- Nhánh bên thì sao nào, bố mày dựa vào bản lãnh của mình kiếm ăn, dùng con mắt này mới đổi được vị trí hôm nay, không giống những người khác chỉ trông vào trong nhà che chở, hơn nữa có được vị trí còn dương dương đắc ý, một trái tim vô liêm sỉ!
Tào chỉ huy sứ lúc này cũng lật lọng và chế giễu, bàn về bản lĩnh mắng chửi người, y cũng không kém chút nào.
- Ngươi...
Cao chỉ huy trước kia sống an nhàn sung sướng, đây là lần đầu tiên bị người khác chỉ vào mũi mắng như vậy, điều này làm gã trong lúc nhất thời không biết nên cãi lại như thế nào.
- Cãi nhau cái gì! Nơi này là nơi các ngươi cãi nhau sao?
Có điều ngay khi Cao chỉ huy sứ cấm khẩu không trả lời được, liền thấy Triệu Hạo mặt âm trầm từ phía sau đi ra, sau đó thấy y hung hăng trợn mắt liếc nhìn Cao chỉ huy sứ một cái, lại nói tiếp Cao chỉ huy sứ này là biểu huynh của y, cũng chính là có tầng quan hệ này, y mới đưa đối phương tới bên cạnh, vốn tưởng rằng có thể giúp đỡ, lại không ngờ bị Tào chỉ huy sứ mắng mấy câu đã cấm khẩu không trả lời được, thật sự khiến y thất vọng.
Nhìn thấy Triệu Hạo tiến vào, bất kể là Tào chỉ huy sứ hay là Cao chỉ huy sứ đều không dám nói nữa, chỉ thấy Triệu Hạo sau khi đi vào quét một vòng mọi người, sau đó mới hướng về Tào chỉ huy sứ hỏi:
Đại quân đã tới phủ Hạ Vũ mười ngày, tường thành các ngươi tu sửa như thế nào rồi?
- Khởi bẩm Ngụy Vương Điện hạ, mạt tướng và thủ hạ chính là cùng các huynh đệ liều mạng làm việc, nhưng tường thành phủ Hạ Vũ sụp xuống hơn phân nửa, đến hiện tại cũng không xây xong một phần, còn lại thật sự khó có thể hoàn thành trong một tháng, kính xin Điện hạ thứ tội!
Lúc này Vương Đán cũng nhìn ra Triệu Hạo tựa hồ đối với Tào chỉ huy sứ có chút bất mãn, cho nên mở miệng nói trước.
- Hừ! Ta cho các ngươi một tháng hoàn thành, nhưng suốt mười ngày vẫn chỉ hoàn thành một phần mười, các ngươi lãnh binh cái kiểu gì vậy?
Triệu Hạo nghe được lời Vương Đán nói không kìm được nổi giận đùng đùng nói, theo y, dùng mười ngàn người mất một tháng tu sửa tường thành phủ Hạ Vũ đã xem như hết sức dư dả rồi, nhưng y lại không biết, xây dựng cải tạo một đoạn tường thành không đơn giản giống như y tưởng tượng.
- Điện hạ, mười ngày này chúng tôi suất lĩnh các huynh đệ cũng liều chết liều sống làm việc, mỗi ngày sau khi trở về không ít người mệt mỏi dậy không nổi, thậm chí cũng không thiếu người mệt đến nỗi bị bệnh. Cho nên thực sự không phải là chúng tôi nhàn hạ, mà là thật sự không thể hoàn thành nhiệm vụ này!
Lúc này Tào chỉ huy sứ rốt cuộc mở miệng nói, kỳ thật mấy ngày này đi theo Triệu Hạo, bọn họ cũng là một dòng khí nghẹn lại. Nếu đổi thành những người khác, bọn họ chỉ sợ sớm đã hợp nhau lại bắt người cấp trên này đi rồi, đáng tiếc Triệu Hạo không phải người thường, điều này khiến bọn họ cảm giác có sức không có chỗ dùng, có lý cũng càng không có chỗ để nói.
