Chương 50: Khoái ý ân cừu – Đao đạo hình thành
C50: Khoái ý ân cừu – Đao đạo hình thành
Võ Văn giật mình khẽ đưa tay ra can ngăn:
"Dừng lại, dừng chuyện này lại, đừng chém g·iết nữa.”
Trong đầu Võ Văn lúc này một luồng ý chí liền phát ra:
"Thiện ác thị phi phân tranh, những người này c·hết liên quan gì đến ngươi chứ. Ngươi chỉ cần tiêu dao tự tại, kể cả thất tình lục dục, nhân sinh đạo lý cũng sẽ không trói buộc được ngươi.”
Dưới luồng ý chí này thôi thúc, Võ Văn liền đầu óc mơ hồ. Đúng vậy, ta tại sao phải chen vào chuyện này. Những chuyện này ta việc gì phải đến gánh vác.
Võ Văn dần dần bị mê thất dưới những lời nói kia. Tâm trí dần dần buông lỏng.
Nhưng ánh mắt của hắn vẫn chăm chú nhìn những người thôn dân đang dần bị g·iết, bị cưỡng bức kêu la thảm thiết, từng tiếng vang bỗng đánh sâu vào bên trong tâm hồn hắn.
Mi tâm hắn lại 1 lần nửa bừng tỉnh sáng lên, nghiến răng tức giận nói:
“Đạo của ta, vốn dĩ không như vậy. Nếu tiêu dao để ta phải thấy cảnh người dân phải chịu cảnh máu đổ lầm than mà không làm gì. Ta thà để bản thân bị xiềng xích ràng buộc. Ta thà hóa thân thành 1 thanh đại đao chém tận hết thảy xiềng xích. Ta nguyện tận diệt hết thảy bất bình trong lòng, chỉ cầu 1 cái suy nghĩ thông suốt, khoái ý ân cừu. ”
Cùng lúc này khung cảnh trước mặt của Võ Văn liền tan vỡ ra từng mảnh.
......
Nhìn luồng ý chí trên bậc thang thứ 3 dần biến mất. Bóng mờ giật mình trợn mắt nói:
“Nhanh như vậy” Hắn ta nhớ đến thời gian Võ Văn bước lên bậc thứ 3 liền chưa đến nửa canh giờ liền đã vượt qua. Nam nhân tóc hoàng kim bình tĩnh như đã dự liệu từ trước.
Lúc này lại có kinh biến đột nhiên xảy ra. Trong đan điền của Võ Văn như có thứ gì đó hưởng ứng ý chí của hắn liền xông ra ngoài hướng lên trên thiên linh cái của Võ Văn.
Bóng mờ ngẩng lại nhìn chăm chú liền nhận ra đây chính là 2 khối Hắc Thao Khí và Kim Linh Khí mà thí luyện tràng ban thưởng cho Võ Văn. Tự hỏi là có chuyện gì.
Cùng lúc này trên người Võ Văn, 1 cái cổ triện mang theo hỏa nhiệt to lớn xông ra ngoài. Nhanh chóng bao lấy 2 kiện Kim khí.
Bóng mờ giật mình thốt: “Đệ lục tự, ‘Dương’ chữ.”
Chữ Dương phát ra nhiệt quang kinh khủng, ánh sáng quang huy thần thánh phát ra. Nhìn giống như một cái tiểu mặt trời, không ngừng muốn thiêu đốt hết thảy vạn vật.
Bóng mờ như có chút không tin vào mắt mình, run run giọng thốt:
“Không thể nào, đây là Thái Dương chi ý, sao có thể là Thái dương chi ý.”
Ánh mắt nam nhân tóc hoàng kim chỉ tỏ ra 1 chút bất ngờ, phần nhiều chính là tán thưởng. Hắn quả nhiên nhìn không sai.
Kim Linh Khí và Hắc Thao Khí không hề chống cự, theo tiểu mặt trời nung chảy, dần dần biến thành 2 khối chất lỏng sền sềt.
Khối chất lỏng màu đen dần dần biến đổi thành hình, tạo thành 1 cái chuôi đao đen ngòm, nhìn vào như muốn nuốt chửng vạn vật, khí tức bá giả thiên hạ, ngạo thị độc tôn.
Khối chất lỏng màu vàng cũng theo sau đó thành hình, nhanh chóng dài ra, dần dần trở nên sắt nhọn, rất nhanh 1 cái mũi đao màu hoàng kim liền tạo thành. Khí thế như đế vương chi binh, vừa thành hình liền ngạo thị thiên hạ, vạn binh triều bái.
Cả 2 nhanh chóng hòa vào nhau. Tạo thành 1 thanh đại đao chuôi đen, lưỡi vàng, uy phong bát diện, tứ phương run rẩy muốn phủ phục. Vừa xuất sinh nó liền cắt 1 đường trên tay của Võ Văn. Tinh huyết trên người Võ Văn cứ thể chảy vào trong Đại đao. Đại đao tham lam liên tục cắn nuốt tinh huyết của hắn không có dấu hiệu dừng lại. Khí thế đại đao liên tục kéo lên.
Lúc này thiên không liền vang lên tiếng sấm rền vàng, cửu lôi nhanh chóng kéo đến, bầu trời trở nên đen ngòm.
