Lúc tan làm về gần đến cổng khu nhà, một mùi máu tươi như có như không bay tới. Đám thây ma xung quanh rục rịch, nhưng không ai có hành động.
Bởi vì không quan thịt người trong một thời gian dài, cô bắt đầu phân hủy một cách nhanh chóng, các chỗ khớp tay chân đã bắt đầu lộ xương, chàng trai dường như đã phát hiện ra điều này.
Bởi vì càng tới gần căn nhà của cô, mùi máu tươi kia càng thêm nồng.
Cô ăn hết chàng trai, dỡ xương nửa cơ thể chính mình ra, đặt bên xương cốt của chàng trai. Bỏ trái tim đã sớm ngừng đập của chàng trai vào trong lồng ngực mình, bên cạnh trái tim đã mục nát thối rữa của cô.
Tất cả là của riêng cô.
Cho đến khi cô gái về nhà nhìn thấy chàng trai cụt tay.
Sợ chàng trai gặp chuyện gì không may, cô gái cuống quít vào cửa, đập vào mắt là tình cảnh kinh hoàng khiến cằm cô gần như rớt xuống.
Máu tươi bắn lên toàn người cô gái, chàng trai ngã xuống với khuôn mặt mỉm cười, nụ cười mãn nguyện hạnh phúc. Anh kéo tay cô gái, đặt lên trái tim mình, sau đó nhìn cô gái, đôi mắt mất đi ánh sáng.
Cô chỉ thấy chàng trai nằm trên sàn nhà chỗ huyền quan, dưới người là vũng máu đặc sắp khô, sắc mặt tái nhợt hơi mỉm cười nhìn cô.
Còn cô thì sao? Tình cảm của cô với chàng trai thì sao?
Còn một chân của chàng trai, để sát chân cô gái.
Cô cầm lấy cái chân kia, từ từ ăn hết.
Một chân bị cắt rời.
Tất cả đã mất khống chế, cô không thể trốn thoát được, mà chàng trai cũng không thể không có cô.
Cô gái biết cái chân này của chàng trai đã chết, không giữ được nữa, nhìn chỗ vải băng bó gọn gàng chỗ bị cắt đứt của chàng trai, cô gái có dự cảm xấu.
Chàng trai vẫn ngẩng đầu nhìn cô chằm chằm cùng nụ cười kỳ dị.
Chẳng lẽ anh…
Cô ngẩng đầu, thấy chàng trai mặt không biểu cảm nhìn cô.
Chàng trai thấy cô gái không động đậy, liền vươn tay đẩy đẩy cái chân bị chặt của mình về phía cô gái, nụ cười trên mặt càng thêm quái dị.
Còn một chân chàng trai, để sát chân cô gái.
Đúng là vậy…
Chàng trai xử lý vết thương của mình rất tốt, tốt đến mức không cần đi bệnh viện cho người, tốt đến mức…như mọi thứ đã được lên kế hoạch có trình tự.
Cô gái quỳ xuống, ôm lấy cơ thể yếu ớt của chàng trai vào trong ngực. Cô muốn khóc, nhưng không có nước mắt để cô khóc.
Cô gái rất đau khổ, nhưng cô vẫn căn cánh tay cụt của chàng trai.
Chàng trai vẫn ngẩng đầu nhìn cô chằm chằm cùng nụ cười kỳ dị.
—— Anh thích em!
Cô cầm lấy cái chân kia, từ từ ăn hết.
Chàng trai xử lý vết thương của mình rất tốt, tốt đến mức không cần đi bệnh viện cho người, tốt đến mức… cứ như mọi thứ đã được lên kế hoạch có trình tự.
Đây là cách con người thể hiện những điều tốt đẹp, trong sách có ghi lại.
Cô gái sợ chàng trai sẽ lại lần nữa tổn thương cơ thể chính mình, hàng ngày cô chỉ đi chỉ lại vào cái chân khỏe mạnh kia, vừa chỉ vừa lắc đầu, lắc kiên quyết như muốn vặn cổ vậy.
Cô kè kè theo dõi chàng trai để anh không có cơ hội làm tổn thương bản thân, mọi đồ đạc cần thiết đều gọi cơm hộp hoặc chuyển phát nhanh. Nhưng khi cô thấy chàng trai bắt đầu quan sát lại cô, cô lại có chút sợ hãi.
Chàng trai rất nghe lời, cũng không có hành vi gì khác dọa đến cô gái nữa.
Cho đến khi cô gái về nhà nhìn thấy chàng trai cụt tay.
Cô gái rất đau khổ, nhưng cô vẫn ăn cánh tay cụt của chàng trai.
Sau đó cô nghỉ việc, bảo vệ chàng trai mỗi ngày.
Ngày đó, cô ngã khuỵu xuống đất.
Chàng trai rất vui vẻ nói chuyện với cô mỗi ngày, cô nghe không hiểu, nhưng vẫn đáp lại chàng trai. Sau đó chàng trai sẽ vui vẻ chồm tới ôm lấy cô, lấy môi hôn lên bờ môi mục rữa của cô.