- Ta không quản các ngươi vì lý do gì. Một tháng sau, nhất định phải xây xong tường thành phủ Hạ Vũ cho ta!
Triệu Hạo nghe đến đó cũng tức giận lớn tiếng nói, y cũng không nhận thức được là vì yêu cầu của mình quá cao, ngược lại cho rằng Tào chỉ huy sứ những người này hợp nhau đến làm khó mình, trên thực tế bọn họ căn bản cũng không cố hết sức.
Nhìn thấy Triệu Hạo không để ý thực tế như thế lại nhấn mạnh một tháng sau phải tu sửa xong tường thành phủ Hạ Vũ, điều này làm cho đám người Tào chỉ huy sứ hết sức căm tức, thậm chí ngay cả người được xưng Ách Ba chỉ huy sứ cũng phải đứng lên tranh biện cho chính mình, tuy nhiên lúc này lại chỉ thấy Vương Đán ngăn đám người Ách Ba lại, sau đó đứng lên lần nữa nói:
- Nếu Điện hạ cố ý như thế, chúng ta đây cũng chỉ có thể nỗ lực thử một lần. Có xây xong thành không chúng ta cũng không chắc chắn.
- Hừ, nếu một tháng sau tường thành không xây xong, các ngươi đợi bị xử theo quân pháp đi!
Triệu Hạo lập tức lại hừ lạnh một tiếng nói, nói xong vung tay áo rời đi. Cao chỉ huy sứ kia nhìn đến đây, còn "Ha hả" cười hai tiếng, sau đó cùng Triệu Hạo rời khỏi phòng khách.
- Đản Tử, ngươi sao có thể?
Tào chỉ huy sứ còn chưa nói hết, lại bị Vương Đán ngắt lời nói:
- Tào ca, chúng ta trở về vừa đi vừa nói chuyện!
Tào Chỉ huy sứ và Vương Đán từ trên chiến trường đã làm thành sự ăn ý, vừa thấy vẻ mặt trên mặt y lập tức đoán được Vương Đán hình như đã có sách lược ứng đối, điều này làm cho trong lòng y vui vẻ, lập tức đi theo Vương Đán ra đại sảnh, Ách Ba và tướng lĩnh vóc dáng thấp kia cũng theo kịp.
Đợi sau khi ra khỏi chỗ ở của Triệu Hạo, chỉ thấy Tào chỉ huy sứ sốt ruột không chịu nổi hỏi:
- Đản Tử, ngươi rốt cuộc có biện pháp gì nói đi, chúng ta đều sắp bị Ngụy vương bức cho đến chết rồi!
- Đúng vậy á, trong bốn người chúng ta Đản Tử ngươi cực kỳ có kiến thức, chủ ý cũng nhiều nhất, có biện pháp gì ứng đối thì nói ra. Miễn cho chúng ta thêm mệt sống mệt chết mà không thu được kết quả tốt!
Lúc này tướng lĩnh vóc dáng thấp kia cũng mở miệng thúc giục nói.
- Nói!
Ách Ba lúc này cũng khó khăn phun ra một chữ nói, tuy rằng y vẫn đứng nghiêm như cũ, nhưng mấy ngày nay cường độ lao động cao cũng làm cho y khổ không thể tả, cứ như vậy phỏng chừng y cũng sắp mệt đến ngã gục xuống mất thôi.
- Rất đơn giản, bắt đầu từ ngày mai mọi người tuy rằng mặt ngoài thì làm việc bình thường, nhưng trên thực tế nhất định phải giữ thể lực, ngàn vạn lần không cần giống như mấy ngày hôm trước liều mạng như thế...
- Đản Tử, chủ ý này của ngươi cũng không có gì đặc biệt, lúc trước chúng ta liều mạng làm không hoàn thành tiến độ, bây giờ còn phải giữ thể lực, đây chẳng phải càng kết thúc không hoàn thành sao, đến cuối tháng, chỉ sợ bốn chúng ta tất cả đều bị phạt.