Bóng mờ giật mình thốt:
“Đây là ....Thiên kiếp độ Binh giả, đây, hắn ta đúc Uẩn Binh vậy mà lại đúc thành Đạo Binh? Không được, nếu thiên kiếp hạ xuống, nhất định đám người kia sẽ nhận ra. Tiểu tử này cũng sẽ c·hết”
Người nam nhân tóc hoàng kim ánh mắt bình tĩnh, ánh mắt như sao trời quét nhìn lên bầu trời, hắn khẽ nói:
“Tán cho ta.’
1 câu nói đơn giản nhưng giống như bắt cả phiến thiên địa phải thần phục. Bầu trời cũng muốn run rẩy.
Tức thì sao đó. Bầu trời đang muốn đen lại lại phát ra ánh nắng rạng đông chiếu sáng, mây đen dần biến mất. Cửu lôi đang tụ lại liền dần dần tán đi, như chưa có chuyện gì xảy ra.
Bóng mờ giật mình, khẽ tấm tắc, không hổ là thánh nhân. Đến thiên địa cũng không dám làm trái. Sau đó khẽ truyền âm hỏi:
“Tiểu tử kia là làm cách nào lại có thể đúc ra Đạo binh, vừa rồi hắn còn dùng ‘Dương’ tự để đúc binh, đây chẳng lẻ chính là, ‘Chú Tự đúc Đạo binh’ sao?”
Nam nhân tóc hoàng kim trầm ngâm 1 chút sau đó nói:
“Không sai, chính là Chú tự đúc đạo binh.”
Bóng mờ giật mình:
“Hắn là từ chỗ nào học được?”
Nam nhân nhếch miệng sau đó cười nói:
“Hắn ta vốn là không biết, đây là do Đạo tâm và ‘Dương’ tự của hắn tự chủ dẫn động đúc binh”
Bóng mờ không biết đây là lần thứ mấy hắn bị giật mình nói:
“Sao có thể, chuyện này sao có thể? Chú Tự đúc Đạo Binh đến cả thiên tài cấp cao nhất cũng không phải nói học liền học được.”
Nam nhân tóc hoàng kim cũng không biết giải thích như thế nào. Chỉ cười trừ.
Bóng mờ sau đó mới thở ra nói:
“May nhờ có ngươi ngăn trở thiên kiếp, thứ nhất sẽ xúc động đám người kia, thứ 2 tiểu tử kia chính là không có khả năng ngăn cản Thiên kiếp, thiên kiếp chỉ cần xuống, cho dù chỉ là nửa tia hắn liền tiêu đời.”
Nam nhân khẽ gật đầu không phủ nhận. Sau đó nói:
“Ta chỉ là giúp hắn che giấu thiên kiếp tạm thời. Lần tới độ kiếp thực sự, thiên kiếp liền sẽ cộng dồn khủng kh·iếp lên gấp trăm ngàn lần.”
Bóng mờ mắt trợn trừng, nhìn trân trối nam nhân như muốn hỏi:
“Vậy hắn làm cách nào sống.”
Nam nhân cười vô tội nói:
“Đó là chuyện của hắn, ít nhất là lần này hắn chưa bị Thiên kiếp đ·ánh c·hết.”
Bóng mờ một bộ nhìn nam nhân như nhìn một người cha đem con bỏ chợ, phủi hết trách nhiệm. Lúc này hắn mới nhìn đến ‘Dương’ tự hỏi:
“Hắn là làm cách nào có Thái Dương chi Ý, đây là .....”
Nam nhân cũng liền lắc đầu nói:
“Kim tiền bối hỏi ta thì ta biết hỏi ai.”
Bóng mờ trầm ngâm: “....”
Ánh sáng trên ‘Dương’ tự dần tản đi. ‘Dương’ tự một lần nữa trở lại thể nội của Võ Văn.
Đại đao lúc này cũng đã dừng hút máu, nó giống như trẻ nhỏ bay xung quanh Võ Văn vô cùng vui vẻ, sau đó lại chui vào trong đan điền hắn yên tĩnh ngủ say.
Bóng mờ lông mày nhíu chặt thầm nghĩ, thực sự đúng là đạo binh, thứ kia vừa ra đời liền có 1 tia linh trí.
Võ Văn lúc này mới mở mắt ra. Vừa tỉnh dậy hắn liền có cảm giác choáng váng muốn xỉu. Đây là chuyện gì, là ai làm gì ta. Không hề biết là bản thân vừa bị rút hết 2 phần 3 lượng máu trong cơ thể.
Nam nhân tóc hoàng kim cười nói:
“Chúc mừng ngươi đã vượt qua bậc thứ 3.”
Võ Văn cố trụ vững quay đầu nhìn nam nhân. Ánh mắt ngờ ngợ.
Bóng mờ lúc này truyền âm cho nam nhân, giọng điệu vô cùng cương quyết:
“Bậc thứ 4 nhất định không thể bước, bậc thứ 4 chính là tử cục, không thể để hắn bước lên. Hắn ta, vạn cổ đến hiện tại, bất thế chỉ 1, tuyệt đối không thể để hắn có chuyện gì.”
Nam nhân tóc hoàng kim hờ hững nói:
“Chính vì hắn ta là vạn cổ nhất thiếu niên, nên càng có lý do phải bước lên.”
Bóng mờ trợn mắt. Cùng lúc bàn chân của Võ Văn cũng đã đạp lên bậc thang thứ 4.