Xuyên Không: Vương Gia Vô Dụng Lột Xác

Chương 548: Tình cờ gặp mặt ở chùa Kim Quang.




- Nhanh Nhanh lên, ta nhớ phía trước có một ngôi chùa, đến đó có thể tránh mưa! Trong mưa rền gió thét, Tào Tung cao giọng hô với các quản sự bên người, sau đó những quản sự này truyền lời của y đến những hộ vệ và tiểu nhị ở phía sau. Dù sao trong mưa gió lớn như vậy, thanh âm của y không thể truyền đi rất xa.

Nghe được Tào Tung nói phía trước có chỗ tránh mưa, toàn bộ đội ngũ đều chấn hưng tỉnh thần, tuy rằng kéo xe ngựa lớn trong trời mưa to gió lớn là rất khó khăn, nhưng ít ra cũng có hy vọng, mỗi một người đều dùng hết sức lực chạy về phía trước, hy vọng có thể nhanh chóng đến ngôi chùa kia nghỉ ngơi một chút.

Tào Tung nhìn về tiểu nhị và hộ vệ đang cố gắng đi đường, sau đó giơ tay lau nước mưa trên mặt, tuy rằng y mặc áo tơi nhưng dưới loại thời tiết này thì căn bản chẳng có tác dụng gì. Hiện tại toàn thân đều ướt đẫm, cả người cũng lạnh run, nhưng những việc này đều là chuyện nhỏ, quan trọng là đất dưới chân đã biến thành bùn lầy, đi một bước trượt một bước, xe ngựa ở phía sau cũng đang cố hết sức tiến về phía trước. Phải biết rằng trên xe tràn đầy tài vật của ngân hàng, vốn đã vô cùng nặng, nếu bị lật trên đường thì vô cùng tệ hại.

Lại nói tiếp đám người Tào Tung thật xui xéo, lúc trước đi theo quân đội thì bị một trận mưa lớn làm trễ nải hành trình, kết quả không thể không chạy đi dưới ánh nắng mặt trời oi bức, sau khi đến phủ Hà Trung thì coi như tương đối an toàn, chỉ trông vào các hộ vệ do Tào Tung mang đến liền không có việc gì. Bởi vậy y hiện tại khi sắp đến Tây Kinh Lạc Dương thì không nghỉ ngơi vài ngày ở phủ Hà Trung mới rời khỏi. Nhưng nghĩ tới đột nhiên gặp phải một trận mưa to như vậy, hơn nữa còn kèm theo gió to, khiến cho bọn họ không kịp dựng trại. May mắn Tào Tung nhớ rõ phía trước có ngôi chùa có thể tránh mưa, nếu không bọn họ cũng chỉ có thể tránh trận mưa to này ở nơi hoang dã rồi.

Có lẽ ông trời cũng cảm thấy đám người Tào Tung thật sự rất xui xẻo trong khoảng thời gian gần đây, vì thế kế tiếp cũng không làm khó bọn họ, khiến cho bọn họ vô cùng thuận lợi tìm được ngôi chùa này. Những chiếc xe ngựa chở tài vật cũng không có chuyện gì, điều này làm cho Tào Tung không khỏi niệm. một câu A Di Đà Phật ở trong lòng, sau đó tự mình tiến lên gõ cửa chùa.

Ngôi chùa này tên là chùa Kim Quang, lúc trước Triệu Nhan và Tào Tung từng đi ngang qua nơi này, bởi vì Triệu Nhan nghe nói đồ ăn chay trong chùa rất ngon, vì thế còn cố ý dừng ở nơi này thêm một canh giờ, kết quả phát hiện đồ ăn chay ở ngôi chùa này đích thật là khá ngon, thậm chí trước khi rời khỏi chùa thì Triệu Nhan còn nói lúc trở lại kinh thành ngang qua nơi này nhất định sẽ đến ăn thêm một lần. Chỉ có điều không biết hắn có tới hay không?

Ngay lúc Tào Tung nghĩ ngợi lung tung thì nghe được bên trong truyền đến một trận tiếng bước chân, ngay sau đó một tiểu sa di nhẹ nhàng mở cửa chùa, lúc này Tào Tung lập tức mở miệng nói: - Tiểu sư phụ, chúng ta là khách qua đường. Bởi vì gặp trận mưa to này nên không thể tiếp tục lên đường được, vì thế xin tiểu sư phụ cho chúng ta đi vào tránh mưa một chút.