Chẳng lẽ anh…
Đây là cách con người thể hiện những điều tốt đẹp, trong sách có ghi thế.
Cô gái sợ chàng trai sẽ lại lần nữa tổn thương cơ thể chính mình, hàng ngày cô chỉ đi chỉ lại vào cái chân khỏe mạnh kia, vừa chỉ vừa lắc đầu, lắc kiên quyết như muốn vặn cổ vậy.
Nhưng trong sách không viết tại sao chàng trai lại có những hành động như này.
Vào lúc cô lại lần nữa suy yếu ngã xuống, chàng trai đã tự cắt cổ ngay trước mặt cô.
Là do phương pháp nuôi không đúng sao? Không có câu trả lời.
Cô kè kè theo dõi chàng trai để anh không có cơ hội làm tổn thương bản thân, mọi đồ đạc cần thiết đều gọi cơm hộp hoặc chuyển phát nhanh. Nhưng khi cô thấy chàng trai bắt đầu quan sát mình, cô lại có chút sợ hãi.
Bởi vì không ăn thịt người trong một thời gian dài, cô bắt đầu phân hủy một cách nhanh chóng, các chỗ khớp tay chân đã bắt đầu lộ xương, chàng trai dường như đã phát hiện ra điều này.
Chàng trai thấy cô gái không động đậy, liền vươn tay đẩy đẩy cái chân bị chặt của mình về phía cô gái, nụ cười trên mặt càng thêm quái dị.
Cô cố gắng che giấu nó, chứng tỏ rằng đó chỉ là một hiện tượng bình thường, nhưng cuối cùng không giấu nổi.
Ngày đó, cô ngã khuỵu xuống đất.
Máu chảy qua hai con mắt không mí của cô gái, cô gái cảm giác mình đang khóc.
Cô ngẩng đầu, thấy chàng trai mặt không biểu cảm nhìn cô.
Chàng trai rất thông minh, anh hiểu rõ mọi thứ.
Cô chỉ thấy chàng trai nằm trên sàn nhà chỗ huyền quan, dưới người là vũng máu đặc sắp khô, sắc mặt tái nhợt hơi mỉm cười nhìn cô.
Sau đó nhân lúc cô gái không có cách nào ngăn cản, anh gọn gàng lưu loát cắt cái chân còn lại, sau khi nhanh chóng băng bó, anh đè trên người cô gái bóp cằm cô, tự mình xé thịt đút cho cô ăn từng miếng từng miếng.
Vẻ mặt chàng trai hưng phấn mà mãn nguyện, cô gái không biết phải làm gì bây giờ. Cô chỉ muốn ở bên chàng trai, hoặc là chàng trai sẽ già đi, hoặc là cô sẽ mục rữa, cứ như vậy sống đến hết đời.
Là do phương pháp nuôi không đúng sao? Không có câu trả lời.
Tất cả đã mất khống chế, cô không thể trốn thoát, mà chàng trai cũng không thể không có cô.
Cô gái quỳ xuống, ôm lấy cơ thể yếu ớt của chàng trai vào trong ngực. Cô muốn khóc, nhưng không có nước mắt để cô khóc.
Còn cô thì sao? Tình cảm của cô với chàng trai thì sao?
Cô gái cô không có tình cảm, chỉ có muốn và không muốn.
Sau đó cô nghỉ việc, bảo vệ chàng trai mỗi ngày.
Cô muốn chàng trai, chỉ thế thôi.
Tất cả là của riêng mình.
Vào lúc cô lại lần nữa suy yếu ngã xuống, chàng trai đã tự cắt cổ ngay trước mặt cô.
Chàng trai rất nghe lời, cũng không có hành vi gì khác dọa đến cô gái nữa.
Máu tươi bắn lên toàn thân cô gái, chàng trai ngã xuống với khuôn mặt mỉm cười, nụ cười mãn nguyện hạnh phúc. Anh kéo tay cô gái, đặt lên trái tim mình, sau đó nhìn cô gái, đôi mắt mất đi ánh sáng.
Máu chảy qua hai con mắt không mí của cô gái, cô gái cảm giác mình đang khóc.
Cô ăn hết chàng trai, dỡ xương nửa cơ thể chính mình ra, đặt bên xương cốt của chàng trai. Bỏ trái tim đã sớm ngừng đập của chàng trai vào trong lồng ngực mình, bên cạnh trái tim đã mục nát thối rữa của cô.
Sau đó cô nằm giữa vũng máu đã khô, ôm chỗ xương cốt còn lại của chàng trai và mình.
…..
Cô gái biết cái chân này của chàng trai đã chết, không giữ được nữa, nhìn chỗ vải băng bó gọn gàng chỗ bị cắt đứt của chàng trai, cô gái có dự cảm xấu.
—— Anh đã nói với em điều gì mỗi ngày vậy?
—— Anh thích em!
~HẾT~