Xuyên Không: Vương Gia Vô Dụng Lột Xác

Chương 842: Một phần! 




Tháng hai hai rồng cùng ngẩng đầu, nếu là ở phương bắc, trong tháng này còn có thể thường xuyên gặp phải rét tháng ba, tất cả mọi người cũng không cởi áo bông, buổi tối thậm chí còn có thể đóng băng, nhưng ở khu vực á nhiệt đới Lăng Châu này lại là một trong những thời điểm thoải mái nhất năm, nhiệt độ không cao cũng không thấp, buổi tối chỉ đắp một chăn mỏng là được rồi, thậm chí ngay cả ruồi muỗi đáng ghét cũng ít đi nhiều. 

 Nhưng trong một mùa thoải mái, doanh chỉ huy sứ Vương Đán lại cảm thấy trong lòng hết sức nặng nề, hôm nay trời chiều ngả về tây, y giống như thường ngày mệt mỏi kéo thân hình từ trên tường thành đi xuống, phía sau là hơn hai ngàn huynh đệ dưới tay y, nắng chiều chiếu xuống, khiến cho bóng những người này bị kéo ra rất dài, chỉ có điều những người này cũng giống như y, cả đám đều mệt mỏi đến nỗi loạng choạng, trên tay trên mặt thậm chí toàn thân đều là bùn đất, xem ra giống như là mới từ trong đống bùn chui ra, công cụ trong tay tất cả đều trở thành gậy chống, từng bước chuyển động đi đến nơi đóng quân. 

 - Tướng quân, không thể tiếp tục như vậy được nữa, trong một tháng phải xây lại hơn phân nửa đoạn tường thành đã sụp đổ của phủ Hạ Vũ, việc này căn bản là không thể nào làm được! 

 Đúng lúc này, chỉ thấy một tướng lĩnh mặt đầy râu đi nhanh vài bước, đi tới trước mặt Vương Đán lớn tiếng nói, một đôi mắt to giống như chuông đồng cũng đầy vẻ lo lắng. 

 - Tướng quân, Chu râu rậm nói không sai, chúng ta căn bản không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy sửa chữa xây lại tường thành, hơn nữa ban ngày chúng ta liều mạng làm việc như vậy, buổi tối căn bản không hồi phục lại được, nếu chẳng may những tàn dư Tử Hạ đó thừa dịp chúng ta trong tình trạng kiệt sức qua giết, vậy chúng ta khả năng đến sức phản kháng cũng không có! 

 Lúc này lại thấy một tướng lĩnh tuổi còn trẻ đi tới nói, tướng lĩnh này tuy rằng mặt đầy bùn đất nhưng từ đó có thể mang máng phân biệt được ngũ quan, tướng lĩnh trẻ tuổi này hẳn là có vẻ ngoài rất tuấn tú. 

 Tướng lĩnh tuấn tú này vừa dứt lời, lại có ba tướng lĩnh khác vây quanh biểu đạt sự bất mãn của mình đối với Vương Đán, năm người này chính là năm đô đầu thủ hạ của Vương Đán, trong đó có bốn người cùng tốt nghiệp Trường quân đội giống như y, duy chỉ có Chu râu rậm không phải, nhưng gã cũng thông qua chiến đấu trên chiến trường mới thăng chức đến vị trí hiện tại này, có điều tuy rằng xuất thân bất đồng nhưng năm người bọn họ tất cả đều chịu không nổi mệnh lệnh của cấp trên bảo bọn họ tu bổ tường thành này. 

 - Được rồi! 

 Vương Đán lúc này bỗng nhiên trừng mắt lớn tiếng nói, sau đó quét một vòng vài thủ hạ tâm phúc trước mắt này, lúc này mới chậm rãi mở miệng nói: 

 - Sao ta lại không biết mệnh lệnh trên đầu này có chút ép buộc. Tuy nhiên các ngươi đã quên trong Trường quân đội dạy thế nào rồi sao? Chúng ta đều là quân nhân, coi việc phục tùng mệnh lệnh là thiên chức, nếu cấp trên hạ mệnh lệnh này, đương nhiên có nghĩa nhất định phải làm được, cho nên cái gì cũng không nên nói nữa. Bảo đầu bếp làm món ăn ngon, sau đó mọi người ăn xong nghỉ ngơi sớm một chút, tranh thủ ngày mai làm nhiều một chút! 

 - Đúng vậy, chúng ta là quân nhân cũng không phải lao dịch, những chuyện lặt vặt này chúng ta vốn không nên làm đến! 

 Lúc này Chu râu rậm kia còn có chút bất mãn nhỏ giọng nói, gã không phải tướng lĩnh tốt nghiệp Trường quân đội, ở phương diện kỷ luật dĩ nhiên thua kém những người khác. 

 - Ngươi nói nhiều quá rồi đấy! 