Nghe được Tào Tung muốn tiến vào chùa trú mưa, khuôn mặt tiểu sa di lộ vẻ khó xử nhìn đội ngũ phía sau, tuy rằng ngôi chùa của bọn họ không nhỏ, nhưng lần này Tào Tung mang theo vài trăm người. Hơn nữa còn có không ít xe ngựa chở hàng hóa, nhiều người như vậy đi vào chùa gã cũng không quyết định được. Bởi vậy gã do dự một lát rồi hành lễ với Tào Tung: Thí chủ chờ một chút, tiểu tăng đi báo cáo phương trượng! 

Tiểu sa di nói xong thì đóng cửa chùa, sau đó chạy vội đi bẩm báo, phương trượng của chùa Kim Quang này có pháp danh là Trì Giới, vốn đang nói chuyện với khách, nghe bên ngoài có một đội thương gia đến đây tránh mưa. Điều này làm cho Trì Giới có chút do dự, bởi vì tuy rằng những vị khách trước mắt này không nhiều nhưng thân phận không tầm thường, ông ta lo lắng đội thương nhân này sẽ quấy nhiễu những vị khách này.

- Trì Giới đại sư, bên ngoài mưa gió lớn như vậy, đội thương nhân này cũng không dễ dàng. Không bằng để cho bọn họ tiến vào nghỉ ngơi một chút đi! Một vị khách đối diện ngồi ở giữa nhìn thấy thần sắc trên mặt Trì Giới đại sư, lập tức cười mở miệng khuyên nhủ, vị khách này có thân hình cao lớn cường tráng, khuôn mặt chữ điền góc cạnh rõ ràng, dưới hàm có ba sợi râu bay bay ở trước ngực, thoạt nhìn vừa uy nghiêm vừa phong độ.

- Vương cư sĩ nói rất đúng, Phật gia coi trọng chúng sinh bình đẳng, lão nạp cũng đang chuẩn bị cho đội thương nhân ở phía ngoài đi vào! Trì Giới đại sư rất khôn ngoan, nghe được đối phương nói như thế, lập tức cười mở miệng nói.

-Tào Tung ở bên ngoài đợi trong chốc lát thì thấy tiểu sa di kia chạy đến mở cửa, mặt khác còn có mấy rỉ khách tăng (những vị tăng nhân chuyên phụ trách đón tiếp khách tới chùa), giúp đỡ bọn họ đi vào chùa, sau đó bố trí chỗ ở cho bọn họ. Tuy rằng chùa Kim Quang không coi là nhỏ, nhưng hòa thượng trong chùa cũng nhiều, hơn nữa đám người Tào Tung khoảng vài trăm người, phòng cho khách ở chùa căn bản không đủ, cuối cùng chỉ có thể bố trí một số người đến đại điện nghỉ ngơi, dù sao đi ra ngoài làm việc bọn họ cũng không chú ý nhiều như vậy.

Trước kia Tào Tung đã tới nơi này, cũng có duyên gặp mặt một lần với Trì Giới đại sư. Bây giờ đối phương lại thu nhận và giúp đỡ mình dưới loại thời tiết này, về tình về lý thì y phải đến thăm hỏi một chút. Bởi vậy sau khi y lau khô thân mình, đổi một bộ quăn áo khác thì lập tức biểu đạt ý nguyện của mình với tri khách tăng. Đối phương cũng không nghĩ tới Tào Tung có quen biết với phương trượng, đành phải dẫn y đến ngoài thiện phòng của Trì Giới đại sư. Sau đó để Tào Tung ở bên ngoài chờ, gã thì đi vào bẩm báo.

Lúc này Trì Giới đại sư vẫn đang nói chuyện với vị Vương cư sĩ kia, ngoài ra ở phía sau Vương cư sĩ còn có hai người trẻ tuổi đang ngồi, thường thường cũng sẽ chen vào hai câu. Tri khách tăng tiến vào chấp tay chữ thập hành lễ với phương trượng rồi nói: 

- Phương trượng, thủ lĩnh của đội thương nhân là một thiếu niên tên là Tào Tung, y nói đã từng gặp phương trượng một lần, bởi vậy cố ý đến đây để nói lời cảm tạ!

- Tào Tung? Trì Giới phương trượng nghe được cái tên này cũng không khỏi sửng sốt, bởi vì ông ta cảm thấy cái tên này có chút quen tai. Nhưng ngoại trừ Trì Giới đại sư, sau khi một người trẻ tuổi ở phía sau Vương cư sĩ nghe được tên Tào Tung thì cũng kinh ngạc thấp giọng nói: - Tại sao y lại tới đây?

Tuy rằng thanh âm của người trẻ tuổi kia thấp, nhưng Vương cư sĩ cũng nghe được, lập tức quay đầu nhìn thoáng qua người trẻ tuổi mở miệng hỏi: - Sao vậy? Tấn Khanh con biết tên Tào Tung này sao?

