Xuyên Không Thành Nam Chính Otome Game

Chương 21: Caelan Valois




Trong số các đối tượng (nữ chính) cua được, tôi vẫn chưa có dịp diện kiến hai người là Caelan Valois và Theodore Rothschild. Hiện tại, tôi đang nhắm đến người thứ nhất. Với vẻ ngoài đặc biệt xinh đẹp của anh ta, không khó để hiểu tại sao Caelan lại chiếm vị trí số 1 bảng xếp hạng nhân vật suốt 3 lần bầu chọn liên tục. Đôi mắt màu rượu bọoc đô với đuôi mắt dài, hàng mi cong và mái tóc hồng tựa kẹo bông gòn đã đốn tim không biết bao nhiêu người chơi game này. Ngay cả tôi, xin thú nhận, cũng không thể kìm được mà cũng từng mua goods của anh ta kèm Oscar vì nó quá đẹp. Như để tăng thêm tính sát thương, seiyuu của anh còn là Tachibana Koutei, vốn nổi tiếng với chất giọng nhẹ nhàng như ru ngủ của anh. Quả thực nhà phát hành rất biết cách làm tiền với những đứa con của họ. Vì độ hot vô đối không có dấu hiệu giảm sút của mình, Caelan được đầu tư ti tỉ các loại goods, collab vân vân và mây mây.

Không chỉ có vậy, Caelan còn là người lớn tuổi nhất cả dàn nhân vật nam, năm nay anh ta cũng phải xấp xỉ tuổi hai lăm hai sáu. Vì sự trưởng thành và già dặn mà anh không chỉ là người đẹp nhất, anh còn có sự tinh tế và mềm mại linh hoạt trong ứng xuối Phải cái, trong thế giới game này thì Caelan lại là con trai một nam tước, một nhà quý tộc mới nổi. Địa vị của anh không được cao, nên trong xã hội quý tộc anh dễ bị coi thường hơn các nhân vật khác. Chính vì chịu sự khinh miệt ấy trong cả quãng thời gian dài mà Caelan mới trở thành người giỏi bỡn cợt, dụ hoặc, và không thích ở cố định quá lâu. Nhưng story route của anh ta được xử lý tốt, giải thích cho sự thoắt ẩn thoắt hiện cũng như nỗi khổ bên trong tâm tưởng của anh. Thân là người xuyên không đến, tôi cũng phải gặp anh ta một lần để nhìn cho tận mắt người đàn ông xinh đẹp nhất toàn game là người như thế nào.

Nhưng một nam tước có thể gặp được một hầu tước ở bối cảnh thế nào mới được? Chúng tôi cai trị cùng một vùng, nhưng từ dinh thự nhà anh ta đến nhà tôi mất khoảng một ngày đi đường. Không những vậy, Caeln không thể cứ thế mà gửi thư khơi khơi mời tôi đến nhà mình vì khác biệt giai cấp. Một nam tước có thể chấp nhận lời mời của một hầu tước, nhưng một hầu nam tước không được chủ động gửi lời mời với hầu tước vì điều đó như một sự bố thí. Thật ra nếu muốn thì vẫn có những trường hợp có thể mời được, nhưng thông thường nếu chuyện đó diễn ra thì phần nhiều sẽ có liên quan đến giải quyết mâu thuẫn. Còn nếu tôi là người gửi thư mời, tôi cũng cần phải có một lí do thích đáng. Nhưng đấy chính là thứ khiến tôi đau đầu suốt mấy hôm nay - lí do gì có thể khiến tôi mời Caelan Valois đến gặp mình?

Nhưng cơ hội đã đến vào một ngày không ngờ. Trong một phiên xét xử vụ án dân sự, tôi đã được mời đến tham dự. Đây cũng là lẽ đương nhiên, khi chúng tôi có cả một bộ luật dùng cho các quý tộc để xử lý vi phạm của thường dân. Luật được tạo ra bởi người cầm quyền, vì lợi ích của người cầm quyền, nhưng họ vẫn cần có đầy đủ nhân chứng và bồi thẩm đoàn cho sự kiện này. Tôi đến sớm, xuống xe ngựa đã gặp ngay Caelan cũng vừa mới bước tới. Anh ăn vận có phần hơi cầu kì, nhưng cũng không quá bắt mắt. Có lẽ ý thức giai cấp khiến Caelan muốn trang hoàng cho bản thân một chút, để không bị chê là xập xệ. Tôi chỉ vận độc một bộ suit đen dùng cho dịp trang trọng, tóc buộc hơi thấp kèm một chiếc kính độc nhãn để trông mình già dặn hơn đôi chút.