 Vương Đán nghe đến đó hung hăng trợn mắt nhìn Chu râu rậm một cái, sau đó lại nhìn những đô đầu khác vẻ mặt bất đắc dĩ, lập tức mở miệng lần nữa nói: 

 - Mệnh lệnh tuy rằng phải phục tùng nhưng phải căn cứ vào thực tế, một hồi Ngụy Vương điện hạ sẽ triệu tập doanh chỉ huy sứ chúng ta nghị sự, đến lúc đó ta sẽ đưa ra một vài ý kiến, mặt khác ta phỏng chừng những doanh trại khác cũng sắp không chịu nổi, đến lúc đó chúng ta cùng nhau liên hợp lại, sẽ khiến Ngụy Vương điện hạ thay đổi chủ ý. 

 Nghe được lời cuối cùng của Vương Đán, đô đầu Chu râu rậm này cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, bọn họ vốn là quân đội đóng giữ Lăng Châu, chợt bị Ngụy vương Triệu Hạo tiếp quản, sau đó đã bị giao lệnh tập trung ở phủ Hạ Vũ đã bị tàn phá không còn gì. Càng làm cho bọn họ không ngờ chính là, sau khi đi vào phủ Hạ Vũ, không ngờ Triệu Hạo bắt bọn họ tu bổ tường thành, bảo là muốn quyết một trận tử chiến với tàn dư Tử Hạ ở trong này. Hơn nữa cho kỳ hạn công trình còn đặc biệt ngắn, căn bản không có khả năng hoàn toàn nhiệm vụ đúng hạn, điều này làm cho tất cả tướng lĩnh đều hết sức bất mãn, chỉ có điều ngại thân phận của Triệu Hạo, người dưới đều giận mà không dám nói gì thôi. 

 Trong lúc nói chuyện cuối cùng bọn họ về tới doanh trại, bởi vì phủ Hạ Vũ bị tàn phá, nơi này cũng chỉ còn lại hơn ba nghìn cư dân, căn bản không thể chứa quân đội hơn một vạn người bọn họ, cho nên Vương Đán bọn họ cũng chỉ có thể hạ trại trong phế tích phủ Hạ Vũ. Tuy nhiên mới đến nơi đóng quân, phía sau Vương Đán không ít tướng sĩ liền lập tức nằm trên mặt đất không đứng dậy nổi, trong khoảng thời gian này vì hoàn thành mệnh lệnh trên, bọn họ thật sự có thể được xưng là liều mạng làm việc, đã có không ít tướng sĩ quá mệt nhọc mà ngã bệnh, cứ như vậy, chỉ sợ đợi không được tàn dư Tử Hạ đến tấn công, một nửa trong số bọn họ đã mệt mà chết trước mất rồi. 

 - Đừng nằm trên mặt đất giả bộ thi thể, tất cả đứng lên hoạt động một chút rồi chầm chậm ngồi xuống, sau đó uống chút nước ấm, như vậy ngày mai mới có thể dậy được! 

 Vương Đán mạnh mẽ đánh vào tinh thần, cao giọng phân phó thủ hạ, khi quá mức mệt nhọc cũng không thể lập tức ngã xuống nghỉ ngơi, nếu không đối với thân thể sẽ tạo thành thương tổn, đây là tri thức y học được ở trong Trường quân đội. 

 Nghe được lời nói của Vương Đán, Chu râu rậm và vài đô đầu cũng đều gượng ngồi dậy, sau đó đá liên tục miệng mắng to làm cho mọi người đứng lên hoạt động một chút, Vương Đán nhìn đến đây cũng yên lòng, quay đầu đi tới nhà bếp quân đội, vốn muốn bảo bọn họ làm món ăn ngon khao các huynh đệ một bữa, tuy nhiên đầu bếp trong quân căn bản không cần y sai bảo, người ta đã làm xong ba món ăn hai thịt một chay, mặt khác còn nấu xong nhiều cơm ngon, đây đã là thức ăn trong quân có thể cung cấp tốt nhất rồi. 

 Lập tức Vương Đán gọi tướng sĩ thủ hạ lên xếp hàng ăn cơm, ngửi được mùi đồ ăn, tướng sĩ này đó mệt mỏi sắp chết cuối cùng cũng khôi phục vài phần sức sống, một đám dùng tay rửa mặt sạch sẽ, lấy xong cơm của mình bắt đầu ăn từng miếng to, đợi khi cơm nước đã xong, trời cũng đã tối hẳn, các tướng sĩ quăng bát cơm đi, chui vào trong doanh trướng, rất nhanh liền nghe tiếng ngáy vang thành một mảnh. 

 Người khác có thể nghỉ ngơi, nhưng Vương Đán lại không thể, sau khi ăn cơm tối xong, hắn đến quần áo cũng không kịp thay, lập tức chạy tới phủ Hạ Vũ vốn là vị trí vương cung, so sánh với nơi khác, chỗ vương cung này của nước Tử Hạ còn được bảo tồn không tệ, lúc trước trở thành thành chủ phủ Hạ Vũ, tuy nhiên sau khi Triệu Hạo đến đây, thành chủ cũng chỉ có thể rời ra bên ngoài, nơi này trở thành chỗ ở tạm thời của Triệu Hạo. 