Người trẻ tuổi phía sau Vương cư sĩ đúng là 'Vương Sân mà Tào Tung đã gặp hai lần. Lần này gã cùng với sư phụ trở về kinh, vốn là khởi hành sớm hơn Tào Tung vài ngày, nhưng dọc theo đường đi du sơn ngoạn thủy, kết quả Tào Tung khởi hành sau vừa vặn gặp được. Bây giờ nghe câu hỏi của sư phụ, gã lập tức mở miệng trả lời: - Thưa thầy, Tào Tung này xuất thân từ nhà tướng Tào thị, vốn là tên ăn chơi trác táng không nên thân. Y có sở thích đặc biệt là thích trộm đồ, cũng bởi vậy mà danh tiếng của y trong thành Đông Kinh cực kém. Nhưng hai năm qua đã bắt đầu giúp đỡ gia tộc quản lý việc buôn bán, nghe nói quản lý cũng không tệ lắm. Mặt khác y là bạn bè thân thiết với Quảng Dương Quận Vương, cuộc chiến Tây Hạ lúc trước, trên đường áp giải vũ khí thì ta từng gặp được y cùng với Quận Vương đi Tây Hạ, cũng không biết làm gì nữa.

- Người của Tào gia, hơn nữa còn có quan hệ thân thiết với Quảng Dương Quận Vương sao? Vương cư sĩ nghe được thân phận của Tào Tung cũng không khỏi kinh ngạc lẩm bẩm, y vốn cũng không coi trọng nhà tướng. Chỉ là từ thành công của cuộc chiến diệt Hạ lần này khiến cho quân uy của Đại Tống lên cao, đặc biệt là lão tướng Dương Văn Quảng, lại thêm vào biểu hiện xuất sắc của con cháu nhà tướng trong trường quân đội. Tất cả những thứ này đều khiến cho Vương cư sĩ bắt đầu coi trọng nhà tướng, thậm chí lần này trước. khi vào kinh thành còn cố ý chạy đến phủ Hà Trung để tận mắt nhìn thấy tướng sĩ Đại Tống trở về từ Tây Bắc, để có thể đánh giá một cách chính xác về chiến lực bây giờ của quân đội Đại Tống.

Trì Giới đại sư nghe được đoạn đối thoại của Vương cư sĩ và Vương Sân, lập tức cũng lộ ra vẻ mặt giật mình. Lúc trước khi Triệu Nhan và Tào Tung đến chùa Kim Quang thưởng thức thức ăn chay thì Trì Giới đại sư tự mình tiếp đón. Dù sao đối với ông ta mà nói thì Triệu Nhan hay Tào Tung cũng đều là quý nhân. Nếu có thể mượn khẩu vị của bọn họ lan truyền ra ngoài món chay trong chùa thì cũng là một chuyện cực tốt với chùa Kim Quang. Lại không nghĩ tới hôm nay vị Tào cư sĩ kia lại đi vào trong chùa, hơn nữa còn là vì tránh mưa mà đến.

Đến nước này, Trì Giới đại sư cũng không khỏi đứng lên, nhưng nghĩ đến thân phận của vị Vương cư sĩ trước mặt cũng không bình thường, lập tức cũng có chút khó xử, không biết là có nên để bọn họ gặp mặt hay không. Vương cư sĩ vừa vặn nhìn thấy sắc mặt của Trì Giới đại sư, lập tức cười mở miệng nói: - Trì Giới đại sử, Vương mỗ cảm thấy hết sức hứng thú với vị con cháu của Tào gia này, chẳng biết có thể để ta gặp gỡ y được không?

Trì Giới đại sư đi ra ngoài cửa, quả nhiên thấy Tào Tung lần trước đi cùng với Triệu Nhan đứng ở nơi đó, lập tức vội vàng tiến lên một bước hành lễ nói: - Không nghĩ tới Tào cư sĩ lại đến chơi vào loại thời tiết này, lại nói tiếp Phật gia chúng ta coi trọng chữ duyên, xem ra Tào cư sĩ rất có duyên với chùa Kim Quang chúng ta đấy!

Lần trước Tào Tung tới đây cũng đã biết vị Trì Giới đại sư này khôn khéo, lập tức cười khách sáo vài câu với đổi phương. Sau đó Trì Giới đại sư cười mở miệng nói: - Tào cư sĩ tới vừa vặn, ở chỗ ta có một vị khách cũng rất muốn làm quen với ngài. Ngoài ra còn có một là người quen của ngài, không biết ngài có bằng lòng gặp hay không?