Vương Đán còn chưa nói hết đã bị Tào chỉ huy sứ ngắt lời.
- Ha hả, Tào ca huynh đừng có vội vàng, ta còn chưa nói hết đâu.
Vương Đán lúc này cũng cười quái dị, sau đó mới mở miệng lần nữa nói:
- Mấy ngày nay chúng ta liều mạng làm việc, tuy nhiên các ngươi có phát hiện hay không, kỳ thật vẫn có người âm thầm giám sát chúng ta?
- Cái gì? Ai dám giám sát chúng ta?
Nghe Vương Đán nói, cái vị chỉ huy sứ dáng người thấp kia cũng không khỏi kinh ngạc kêu lớn, thậm chí ngay cả Ách Ba cũng hiếu kỳ nhìn về phía Vương Đán.
- Xem ra các huynh đều chỉ lo làm việc, lại quên chúng ta lần này tới phủ Hạ Vũ làm gì, vốn dựa theo suy đoán của ta, tàn dư Tử Hạ Lưu Càn Thiên này tuy rằng hung ác, nhưng kỳ thật cũng chưa chuẩn bị xong toàn bộ việc tạo phản, nhưng hiện tại Ngụy vương dẫn theo chúng ta tới phủ Hạ Vũ trú binh, quả thực chính là tuyên chiến với đám người Lưu Càn Thiên, cho nên bọn họ không phản cũng phải phản rồi, mấy ngày nay ta vẫn mang kính viễn vọng trên người, thường xem xét xung quanh, kết quả phát hiện bất kể là bên trong thành hay là ngoài thành đều có một số người thường lén lút lui tới, không cần hỏi cũng biết là trinh thám của Lưu Càn Thiên.
Khi nói tới đây, thấy Vương Đán dừng một chút lại nói tiếp:
- Lưu Càn Thiên cũng không phải người ngu, gã biết rằng hơn một vạn người chúng ta cũng không dễ gây sự, cho nên cho dù bọn họ muốn tạo phản cũng muốn lựa chọn một thời cơ tốt, đáng tiếc Ngụy Vương Điện hạ chúng ta không thông quân vụ, không ngờ bắt chúng ta xây tường thành phủ Hạ Vũ, mỗi ngày liều chết liều sống làm việc, khẳng định điều này bị gã nhìn thấy, ta phỏng chừng gã đang chờ lúc thể lực của chúng ta hao hết, ngay lập tức sẽ khởi binh tạo phản, đến lúc đó chỉ dựa vào đám thủ hạ Cấm quân kinh thành của Cao chỉ huy sứ trông thì ngon mà không dùng được kia, chỉ sợ toàn bộ chúng ta thế nào cũng phải chết ở chỗ này, thậm chí ngay cả Ngụy vương cũng có thể trở thành tù binh.
- Đản Tử, đệ thật sự khẳng định Lưu Càn Thiên mấy ngày nay sẽ động thủ!
Nghe Vương Đán phân tích, Tào chỉ huy sứ lúc này ánh mắt sáng lên nói, Ách Ba và chỉ huy sứ vóc dáng thấp cũng đồng dạng đều lộ ra thần sắc kích động, dù sao bọn họ thà rằng cùng kẻ thù dùng đao dùng thương đánh một trận, cũng thật sự không muốn mỗi ngày lại mệt mỏi gần chết như vậy.
- Ha ha, lúc trước ta dựa vào hoạt động mấy năm nay của Lưu Càn Thiên, phân tích một chút tính cách của gã, phát hiện gã là người đa nghi mà dễ thay đổi, cho nên khi chúng ta vừa mới bắt đầu xây dựng cải tạo tường thành, khẳng định gã không dễ dàng phát động tập kích, chỉ biết âm thầm quan sát, tuy nhiên mười ngày này chúng ta đều đang làm việc hết sức lực, cho dù Lưu Càn Thiên đa nghi thế nào cũng có thể tin tưởng rồi, hơn nữa gã lại không phải người ngu, nhất định sẽ nắm bắt cơ hội khó có được này, cho nên đoán chắc, trong vòng ba ngày đến nửa tháng, gã nhất định sẽ phát động đánh bất ngờ chúng ta, hơn nữa rất có thể chính là vào buổi tối, cho nên các ngươi hãy bảo huynh đệ làm tốt công tác tuần tra, buổi tối lúc ngủ cũng phải ôm vũ khí ngủ.
