Lam Hà khinh bỉ nhìn Lam Phong cùng Lam Nhiên, hành lễ đã xong Lam Nhiên liền đừng dậy kéo tay Lam Phong đi nhưng Lam Hà làm gì dễ dàng để cả hai rời đi
“Nghe nói thất đệ sắp được phụ hoàng cho rời cung lập phủ, không biết đến khi đó có thể đến chỗ thất đệ chơi đùa hay không”
Ý tứ này Lam Phong đều hiểu cả, hắn kiềm nén tức giận của bản thân nếu không ngay tại chỗ này Lam Hà đừng mong toàn thây trở về
“Phủ đệ của đệ rất nhỏ không dám tiếp đại nhân vật như hoàng huynh, tiếc cho đệ từ chối huynh”
Lam Nhiên thẳng thừng đáp lại, Lam Hà bị chọc tức mà ra hiệu cho thị vệ tách Lam Phong và Lam Nhiên ra, hôm nay hắn phải trừng trị y để y biết được vị trí thật sự của bản thân ở trong hoàng thất để làm gì để không lên mặt như vậy nữa
Lam Phong giả vờ bị khống chế để xem Lam Hà sẽ làm ra hành động gì, hắn từ từ bước đến gần Lam Nhiên dùng một tay kẹo mạnh y phục trên người Lam Nhiên ra, Lam Nhiên đương nhiên sẽ không đứng yên như vậy y mạnh mẽ mà đá một cước vào người Lam Hà khiến hắn lùi ra xa
Đúng lúc này Doãn Ninh chạy đến
“Điện hạ nếu như ngày tiếp tục làm ra hành động thất lễ như lúc nãy thần buộc phải bẩm báo lên Hoàng thượng, nếu Hoàng thượng biết được những việc người vừa làm y là sẽ không bỏ qua cho người”
Doãn Ninh dùng thân mình che chắn cho Lam Nhiên còn lấy y phục của bản thân khoác lên người y, Lam Nhiên đã sớm dự liệu được Doãn Ninh sẽ xuất hiện nên y cũng chẳng gấp gáp là bao
Lam Phong nhìn Lam Hà từ phía sau ánh mắt âm thầm toan tính gì đó, Lam Hà không dám tiếp tục manh động, hắn biết Doãn Ninh kẻ này là người do Phụ hoàng đưa đến bên cạnh Lam Nhiên bảo vệ y, nếu như huynh đệ bọn họ làm ra hành động gì quá đáng để cho Doãn Ninh bẩm lên phụ hoàng thì sau này tranh đoạt vị trí thái tử vô cùng khó khăn
Lam Hà tức giận bỏ đi, Lam Nhiên chạy đến chỗ Lam Phong xem đệ đệ có bị gì hay không, Lam Phong chỉ cười sau đó giao Lam Nhiên cho Doãn Ninh bảo hai người cứ trở về trước hắn muốn ở lại luyện tập bắn cung nhưng Lam Nhiên biết tất cả đều là nói dối mà thôi nhưng y vẫn gật đầu mà trở về cùng Doãn Ninh
Đêm hôm đó Tứ hoàng tử Lam Hà không biết tại sao lại bị rắn cắn dẫn đến trúng độc mà hôn mê, hơn nữa độc rắn rất độc thái y dốc hết sức cả đêm náo loạn cung đình mới giữ lại được tính mạng của Tứ hoàng tử, chỉ là sau này di chuyển có chút khó khăn không thể đi lại như người bình thường, cử động tay cũng không nhanh nhạy nữa
Sự việc diễn ra khiến Hoàng hậu đau lòng khóc liên tiếp mấy ngày, Lam Hà cũng hôn mê bất tỉnh hơn một tháng mới tỉnh lại
Lam Nhiên khi biết chuyện này chỉ đưa ánh mắt đầy bất ngờ nhìn về phía Lam Phong đang ôm một con rắn nhỏ không biết tìm từ đâu ra
“Chuyện này có liên quan đến đệ”
Lam Nhiên bất giác hỏi, Lam Phong liền lắc đầu, hoàng cung rộng lớn xuất hiện rắn cũng bình thường đi, trùng hợp Tứ hoàng tử đi ngang ngự hoa viên đột nhiên bị rắn cắn trúng mà thôi cái đó là đáng đời làm sao có thể liên quan đến hắn được cơ chứ, hắn không biết gì cả
Nhìn đệ đệ nhà mình Lam Nhiên chỉ biết cười mà thôi, làm sao được đệ đệ tài giỏi như vậy y cũng không muốn vạch trần
