Vùng Đất Tự Do

Chương 445: ĐẠI THẢM KỊCH– 5: NGAI VÀNG CỦA QUINTUS




Quintus cười rộ:

- Trần Tuấn Tài, trong suốt bao nhiêu năm ngươi đã tự hào mình là sát thủ cự phách nhất Vùng đất Tự Do và quả thật ngươi là một sát thủ rất khá, ta không phủ nhận điều đó. Ngươi còn là một kẻ rất may mắn nữa. Ngươi là một trong số rất, rất ít người có thể tiếp nhận ma túy Hãm Thần, thứ đã biến ngươi từ người thành thần. Cũng vì thế mà ngươi tự cho rằng mình đủ khả năng thách thức tất cả mọi thiết chế, trật tự và thứ bậc xã hội. Ngươi liều lĩnh và ngông cuồng, ngạo mạn và bất kham như chính con ngựa đằng sau ngươi vậy. Nhưng ngươi nào đâu biết rằng mọi sự ngông cuồng đều phải trả giá, mọi sự báng bổ đều phải đón nhận hậu quả. Ta tuy không thể tiếp nhận ma túy Hãm Thần giống như ngươi, nhưng ta không cần đến điều đó để trở thành một vị thần.

Theo cái búng tay của Quintus, trước sự kinh ngạc của tất cả mọi người, bốn cận vệ đứng gần hắn nhất bỗng tan rã thành vô vàn con Kiến Ruồi nhỏ bé. Những con Kiến Ruồi tập hợp lại, đồng loạt chuyển sang màu vàng, tạo thành một chiếc ghế màu vàng cực kỳ to lớn và phô trương để Quintus ngồi lên, hai chân vắt vào nhau, dáng vẻ cực kỳ ngạo nghễ.

Đây chính là Ngai Vàng của Quintus.

Cảnh tượng ấy thật là ngoài dự liệu. Những tên cận vệ ấy tuy mặc áo giáp nên nhìn không rõ mặt, nhưng lối đi đứng, vận động đều uyển chuyển không khác gì người thật, ấy vậy mà hóa ra lại là người máy, không những thế còn được tạo thành bởi rất nhiều cỗ máy nhỏ. Sự liên kết giữa các cỗ máy này hoàn toàn đồng nhất và nhịp nhàng, ngay cả con người cũng không thể sánh bằng.

Ngai Vàng lơ lửng giữa không gian, cách mặt đất chừng một mét. Quintus cúi đầu xuống nhìn Tài, gương mặt đầy vẻ tự mãn.

- Sao nào, Trần Tuấn Tài? Ngươi đã sẵn sàng chấp nhận sự thua kém của ngươi chưa? Ngai Vàng của ta là thứ vũ khí hủy diệt có thể biến ngươi thành cát bụi trong chớp mắt.

Tài cảm thấy mệt mỏi ghê gớm.

Hắn đã chiến đấu trong rất nhiều năm với Quintus, trong đầu luôn ngờ vực về sức mạnh của đối phương, bây giờ cuối cùng đã nhận ra sự chênh lệch giữa hai bên lớn lao đến mức nào, việc cố gắng chiến đấu tiếp là vô nghĩa.

Tài ngẩng đầu lên, nói:

- Được rồi, Quintus. Ta nhận thua. Thù oán giữa hai chúng ta quá sâu, ta chấp nhận cái chết của mình như một lẽ tất yếu. Nhưng ta muốn ngươi tha cho người của ta, ngươi không cần phải giết hại họ.

Quintus bật cười ha hả:

- Ngươi có quyền đặt điều kiện sao? Ngươi có tư cách yêu cầu ta làm cái này, làm cái kia hay sao? Tất cả các người đều phải chết. Lúc nãy ta đã ban cho đám thuộc hạ của ngươi cơ hội được sống nhưng không đứa nào chịu nắm lấy bàn tay mà ta chìa ra. Hừ, một lũ trung thành ngu xuẩn. Ta sẽ giết sạch các ngươi không để ai sống sót.

Tài tức giận nói:

- Quintus Pedius, tên độc ác, ngươi đã giành được mọi thứ, ngươi đã trở thành vua của Vùng đất Tự Do, sao lại phải trả thù một cách đê hèn đến thế?