“Ngài Oscar del Miro.” Caelan ngả mũ chào.

“Xin chào, anh Caelan Valois.” Tôi gật đầu. Trước cử chỉ của tôi, anh chàng tỏ ra ngạc nhiên:

“Thưa…”

“Chuyện gì thế?”

“Tôi chỉ cảm thấy thật vinh hạnh khi được ngài Oscar nhớ tên mình.” Caelan mỉm cười một cách lịch thiệp.

“À à, cũng thật lỗ mãng nếu ta không làm thế mà. Thực ra, với việc ở gần nhau đến thế, ta còn lấy làm tiếc là chúng ta chưa có dịp để chào hỏi nhau một cách đường hoàng nữa đấy.”

“Xin thứ lỗi. Nếu như ngài Oscar không chê, mong ngài có thể sớm ngày ghé tệ xá của tôi.”

Có thể anh ta chỉ nói thế vì phép lịch sự, nhưng tôi vẫn có cách để khiến lời mời suông trở thành lời mời thật. Một chút nữa, tôi sẽ thực hiện - giờ vẫn chưa phải lúc.

Phiên toà hình sự lần này được tổ chức và xét xử bởi nam tước Valois, chính là bản thân Caelan đây. Với tư cách là người có tước hiệu cao nhất trong hội trường, tôi chẳng cần phải động tay động chân gì trừ việc giám sát và báo cáo lại nếu có gì đó không ổn. Bước vào phiên toà, mái tóc Caelan đã được che lại bằng một bộ tóc giả trắng muốt. Cả trang phục cũng thay đổi, giờ đây người đứng chủ trì phiên xét xử này là gia chủ kế nhiệm của nhà Valois, không còn là vị tập tước thích đùa bỡn kia nữa.

Vụ án giết người - ngoại tình bắt đầu được đưa ra xét xử. Cả bị cáo và nguyên cáo đều đưa ra những lý lẽ thuyết phục, mà chính tôi cũng phải chú ý xem cho kĩ. Ngay cả khi không có gì kì lạ trong mắt người xem bình thường, tôi vẫn ghi chép lại liên tục để sau này xét lại các điều luật, tìm xem những chỗ hở mà người ta có thể lợi dụng để phạm tội. Nheo mắt nhìn lại, tôi chợt nhận ra bị cáo lại chính là một anh lính trong hàng ngũ của quân đội do nhà del Miro lãnh đạo. Tôi liếc mắt nhìn Caelan - có lẽ anh ta đã phát giác ra điều này, và muốn báo cáo cho tôi bằng cách mở hẳn một phiên toà công cộng như thế này.

Sau cả một buổi sáng, phán quyết mới được đưa ra. Một điều khá thú vị là dường như họ không ầm ĩ như những phiên toà hay thấy trên phim ảnh, mà ai cũng từ tốn và lễ độ. Caelan không cần phải to tiếng, nhưng chất giọng vừa bình tĩnh vừa ung dung của anh đã đủ để giữ phiên toà trật tự gần như suốt thời gian nó diễn ra.

…****************…

“Nam tước Valois, làm tốt lắm.”

“Ngài Oscar quá khen. Tôi chỉ hi vọng mình không mắc phải sai phạm đáng xấu hổ nào thôi ạ.”

Dù người ta hay gọi Caelan là “lươn”, anh cũng được cái ngay thẳng. Khi biết có các ông lớn quan sát phiên toà, ai cũng sẽ cố gắng làm hết sức mình “bằng mọi giá”, còn Caelan chỉ việc tự làm điểu mình thích.

Trước sự chứng kiến của tất cả những người ở đó, tôi thân thiện tiến đến gần, tay đặt lên vai Caelan như một người bạn. “Ta hi vọng lần tới anh có thể chiêu đãi ta một bữa tiệc trà.”

“A… Vâng. Tôi sẽ sớm gửi lời mời cho ngài.” Dường như Caelan đã hiểu. Quay đầu sang tôi, đôi mắt màu rượu bọoc đô khẽ chớp. Nhận được một lời đề nghị mời trà như thế này trong giới quý tộc cũng đồng nghĩa với việc được người ở tầng lớp trên coi trọng. Bằng cách này, Caelan sẽ không còn cách nào khác ngoài việc buộc phải làm theo lời ngỏ “nho nhỏ” của tôi nhằm tăng uy tín và tạo chỗ dựa cho chính bản thân anh ta. Thật đáng mong chờ những thứ mà vị nam tước sẽ mang lại trên bàn tiệc của trò otome game này.