Trở lại ma giáo, Y Liên sau khi nhận được thư của Lam Phong liền vui vẻ trở lại, cả ngày đều chạy đi khắp nơi kiếm xem món đồ nào tốt tặng lại cho Lam Phong khiến Tống Tịnh hận không thể giấu hết đồ trong ma giáo để Y Liên không mang đi tặng hết
Kỳ Tâm nhìn hai người có chút tò mò tại sao vì một lá thư mà hết người này đến người kia đều vui mừng khôn xiếc như vậy còn suy nghĩ rất lâu để gửi tặng lại người kia món gì đó
“Lam Phong gì đó là bằng hữu của huynh sao”
Kỳ Tâm tò mò hỏi Y Liên, Y Liên không biết trả lời như thế nào, có phải bằng hữu hay không y cũng không rõ nữa, chỉ biết rằng người kia đối với y cũng rất quan trọng
“Là sư đệ của bọn ta, ngươi sao lại tò mò những chuyện này chứ không phải chuyện của ngươi, ngoan ngoãn ra ngoài kia luyện võ lát nữa ta sẽ thử ngươi vài chiêu”
Kỳ Tâm bị Tống Tịnh la liền lủi thủi đi ra ngoài tiếp tục luyện võ
“Tống Tịnh, nếu như có dịp chúng ta có thể đến kinh thành hay không”
Tổng Tịnh nhìn Y Liên, hắn không thể nói được sắp tới hắn có một chuyến đến kinh thành, nhưng nghĩ đến Y Liên đến kinh thành lại gặp Lam Phong, hắn không chấp nhận như vậy nên chỉ đành gật đầu cho qua, còn đưa y đến kinh thành hay không hắn không nói trước được
Y Liên suy nghĩ rất lâu rốt cuộc quyết định đến sau núi tìm rắn sau đó bắt Tống Tịnh ủ rượu mang tặng cho Lam Phong nhưng ủ rượu mất thời gian rất lâu nên y định rằng sẽ tặng cho Lam Phong một bình rượu chôm từ chỗ của sư phụ
Tống Tịnh ban đầu không đồng ý giúp Y Liên ủ rượu nhưng sau này cũng phải đồng ý với y, hắn cũng muốn tặng tên tiểu tử kia thứ gì đó nhưng ngoài độc dược thuốc giải, trị thương hắn không thấy thứ gì thích hợp tặng một tên phá phách như Lam Phong cả
Sau khi chuẩn bị xong mọi thứ cùng bức thư hồi đáp lại Lam Phong, Y Liên và Tống Tịnh liền mang đưa cho Tống Xuân, Tống Xuân đưa lại cho ám vệ mang trở về kinh thành lại
Lam Phong khi nghe Thái hậu nói có tin tức từ ma giáo hắn liề bỏ hết tất cả mà lập tức chạy đến, Lam Nhiên đang ngồi đọc sách cũng bị hắn làm giật mình, y liền đi theo Lam Phong
Lúc hai người đến liền thấy Thái hậu đã chờ sẵn, người đưa thư cùng những thứ mà Y Liên và Tống Tịnh gửi cho Lam Phong
Lam Phong cất kỹ lá thư của Y Liên gửi cho mình vào bên trong sau đó mau chóng xem những thứ trên bàn, hắn cảm thấy bình rượu cơ chút quen quen dường như đã thấy ở đây rồi thì phải, còn dược mà Tống Tịnh đưa hắn chia một nửa cho Lam Nhiên
“Nhưng thứ này đều là đồ tốt, huynh sắp lập phủ nên đem theo a”
Lam Nhiên nhìn những lọ kia trên đó đều có ghi là loại gì mà cảm thấy bất ngờ, xem ra người điều chế ra chúng cũng phải rất cẩn thận, sợ người sử dụng nhầm lẫn mà ghi rõ
Lam Phong ôm lấy bình rượu liền trở về chỗ của mình mà mở phong thư của Y Liên viết ra cho hắn, nhìn những chữ viết quen thuộc khiến hắn càng nhớ Y Liên hơn bao giờ hết, hắn không biết Y Liên ở ma giáo sẽ như thế nào có nhàm chán như hắn ở hoàng cung hay không, có bị sư phụ la mắng như trước đây khi bọn họ cùng nhay quậy tung ma giáo lên hay không