Trường quân đội xảy ra chuyện rồi, hơn nữa hình như còn liên quan đến tứ đệ của Triệu Nhan, cũng là vị Vĩnh An quận vương Triệu Quần đó, điều này khiến cho hắn giật mình, vội vàng kêu người chuẩn bị xe ngựa, chạy vội đến trường quân đội, nhưng mà trong lúc hắn mới bước vào cửa, liền ngửi thấy mùi khét, điều này càng khiến Triệu Nhan hốt hoảng, theo mùi khét đó thì có thể đoán được, trường quân nhất định là cháy rồi.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Triệu Nhan, hắn vừa nhảy ra khỏi xe ngựa thì thấy Dương Hoài Ngọc và Trương Tái dẫn theo những người quản lý trong trường quân đội bẩm báo:
- Quận Vương thứ tội, hồi nãy 1 khu ký túc xá trong trường quân đội xảy ra hỏa hoạn, cháy sang 2 khu ký túc xá bên cạnh, may là không có ai bị thương, bây giờ lửa đã được dập tắt, nguyên nhân cháy cũng đã điều tra rõ rồi, xin Quận Vương xử lý!
Nghe được quả nhiên là xảy ra hỏa hoạn, Triệu Nhan cũng hốt hoảng, khi nghe đến lửa đã được tắt, cũng không có ai bị thương thì hẳn mới nhẹ nhõm, liền trầm giọng nói:
- Rốt cuộc có chuyện gì, sao lại có hỏa hoạn vậy?
- Cái này...
Nghe được câu hỏi của Triệu Nhan, hai người Dương Hoài Ngọc đều có chút chăn chừ, cuối cùng vẫn là Trương Tái đứng ra trả lời:
- Khởi bẩm Quận Vương, nguyên nhân cháy là do 2 học sinh trong khu ký túc xá đó nảy sinh mâu thuẫn cãi nhau, sau đó đánh nhau, kết quả không cẩn thận để đèn cầy rơi xuống nệm giường, cuối cùng dẫn đến lửa bốc cháy, may là các học viên khác kịp thời cứu chữa, mới khiến cho lửa không lan rộng ra!
- Cần quấy, hai học viên ẩu đả đó ở đâu? Ngoài ra những học viên khác ở cùng khu ký tức xá, tất cả đều đưa lên đây!
Triệu Nhan nghe đến đây nổi giận tím mặt nói, hẳn thân là Giáo đốc, ngày thường tuy không có can thiệp vào việc trường quân đội nhiều, nhưng nếu trường quân đội xảy ra chuyện, hắn tuyệt đối có quyền xử lý, trừ khi là Triệu Thự ra mặt, nếu không thì không ai có thể can thiệp việc hẳn xử lý trường quân đội.
Nghe được Triệu Nhan nói vậy, Trương Tái liền kêu người giải 2 học viên ấu đả và 8 học viên cùng khu ký túc xá lên đây, kết quả là khi hẳn nhìn thấy mặt mũi bầm dập của 2 học viên trước nhất, trong lòng âm thầm cảm thấy là điều đương nhiên, người đứng bên trái chính là em trai của hắn Triệu Quần, chỉ thấy Triệu Quần ốm đi nhiều, không còn là hình dáng mập mập của hồi xưa nữa, cũng cao lên nhiều, tuy là chưa đến 10 tuổi, nhưng xem ra lại có hình dáng của người thiếu niên, lúc này Triệu Quần chỉ cúi đầu không dám nhìn Triệu Nhan.
Vừa nãy Triệu Nhan cũng đã đoán ra được, lúc đó. hắn nghĩ là Triệu Quần chỉ bị người khác liên lụy, nhưng không ngờ 1 bên đánh nhau lại là Triệu Quần, còn đối với người đánh nhau với Triệu Quăn, Triệu Nhan cũng biết, chỉ là tuổi cậu ấy với Triệu Quần không lớn hơn nhiều, nhưng lại cao hơn 1 cái đầu so với Triệu
Quần, tuy vẫn còn ít tuổi, nhưng rất mạnh khỏe, cậu bé mạnh khỏe này tên là Triệu Tông Nghiệp, cũng là hoàng tộc, tính ra còn là em họ của Triệu Thự, cũng là chú họ của Triệu Nhan và Triệu Quần.
- Hai người bây giờ tự nói 1 chút đi, rốt cuộc là tại sao lại tự ý đánh nhau, có biết là đối với việc đánh nhau thì trường quân đội có cách xử phạt như thế nào không?
Tuy là người thân thích, trong đó 1 người còn là em mình, nhưng Triệu Nhan không có bênh vực cho họ, ngược lại còn rất nghiêm khắc tra hỏi.
Nghe được Triệu Nhan nói vậy, Triệu Quần liền tiến 1 bước rất uất ức nói:
- Tam ca...
