấy rầy giấc ngủ của giáo bá, đến cả đám côn đồ hoành hành trong khu vực xung quanh cũng đã bị Tề Tử Ngang thu thập đến dễ bảo. Thời điểm bọn họ nhìn thấy Ngu Niểu đứng trước mặt hắn, họ còn cho là mình nhìn nhầm rồi. Vậy nên phản ứng không kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn tay dài ngọc của Ngu Niểu chọc chọc vào cánh tay Tề Tử Ngang.
Giáo hoa lá gan cũng thật lớn a.
Bọn họ sẽ làm sao có thể nhẫn tâm nhìn một cái đại mỹ nữ như vậy chịu khổ đâu. Tuy rằng giáo bá không đánh nữ sinh.
Mặc dù là sợ hãi Tề Tử Ngang, nhưng vẫn có nam sinh muốn đến gần Ngu Niểu. Bởi Ngu Niểu bám riết không tha, Tề Tử Ngang rốt cuộc cũng tỉnh lại. Hắn nhíu mày, mặt lạnh khẽ ngẳng lên.
Trên thực tế, giáo bá trường có khuôn mặt trưởng thành, thư sinh; nếu mà mặc cổ trang vào thì khỏi nói sẽ biến thành một công tử nhẹ nhàng. Có khi còn không biết là công tử nhẹ nhàng cùng giáo bá mặt lạnh này là 1 người đâu.
Thân là phản diện, Tề Tử Ngang muốn mặt có mặt, muốn khí chất có khí chất. Cho dù là biểu tình mặt lạnh này có chút giống hung thần nhưng nhìn kỹ lại có vài phần đáng yêu. Mái tóc đen nhỏ vụn nhu thuận trông có chút hỗn độn, lại có mạt ngân quang bên trong tóc rực rỡ lấp lánh.
Đó là khuyên tai, được hắn đeo bên trái, hình như là di vật của mẫu thân để lại, hắn trước này chưa từng lấy xuống. Lúc này hắn đưa cặp mắt đặt lên người Ngu Niểu, biểu tình cũng không kiên nhẫn.
Ngu Niểu cũng không sợ hãi, hơi mỉm cười rất nhu mỹ
"Tề Tử Ngang, phải thế nào thì ngươi mới đáp ứng phụ đạo giúp ta?"
Ngu Niểu lưu loát, dứt khoát nói ra mục đích của mình, điều này làm cho Tề Tử Ngang có chút sửng sốt.
Tề Tử Ngang vốn dĩ đang ngủ ngon giấc, không nghĩ tới có người thực sự không sợ chết mà tới quấy rầy mình. Nhìn thấy là nữ sinh, Tề Tử Ngang thân là có điểm phong độ sẽ không động thủ với nàng.
Nhưng nếu nàng không nói ra được một cái lý do khiến hắn vừa lòng, lần sau gặp lại hẳn phải cho nàng nếm chút giáo huấn. Tề Tử Ngang ban ngày ngủ là do ban đêm hắn phải đi làm thêm thật vất vả, cho nên giấc ngủ đối với hắn rất quan trọng lại không được ngủ đủ khiến tâm tình không mấy tốt đẹp.
Lúc này Tề Tử Ngang mới liếc mắt một cái sang Ngu Niểu, hắn liền nhận ra đây chính là giáo hoa của trường. Ngoài Hướng Mẫn, Tề Tử Ngang căn bản là không chút chú ý tới nữ sinh khác. Nhưng mà vị này danh khí rất lớn, tin tức của nàng vẫn là không tránh khỏi mà rơi vào tai hắn.
Đặc biệt là hắn có trí nhớ thực hảo, tin tức hắn nghe qua là có thể nhớ được thật lâu, tỷ như lúc trước các nam sinh bàn luận về nàng như thế nào. Điều này làm hắn không tránh khỏi mà đánh giá dáng người của Ngu Niểu cẩn thận. Tề Tử Ngang đang ở rất gần nàng, tất nhiên là so với bọn nam sinh kia nhìn càng thêm rõ ràng.
Cho dù là mặc áo đồng phục cũng không thể che được dáng vẻ xinh đẹp của đôi thỏ trắng. Tề Tử Ngang nhanh chóng ở trong đầu đo lường kích thước, bàn tay hắn hẳn là phải khó khăn lắm nói nắm giữ được 1 bên.
Váy ngắn làm lộ ra cặp đùi đẹp thẳng tắp, làn da trắng sáng, sờ lên cảm xúc hẳn là hảo a. Nàng đứng trước mặt mình, hai chân khép lại, làm cho người ta không cầm nổi mà đối với khe hở giữa chân nàng sinh ra một loại tưởng tượng.
Nghĩ đến việc nhìn phong cảnh phía trong váy, hoặc là hung hăng mà bẻ hai chân nàng ra. Thậm chí Tề Tử Ngang còn có thể ngửi thấy mùi hương thoang thoảng quanh thân nàng.
Ý thức được việc mình vừa có suy nghĩ dâm loạn với vị giáo hoa đang đứng trước mặt mình, hắn vội vàng dời mắt đi. Hai bên tai có chút ửng hồng, kỳ thật chính là không dám nhìn Ngu Niểu. Thế nhưng sắc mặt hắn càng khẩn trương thì lại càng nhìn như đang sinh khí.