Nàng là một tiểu hồ điệp chuyên đi gây họa. Vốn là một con bướm nhỏ xinh được Nguyệt lão vô cùng cưng chiều, nhưng cuối cùng vẫn bị lưu đày xuống hạ giới sống kiếp con người. Nhiệm vụ của nàng chính là phải thấu hiểu với nỗi khổ của thế gian, học được cách dịu dàng uyển chuyển của những bậc nữ tú trong khắp cả kinh thành.
Sắc đẹp sao? Nàng có đủ tự tin để bật hết đám nữ nhân ở đây. Nàng ngọt ngào tựa như đường mật, ngào ngạt tựa như những cánh hoa, lại khiến lòng người nhẹ nhõm giống như vừa được uống dòng nước mát lành. Nàng đi đến đâu, sức sống của muôn loài muôn vật liền trở nên mãnh liệt hơn trước, cùng nhau đón lấy tiếng cười ngọt ngào tinh khiết như chuông ngân của nàng.
Trước kia, nàng không hiểu thế nào là nhân thế. Trải qua một kiếp đời người, nếm đủ qua mọi cung bậc cảm xúc, từ hỉ, nộ cho đến ái, ố, trái tim của con bướm nhỏ liền rung lên như những chiếc lá nhẹ tênh. Làm người, trở thành một nữ tử khiến bao người mê đắm. Chính sức sống căng tràn của nàng đã làm thay đổi tất cả mọi thứ. Tại đây, nàng cũng có thể tìm cho mình một nửa còn sót lại trong cuộc đời. Nàng và hắn, cùng nhau chung bước, liệu có thể hay không?