Tác giả: Cửu Thiên Tuế
Editor: 2508_Bánh Bao Nhỏ
Beta-er: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ
Đổi thận, ghép thận, động tác rất thành thục.
Tuy nhiên, nếu bệnh nhân có sức khỏe yếu, không chịu đựng nổi sẽ có khả năng xuất hiện các tình huống bất ngờ, vì thế phẫu thuật phải làm xong càng nhanh càng tốt, kéo dài lâu sẽ càng nguy hiểm.
Hai tay Tần Dự Thâm chuyển động ổn định và nhanh chóng, các y tá giàu kinh nghiệm đứng bên cạnh liên tục đưa dụng cụ và lau mồ hồi cho hắn.
Căn phòng vô cùng yên tĩnh, không ai nói chuyện, ngoại trừ tiếng tít tít phát ra từ máy móc thì chỉ còn tiếng va chạm của dao kéo.
Nguyễn Tiểu Ly gắng gượng tỉnh táo để mình không chết.
“Tiểu Ly, linh hồn của cô sắp rời khỏi thân xác rồi, một khi rời khỏi thì cô sẽ chết.”
Tách ra rồi sẽ không quay lại được nữa. Đọc Full Tại Đọc Truyện
Nguyễn Tiểu Ly lại lần nữa cảm thấy linh hồn mình giống như đang bị xé rách: “Để ta thử chống đỡ lần này…”
Trước khi tiến vào phòng phẫu thuật, Tần Dự Thâm đã nói vào tai cô rằng: “Chúng ta cùng nhau cố gắng.”
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, mặt trời đã khuất dạng nhưng bên phòng phẫu thuật vẫn sáng đèn.
Bên ngoài, Nam Hạo và dì Trần đang ngồi đợi trên ghế ngoài hành lang. Chốc chốc Nam Hạo lại đứng lên đi tới đi lui với tâm trạng cực kỳ lo lắng. Ông siết chặt lòng bàn tay để ép mình tỉnh táo mà chờ đợi.
Trong mấy tiếng phẫu thuật này, ai cũng giống như bị dày vò.
Rốt cuộc đèn trong phòng phẫu thuật cũng tắt.
Nam Hạo đứng phắt dậy vọt tới trước cửa, hướng mắt vào bên trong chờ một ai đó đi ra nói cho ông biết tình huống trong kia như thế nào.
Cửa phòng phẫu thuật cuối cùng đã mở ra, rốt cuộc cũng có người đi ra.
Nam Hạo tiến lên: “Sao rồi? Kết quả phẫu thuật thế nào?”
Tần Dự Thâm gỡ khẩu trang trên mặt xuống, nói: “Phẫu thuật rất thành công nhưng vẫn phải vượt qua giai đoạn nguy hiểm. Tối hôm nay phải trông chừng cô ấy.”
Quần áo của hắn dính máu khắp nơi, cả người toàn là mùi tanh. Dù đã làm phẫu thuật mấy tiếng đồng hồ liền nhưng hắn không mệt mỏi chút nào, tinh thần vẫn rất tỉnh táo.
Băng ca được đẩy ra từ từ. Nguyễn Tiểu Ly được chuyển vào phòng chăm sóc đặc biệt.
Đêm nay là giai đoạn nguy hiểm, Tần Dự Thâm sẽ canh giữ chờ Nguyễn Tiểu Ly vượt qua. Không chỉ có Tần Dự Thâm mà Nam Hạo cũng ở lại, Tằng Y Nhiễm và dì Trần cũng không đi ngủ, mọi người đều đang chờ đợi Nguyễn Tiểu Ly thành công vượt qua giai đoạn nguy hiểm và tỉnh lại.
Tiểu Ác hơi cảm động: “Nhiệm vụ của chúng ta đã hoàn thành, nhưng ở thế giới này vẫn có rất nhiều người quan tâm đến cô.”
Nguyễn Tiểu Ly: “Phẫu thuật của ta đã thành công, ta sống rồi.”
Vậy thì cô có thể tiếp tục ở lại thế giới này đến già rồi chết tự nhiên, sau đó mới rời khỏi đây.
Tiểu Ác: “Sao cô dám chắc mình sẽ sống? Cô còn chưa vượt qua thời kỳ nguy hiểm đâu, lỡ như xảy ra chuyện gì bất ngờ thì sao?”
“Thứ nhất là ta có đủ sức nói chuyện với ngươi, thứ hai là ta cảm thấy linh hồn của ta không có gì khác, vì vậy ta dám chắc chắn giai đoạn nguy hiểm của ta sẽ trôi qua một cách suôn sẻ và không có nguy hiểm.”
Vẻ mặt của tiểu chính thái đang ngồi trong không gian trong tức khắc sụp đổ.
Tiểu Ly đã cảm thụ được cảm giác sắp chết, cũng đã dò ra dấu hiệu trước khi hồn phách rời khỏi thân thể rồi.
Đúng vậy, về cơ bản thì bây giờ Nguyễn Tiểu Ly đã có thể yên ổn vượt qua giai đoạn nguy hiểm.
Một đêm này, tất cả mọi người đều không chợp mắt. Sáng hôm sau, Tần Dự Thâm kiểm tra các chỉ số sức khỏe của Nguyễn Tiểu Ly và đưa ra kết luận: Giai đoạn nguy hiểm đã vượt qua một cách an toàn, ca phẫu thuật đã thành công tốt đẹp, bây giờ chỉ cần điều dưỡng là được rồi!
Nam Hạo nghe thấy vậy chỉ cảm thấy không thể tin được, hai bàn tay của ông cũng đang run rẩy: “Thật sự Ly Nhi sẽ không sao à? Sau này nó có khỏe mạnh như người bình thường không?”