Khi Vương Đán nói xong lời cuối cùng, trên mặt cũng lộ ra một bộ mặt định liệu trước, y tin tưởng chắc chắn phán đoán của mình tuyệt đối sẽ không sai.
Nghe thấy Vương Đán phân tích, chỉ thấy Tào chỉ huy sứ bỗng nhiên vỗ đùi, sau đó cười ha hả nói với hai người Ách Ba:
- Thấy không, huynh đệ ta đây tuyệt đối là đại tướng tài, sau này thành tựu không thể lường được à nha!
Kế tiếp bốn người Vương Đán bọn họ lại thảo luận kế hoạch cụ thể một chút, đầu tiên là không thể để trinh thám Lưu Càn Thiên phát hiện sự khác thường của bọn họ, cho nên khi làm việc có thể bỏ công không bỏ sức, mặt khác còn có chính là bố trí cảnh giới, hơn nữa khi đối phương tập kích bất ngờ có biện pháp ứng đối, điều này đối với bọn họ mà nói đều rất đơn giản, phối hợp lẫn nhau vô cùng ăn ý, thương lượng vài câu liền định ra kế hoạch, sau đó lúc này mới tự giải tán đi.
Sáng sớm hôm sau, Vương Đán và thủ hạ chính là các huynh đệ cũng đều rời giường từ sớm, sau đó ăn qua điểm tâm và đi đến chỗ bọn họ phụ trách trên tường thành phía tây làm việc, tường thành phủ Hạ Vũ tuy rằng so ra kém thành Đông Kinh cao lớn hùng vĩ như vậy, vốn lúc trước cũng là thủ đô của Tử Hạ, là nơi đô thành cả nước Tử Hạ tập trung xây nên, quy mô tường thành dĩ nhiên không nhỏ, chỉ có điều phía tây còn dài vài dặm, đáng tiếc trước đó bị hủy hơn phân nửa bởi chiến hỏa, muốn tu sửa là không thể nào, Vương Đán bọn họ chủ yếu là đổ bê- tông trên tường xi-măng ở phía ngoài tường thành, sau đó ở giữa bỏ thêm bùn đất vào, tuy nhiên cho dù như vậy, toàn bộ khối lượng công trình cũng hết sức kinh người.
Tuy nhiên so với mấy ngày hôm trước, hôm nay Vương Đán lại giảm tiến độ công trình, đồng thời y cũng lặng lẽ chỉ bảo vài đô đầu, bảo bọn họ tiết kiệm một chút thể lực, chú ý tình hình chung quanh nhiều một chút, và bất cứ lúc nào cũng phải chuẩn bị chiến đấu, tuy y cho rằng khả năng buổi tối Lưu Càn Thiên đánh lén có lớn hơn một chút, nhưng ban ngày cũng tuyệt đối không thể buông lỏng.
Cứ như vậy liên tiếp trôi qua hơn mười ngày, trước mắt mấy ngày nữa chính là thời gian Triệu Hạo quy định hoàn thành công việc, nhưng trong ngoài thành Hạ Vũ vẫn là một không khí bình tĩnh, thể lực đám người Vương Đán và Tào chỉ huy sứ từ lâu đã khôi phục lại rồi, nhưng phòng bị nhiều ngày như vậy, bọn họ ngay cả nửa tên tàn dư Tử Hạ cũng không có nhìn thấy, điều này làm cho không ít người hoài nghi phán đoán của Vương Đán có chính xác hay không?