- Im miệng, trong trường quân đội không có bất kỳ thân thích nào, tất cả đều theo chức vụ mà tương xứng, trong 1 năm nay ngươi đã học như thế nào vậy hả?
Triệu Quần vừa mở miệng thì bị Triệu Nhan lớn tiếng ngất lời, đồng thời nhìn y chằm chằm, trước mặt nhiều người xung quanh như vậy, Triệu Quần lại phạm sai lầm nhỏ như vậy, thật là mất mặt
Triệu Quần cũng ý thức được chút sai làm của mình, liền vội vàng mở miệng nói
- Khởi bẩm giáo đốc, Triệu Tông Nghiệp cậu ấy sỉ nhục ta trước, hơn nữa đây không phải là lần đầu, ta chỉ là không chịu nổi mới động thủ thôi ạ, hơn nữa là cậu ấy lỡ tay làm rơi đèn cầy ạ, cho nên việc này người chịu trách nhiệm chủ yếu là cậu ta ạ!
Nghe được lời nói của Triệu Quần, Triệu Tông Nghiệp có sức khỏe tráng cường hơn so với người cùng tuổi liền bất mãn tiến lên phản bác:
- Giáo đốc, Triệu Quần cậu ta không có nói sự thật, sáng hôm nay chúng ta tiến hành luyện tập, đều do Triệu Quần cậu ta kéo chân sau, cho nên mới khiến cho đội của ta thua bên kia, ta thân là nhóm trưởng, trở về thì đương nhiên sẽ phải mắng cậu ta 1 trận, ta thừa nhận là lúc đó có nói mấy câu khó nghe, nhưng mà Triệu Quần không những không biết hối cải, còn chống đối lại, cuối cùng lại là người ra tay trước, cho nên trách nhiệm lần này là của cậu ta!
Người khác có thể sẽ lo lắng thân phận của Triệu Quần, nhưng mà Triệu Tông Nghiệp lại không sợ, luận thứ bậc thì cậu ta là chú họ của Triệu Quần, luận thân phận thì sau này cậu ta cũng là quận vương, hơn nữa là Triệu Quần ra tay trước, đây là bất kính bề trên, cho dù là đến Tống Chính Tự cũng là cậu ta có
Đối với sự giải thích của Triệu Quần và Triệu Tông Nghiệp, Triệu Nhan ngay cả quan tâm cũng không quan tâm, mà lại nhìn họ bằng ánh mát lạnh giá, 1 lúc sau, mới mở miệng chậm rãi nói:
- Ta không biết các ngươi ai ra tay trước, trong. trường quân đội tự ý đánh nhau là vi phạm nội quy của trường, bây giờ còn dẫn đến hỏa hoạn, trách nhiệm lớn như vậy, hai ngươi đừng hòng chối bỏ!
Triệu Nhan nói đến đây dừng lại 1 chút, ánh mắt lạnh nhạt nhìn Triệu Quần hai người nói:
- Bây giờ ta tuyên bố, Triệu Quần và Triệu Tông Nghiệp tự ý đánh nhau, dẫn đến trận hỏa hoạn nghiêm trọng, theo quy định của trường quân đội, tạm đình chỉ việc học của hai người, về nhà đợi kết quả xử lý, còn đối với 8 người còn lại trong ký túc xá, không kịp thời ngăn chặn việc ấu đã, bây giờ phạt các ngươi cấm túc 2 ngày, coi như là cảnh cáo!
Đối với kết quả xử phạt của Triệu Nhan, Triệu Quần chúng không dám có bất kỳ dị nghị gì, tuy Triệu Tông Nghiệp có chút uất ức, nhưng mà y cũng biết, cho dù có lý do gì đi nữa, ẩu đả đánh nhau trong trường quân đội là tuyệt đối cấm, lần này cho dù trước
đó cậu ta không có lỗi, nhưng mà hậu quả thì nghiêm trọng, bây giờ cậu ta lo lãng nhất là bị đuổi ra khỏi trường, cần biết là sau khi trải qua học tập và gần gũi với nhau, cậu ta đã xem mình là thành viên trong trường quân đội rồi,đồng thời cũng vẻ vang với thân phận của mình, nếu mà vì như thế bị đuổi học, cậu ta dù thế nào cũng không can tâm.
Quân nhân luôn luôn được gọi là nhanh gọn, dứt khoát, trường quân đội cũng như vậy, xử phạt của Triệu Nhan quyết định công khai liền bắt đầu thực hiện ngay, mấy người học viên bị liên lụy đó bị giam trong phòng, cũng là căn phòng tối được gọi ở đời sau, thật ra cũng là 1 căn phòng không có cửa số, vào trong đó đóng cửa thì cái gì cũng không thấy, hơn nữa 4 bên tường đều yên lặng, đa phần người bị nhốt trong đây, đều chịu áp lực lớn, nếu như thời gian nhốt lâu quá còn tạo thành tổn thương tâm lý không thể hồi phục, còn nghiêm trọng hơn so với sự trừng phạt thân thể, cũng vì thế mà từ khi chế độ giam cầm của trường quân đội bắt đầu thực hiện thì cho dù có học viên nào gan dạ đi chăng nữa cũng không dám dễ dàng vi phạm chế độ. của trường quân đội.