- Vùng đất Tự Do … một cái tên hơi mơ mộng. Ta đồ rằng người đặt cái tên này cũng chính là người đặt đã đặt những cái tên phố nghe qua thì rất văn hoa nhưng trên thực tế lại thấm đẫm mùi máu. Ta không thích cái tên ấy. Theo như yêu cầu của cha Kevin James, ta sẽ đổi nó thành Đất Thánh. Một vùng đất không còn sự tự do vô lối mà chỉ có sự tuân phục trước quyền lực của Hoàng đế bệ hạ và Tông đồ thứ Mười Ba của Chúa, cũng là vị thánh mới nhất và cuối cùng trên trái đất này, Thánh James, phải không nào?

Sát Chúa đáp lời một cách lịch sự, nhưng mặt vẫn hướng về phía trước nhìn Tài chứ không nhìn về phía Quintus:

- Hoàng Đế bệ hạ biết kính Chúa như vậy nhất định sẽ được người ban phước lành sau khi chết.

- Ồ, cảm ơn ngài, nếu không có ngài ở bên cạnh ta từ những ngày đầu thì làm gì có được hôm nay. Ta sẽ không bao giờ quên sự đóng góp ấy.

- Chúa đã chọn ngài, ta chỉ thay mặt Chúa hướng dẫn ngài đi đúng con đường mà người đã chọn.

Quan hệ liên minh giữa Sát Chúa với Quintus là bí mật lớn nhất Vùng đất Tự Do. Mãi đến khi xâm nhập sâu vào trong căn cứ quân sự của Vương quốc Pedius và nghe chuyện từ Taylor Fritz Tài mới nắm được thông tin này. Nhưng hắn chẳng thể làm gì để thay đổi tình thế.

Quintus nhìn Tài, đôi mắt sắc lại:

- Trần Tuấn Tài, mau quỳ xuống tạ lỗi với ta. Ta sẽ cho ngươi được quyền lựa chọn hình thức chết cho mình. Còn nếu ngươi vẫn ngoan cố chống cự, ta sẽ tổ chức cuộc thi để nghĩ ra cách tử hình tàn khốc nhất, cái chết sẽ đến với ngươi rất chậm và đau đớn, lúc đó ngươi muốn chết cũng không được đâu.

Tài đáp lại một cách kiêu hãnh:

- Ta không phải là một vị thánh cũng như Kevin James không phải là một vị thánh. Trong đời ta đã làm rất nhiều việc sai lầm, nhưng không việc nào trong số đó liên quan đến ngươi. Ta chỉ tiếc rằng mình đã không giết được ngươi. Ta ước gì năm xưa lúc có cơ hội ta đâm một dao xuyên tim cho ngươi chết tại chỗ, đó sẽ là đóng góp lớn nhất của ta với nền hòa bình của Vùng đất Tự Do. Quintus, ngươi đã chiến thắng, nhưng vương triều của ngươi không thể tồn tại lâu dài, nhất định nó sẽ bị lật đổ và nhân dân sẽ trừng phạt ngươi một cách đích đáng về những tội trạng mà ngươi đã phạm phải.

- Hà hà, nhân dân, lũ dân đen ngu muội thì biết cái gì? Chỉ cần ta thể hiện uy quyền và nói vài câu nhân từ là chúng sẽ hì hục quỳ lạy ta như một đám sinh vật hạ đẳng và mọi rợ. Đám đông luôn dễ dàng bị khuất phục và đánh lừa.

Abraham nãy giờ vẫn yên lặng, lúc đó chợt nói:

- Ta nghi ngờ điều đó.

Câu nói này không hiểu vô tình hay cố ý mà giống y như câu của Quintus lúc gã vừa đến đây.

Quintus trừng mắt nhìn Abraham, trong lòng cảm thấy hơi bồn chồn.

Thằng cha gốc Do Thái Abraham này nổi tiếng là người đàn ông cơ trí nhất của nhà nước Cộng hòa. Mỗi lời nói của gã đều mang một hàm ý sâu xa nào đó không thể coi thường.