 Lần này Triệu Hạo đến phủ Hạ Vũ tổng cộng dẫn theo mười ba ngàn người, trong đó ba nghìn người là Cấm quân y mang từ kinh thành đến, do một tên doanh chỉ huy sứ phụ trách thống lĩnh, còn mười ngàn người còn lại là từ chỗ Lăng Châu triệu tập được, chia ra do bốn doanh chỉ huy sứ phụ trách, Vương Đán chính là một trong số đó. 

 Khi Vương Đán đi vào chỗ ở của Triệu Hạo, hiện bốn doanh chỉ huy sứ còn lại đều đã đến đây, Triệu Hạo lại còn chưa tới, chỉ có điều ngoài Cao chỉ huy sứ tới từ kinh thành kia ra, ba chỉ huy sứ khác cũng đều giống như y người đầy bùn đất vẻ mặt mỏi mệt, trên thực tế ngoại trừ ba nghìn Cấm vệ từ kinh thành tới phụ trách cảnh giới thông thường ra, còn lại mười ngàn quân đội bản địa tất cả đều vùi đầu vào tu bổ bên trong tường thành. 

 - Đản Tử, các ngươi bên kia hoàn thành tiến độ được bao nhiêu rồi hả? 

 Vương Đán vừa mới vào đến, thấy Độc Nhãn Long ngồi ở trên ghế bưng bát trà liền nói lớn với y, Độc Nhãn Long này họ Tào, là bạn cùng khóa với Vương Đán khi ở Trường quân đội, hơn nữa khéo léo chính là khi vào quân đội hai người cũng chia vào cùng một chỗ, vài lần cùng đồng sinh cộng tử, cảm tình giữa hai người cũng sâu đậm nhất, Đản Tử là biệt hiệu của Vương Đán khi ở Trường quân đội. 

 - Đừng nói nữa, đã qua mười ngày, ta ở bên kia liều chết liều sống vẫn chỉ hoàn thành một phần mười, các ngươi thế nào? 

 Chỉ thấy Vương Đán đặt mông ngồi vào bên cạnh Tào chỉ huy sứ nói, sau đó nâng chén trà lên uống một ngụm lớn. 

 - Một phần mười, vậy các ngươi cũng thật liều mạng đấy, ta bên kia phỏng chừng cũng chỉ hoàn thành hơn nửa phần, hiện tại chỉ còn có hai mươi ngày, cho dù là mệt chết thì đến khi kết thúc chúng ta cũng không hoàn thành được. 

 Lúc này thấy tướng lĩnh ngồi đối diện Tào chỉ huy nói một hơi, tướng lĩnh này không cao, nhưng cực kỳ tháo vát, thủ hạ y là bộ đội hỏa khí duy nhất trong bốn nhánh đội ngũ, chơi với nỏ pháo, hỏa pháo, lựu đạn các loại hỏa khí vô cùng lành nghề, nhưng bắt bọn họ cầm cái cuốc sắt làm việc lại so ra kém các đội quân khác rồi. 

 - Ách Ba, ngươi bên kia thế nào? 

 Lúc này Tào chỉ huy sứ hướng về tướng lĩnh cao gầy ngồi ở đối diện Vương Đán hỏi, tướng lĩnh này họ Ba, cứ một mực không thích nói chuyện, cho nên liền có quân hiệu Ách Ba (Câm Điếc), hơn nữa y cũng là tướng lĩnh tốt nghiệp Trường quân đội, chỉ có điều so với Vương Đán bọn họ thấp hơn một khóa nhưng ở trong Trường quân đội đã gặp mặt nhau. 

 - Một phần! 

 Ba chỉ huy sứ quả nhiên không hổ có tên câm điếc, giữ chữ như vàng phun ra hai chữ, hiện tại tuy rằng khuôn mặt gã cũng mệt mỏi, nhưng Ba chỉ huy sứ vẫn như cũ ngồi thẳng tắp, thoạt nhìn giống một cây giáo vậy. 


 - Cười cái gì mà cười, đừng tưởng rằng họ Cao là hơn người một bậc, nếu để cho loại người công tử bột như ngươi sống an nhàn sung sướng làm chuyện của chúng ta, chỉ sợ ngươi đến nửa phần cũng làm không xong! 

 Nhìn thấy vẻ mặt khinh thường của Cao chỉ huy sứ, Tào chỉ huy sứ lập tức vỗ bàn một cái giận dữ nói, người khác sợ Cao chỉ huy sứ chứ y không sợ, dù sao y cũng xuất thân từ nhà tướng Tào thị, mặc dù là nhánh bên, nhưng dựa công trạng trên người cũng không phải người Cao thị có thể khinh thường đâu. 

 - Họ Tào được lắm, ngươi chỉ là cái nhánh bên, loại người như ngươi Tào gia không có một ngàn cũng có tám trăm, đừng tưởng rằng Tào gia thật sự sẽ ra mặt vì ngươi! 

 Cao chỉ huy sứ nghe thấy Tào chỉ huy sứ tức giận mắng, lúc này cũng tức giận đùng đùng nói, gã thật đúng là không coi tên ở chi thứ Tào gia này ra gì.