Tần Dự Thâm: “Không phục hồi như người bình thường được.”
Chỉ một câu nói đã khiến mọi người căng thẳng trong nháy mắt. Đọc Full Tại Đọc Truyện
Tần Dự Thâm: “Dù sao cô ấy cũng chỉ được ghép có một quả thận, mà cả cơ thể lại phải dựa vào quả thận này. Tố chất thân thể của cô ấy sau này sẽ yếu hơn người thường một chút, rất nhiều chỉ số sẽ không đạt được như người bình thường.”
Vì chỉ có một quả thận để chống đỡ cho cơ thể nên Nguyễn Tiểu Ly sẽ khá yếu ớt, ví dụ như không thể làm việc nặng.
Nghe lời giải thích, Nam Hạo thở phào nhẹ nhõm: “Thân thể yếu ớt cũng không sao, chăm sóc tốt là được. Cha chỉ cần nó khỏe mạnh lại thôi.”
Tần Dự Thâm nhanh chóng ghi lại nhiệt độ cơ thể và nhịp tim của Nguyễn Tiểu Ly vào sổ, ánh mắt dịu dàng nhìn cô gái có gương mặt tái nhợt ở trên giường: “Có lẽ chiều nay cô ấy sẽ tỉnh.”
Không, thật ra bây giờ ý thức của Nguyễn Tiểu Ly đã tỉnh, chỉ có điều cơ thể của cô không thể cử động và không thể mở mắt ra được mà thôi. Cô có thể nghe rõ ràng những gì mọi người đang nói, nghe được mọi người vui mừng vì cô đã phẫu thuật thành công.
Chiều hôm đó, Nguyễn Tiểu Ly đã tỉnh lại. Nam Hạo và dì Trần vây quanh quan tâm cô, còn Tằng Y Nhiễm và Tần Dự Thâm bị đẩy qua một bên. Tần Dự Thâm bất đắc dĩ, Tằng Y Nhiễm thì cười với ánh mắt hâm mộ.
Tính ra đã lâu rồi cô không về nhà, cô rất nhớ người cậu nhỏ thân yêu của mình.
…
Nguyễn Tiểu Ly ở lại bệnh viện nước ngoài một tháng rưỡi mới về nước, lần này trở về cũng ngồi chiếc phi cơ riêng kia.
Tất cả mọi người cùng nhau trở về.
Tần Dự Thâm chuyển đến Nam gia, mỗi ngày đều ở bên cạnh chăm sóc Nguyễn Tiểu Ly.
Sau khi về nước, Tằng Y Nhiễm lập tức từ chức công việc y tá riêng.
Nguyễn Tiểu Ly hỏi: “Cậu muốn quay lại bệnh viện làm việc hả?”
Tằng Y Nhiễm lắc đầu: “Tớ muốn về nhà một chuyến, hơn nửa năm nay tớ đã không về rồi, thừa dịp rảnh rỗi lần này nên tớ về thăm nhà một chút, sau đó tham khảo xem nên đến bệnh viện nào để nộp hồ sơ.”
Hai người đang đứng trong vườn hoa, Tần Dự Thâm bưng một ly sữa bò tới.
“Thành phố D là một nơi rất đẹp được bao quanh bởi kênh đào. Ở đó có nhiều công viên được xây dựng từ thời xưa. Nếu mọi người có dịp đến thành phố D tớ sẽ dẫn mọi người đi chơi.”
Nguyễn Tiểu Ly gật đầu: “Được, sau này có cơ hội tớ sẽ đến.”
“Tằng Y Nhiễm, cô muốn làm việc ở quê hương à? Tôi có thể viết cho cô một lá thư giới thiệu vào bệnh viện tốt nhất của thành phố D.”
Có thư giới thiệu của Tần Dự Thâm thì trăm phần trăm cô sẽ được tuyển dụng.
Ánh mắt Tằng Y Nhiễm sáng lên, đúng là cô đang muốn đi làm ở quê nhà mình: “Vậy tôi xin anh một lá thư giới thiệu nhé!”
Ngay hôm sau, Tằng Y Nhiễm lên đường về quê. Tần Dự Thâm và Nguyễn Tiểu Ly đưa cô ra sân bay. Lúc sắp chia tay, Tần Dự Thâm đưa cho cô một lá thư giới thiệu.
Tằng Y Nhiễm vừa đi, biệt thự cũng trở nên yên tĩnh.
Tần Dự Thâm và Nguyễn Tiểu Ly đã kết hôn nên đương nhiên sẽ ở chung một phòng. Trong phòng Nguyễn Tiểu Ly dần dần có thêm rất nhiều quần áo nam, trong phòng tắm cũng xuất hiện nhiều đồ dùng của nam giới.
Từ khi sức khỏe của Nguyễn Tiểu Ly tốt lên, Tần Dự Thâm đã không thể áp chế nổi dục vọng của bản thân. Hắn cẩn thận đặt cô lên giường: “Tiểu Ly Ly, anh có thể không?”
Dưới thời điểm này, khi đã thở hổn hển, vậy mà Tần Dự Thâm vẫn còn nhớ đến xin sự đồng ý của cô.
“Thân thể của em cho phép không, nếu cho phép thì đương nhiên là được…” Đọc Full Tại Đọc Truyện
Nguyễn Tiểu Ly được nuôi dưỡng đã có thêm chút thịt. Giờ phút này, toàn thân cô đỏ rực giống như trái cây chín mọng đang chờ người tới hái.
Rốt cuộc Tần Dự Thâm đã không nhịn được nữa. Hắn đè người lên, trong sự dịu dàng còn mang theo chút vội vàng và điên cuồng…
Đêm đó, hai người họ chính thức trở thành vợ chồng.