Triệu Quần và Triệu Tông Nghiệp liền dọn đồ vẽ nhà, thật ra cũng không có gì phải dọn, ký túc xá của họ cũng cháy rồi, ngoại trừ y phục ở trên người, cũng không còn đồ của bản thân, cho nên Triệu Nhan nhanh chóng cho người tiễn Triệu Tông Nghiệp về, đối với Triệu Quần thì bị Triệu Nhan đích thân dẫn về biệt viện.
Trên đường trở về, Triệu Nhan luôn mặt mày nhăn nhó, khiến cho Triệu Quăn sợ đến không dám mở miệng, đến sau khi về biệt viện, Triệu Nhan cho người chuẩn bị nước nóng cho Triệu Quăn, cho y tắm thay y phục, dù gì trước đó cậu ta vì cứu hỏa mà y phục trên người bị thủng nhiều lỗ, trên người thì toàn là bụi đen.
Đợi Triệu Quần tầm xong, Triệu Nhan đã ở thư phòng trong tiền sảnh sẵn chờ cậu ta, kết quả là Triệu Quần lề mề đến thư phòng, vào trong rồi thì luôn cúi đầu không dám nhìn hẳn, dự là sợ Triệu Nhan lại xử dạy y đây.
- Ha ha, tứ đệ, đệ ngồi đi, hồi nấy đệ đánh nhau với chú họ, ai thắng?
Triệu Nhan lúc này lại thay đổi thái độ nghiêm khắc ở trường quân đội lúc nãy, cười và nói.
-Hả?
Đối với sự thay đổi lớn như vậy của hắn, Triệu Quần rõ ràng không phản ứng kịp, liền cúi đầu xuống, nhìn hẳn bằng ánh mắt kinh ngạc, miệng mở to, hơn nửa ngày cũng chưa có thể khép lại.
- Hồi nãy là ở trong trưởng quân, huynh thân là giáo đốc, sẽ công bằng xử lý, dù gì trường quân đội không phải là nơi thường, mà là hy vọng của Đại Tống chúng ta, cho nên cha và huynh sẽ tuyệt đối không để ai phá hoại quy luật của trường quân đội, điểm này tứ đệ đừng trách huynh!
Triệu Nhan mở miệng giải thích, nói đến lúc cuối, lộ ra vẻ cảnh cáo, hắn không phải lấy trên khuôn mặt Triệu Quần lập uy, chỉ là việc làm của Triệu Quần thật khiến cho người khác không chịu nổi.
Nghe được lời giải thích của Triệu Nhan, Triệu Quần cũng nhẹ nhõm, liền lộ ra nụ cười nói:
- Ngày thường thấy tam ca đều cười hì hì hết, không có chút kiêu ngạo nào, nhưng mà hồi nãy làm cho đệ sợ hãi, thiếu chút nữa là nghỉ ngờ vừa nấy huynh có phải là tam ca của đệ không nữa?
- Đệ còn mặt mũi nói sao, may là trận hoả hoạn lăn này không lớn, cũng không có học viên bị thương, không thì cho dù huynh không trừng phạt đệ, cha cũng phải đánh chết đệ, sau này tuyệt đối không thể càn quấy như vậy nữa, biết chưa?
Nghe được lời Triệu Quần nói, Triệu Nhan cũng trầm tư, biểu hiện của đệ đệ này của mình trong trường quân đội Triệu Nhan cũng biết chút, đừng nhìn thấy thịt mỡ trên người Triệu Quần giảm đi, nhưng mà hình như lại không phải là đi làm lính được, lúc luyện tập thì tay chân vụng về, không phải làm thương mình thì là làm bị thương người khác, trả bài binh thư thì rất tuyệt, cả trường quân đội không có ai có thể trả nhanh hơn cậu ta, nhưng mà cậu ta cũng chỉ là học thuộc lòng nhiều, vốn không biết vận dụng linh hoạt, mỗi lần làm bài thi ở trường quân đội, thành tích của Triệu
Quần cũng đều là đếm ngược từ dưới lên.
- Xem ra, tứ đệ không phải là người làm lính quân được, nếu như vậy thì đệ rút ra khỏi trường quân đội đi, nhưng mà sau này đệ có dự tính gì không?
Nghĩ đến những mặt trên, Triệu Nhan lại đau đầu, cuối cùng bất đắc dĩ hỏi, chỉ là Triệu Nhan vốn không biết là vì quyết định hôm nay của hẳn, khiến cho vận mệnh của Triệu Quần có sự thay đổi lớn, thậm chí hướng đến tiến trình của lịch sử nhân loại.