Vùng Đất Tự Do

Chương 431: TRẬN VÂY HÃM DỰC LONG - 39




Thomas đưa thẳng Marley về nhà, hết hai ngày đầu tiên chỉ cùng người đẹp vui vẻ trong phòng ngủ, không ló mặt ra ngoài.

Julian tức giận lắm mà không biết làm thế nào.

Mãi đến ngày thứ ba Thomas mới xuất hiện tại trụ sở Bộ chỉ huy. Gã triệu tập cuộc họp khẩn với các nhà lãnh đạo quân đội.

Trong cuộc họp, Thomas tuyên bố rằng nhà nước Cộng hòa không còn là mối đe dọa số một với đế quốc Đại Bàng nữa, việc cần kíp lúc này là chặn đà phát triển vũ khí mới của Vương quốc Pedius.

Julian ra sức can ngăn:

- Chúng ta không thể trở mặt với Pedius. Chúng mạnh hơn ta quá nhiều.

Thomas nói:

- Chính vì chúng mạnh hơn ta quá nhiều nên chúng ta mới phải khai chiến trước khi chúng kịp hoàn thiện hệ thống vũ khí. Vùng đất Tự Do là một thế giới nhỏ bé, chỉ tương đương với một quốc gia có diện tích cỡ từ trung bình đến lớn trước chiến tranh hạt nhân. Đây là một vùng đất liền lạc, không bị phân mảnh bởi biển cả hay các rào cản tự nhiên. Nó không thích hợp cho việc tồn tại đồng thời nhiều nước. Tất cả chúng ta đều hiểu rõ điều ấy. Một kẻ tham vọng như Quintus nhất định sẽ tìm cách tiêu diệt chúng ta ngay khi có điều kiện. Điều kiện ấy sắp thành rồi. Chúng ta chỉ còn chưa đầy một tháng để ngăn chúng tiến tới trạng thái bất khả chiến bại. Nếu bỏ lỡ cơ hội này, Quintus sẽ thẳng tay tiêu diệt chúng ta và khi ấy kết cục duy nhất chờ đón anh em ta là cái chết.

- Em hiểu, em rất hiểu con người Quintus, nhưng chúng ta không thể tiêu diệt một vương quốc hùng mạnh như vậy mà không có sự chuẩn bị chu đáo, thậm chí còn chưa thực sự hiểu được tiềm năng của chúng. Anh đang liều lĩnh thái quá. Có phải Marley đã bơm vào đầu anh những ý nghĩ ấy? Con đĩ khốn nạn này là điệp viên của Trần Tuấn Tài. Nó đã được phái đến đây để thao túng anh và đẩy chúng ta vào con đường diệt vong.

Thomas gằn giọng:

- Cẩn thận cái mồm, Julian. Marley là chị dâu mới của em.

Julian và Calvin nhìn nhau, trên mặt đầy vẻ sững sờ.

- Anh đã làm gì vậy, Tom? Anh điên rồi à?

- Anh đã cầu hôn và Marley đã đồng ý. Bọn anh sẽ làm lễ cưới khi chúng ta tiêu diệt thành công Vương quốc Pedius.

- Thật kinh khủng. Em không rõ bản thân mình muốn thất bại hay chiến thắng nữa, bởi vì kết cục nào cũng sẽ dẫn đến những hậu quả tồi tệ. Nhưng em tin chắc rằng vương quốc Pedius sẽ tiêu diệt thành công chúng ta, thay vì ngược lại.

Trong khi anh em nhà Grey cãi nhau, các viên đại tướng của Thomas không hé răng nói một câu nào.

Họ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, cũng không dám thách thức quyền lực của Thomas.

Những chiến thắng liên tiếp trước Oconnell, Meridia và nước Cộng hòa Liên Minh Thần Thánh đã mang lại cho Thomas uy quyền vượt cao hơn cả địa vị tổng thống của gã, thứ uy quyền tựa như chúa trời.

Biết học hỏi từ thất bại sẽ dẫn đến thành công, và tự mãn sau thành công sẽ dẫn đến thất bại, đó là một vòng lặp không bao giờ ngừng lại của lịch sử loài người.

Dựa trên địa vị tối cao và hào quang chói lòa của đệ nhất danh tướng ở Vùng đất Tự Do, Thomas đơn phương đưa cả một quốc gia vào cuộc chiến đầy tính phiêu lưu.

- Ý ta đã quyết. Ngày mai chúng ta rút hai Đại Đoàn Quân tiến lên phía Bắc, chỉ để một Đại Đoàn Quân ở lại trần thủ khu vực trung tâm. Ta sẽ đích thân lãnh đạo chiến dịch này. Nếu chúng ta tiến công đủ nhanh và đủ mạnh, Vương quốc Pedius sẽ tan vỡ thành các mảnh vụn. Mục tiêu của chúng ta là trong vòng mười lăm ngày phải tiến về khu vực cực Bắc, vùng núi Whitmore và kiểm soát nhà máy sản xuất vũ khí của Quintus.

Julian nói:

- Chỉ để một Đại Đoàn ở đây, nhỡ bọn Cộng hòa dâng lên đánh thì làm thế nào?

- Chúng bị dịch bệnh chết mất một nửa quân số rồi. Ngay cả Tài cũng sắp chết rồi.

- Ai nói với anh thế? Đừng bảo rằng anh nhận thông tin ấy từ Marley. Làm sao anh có thể tin vào cô ta? Con đĩ … người đàn bà ấy đã dành cả cuộc đời để đi lừa người khác. Nếu phải chọn giữa lời khuyên của Marley và thuốc độc thì em sẽ chọn thuốc độc, vì ít nhất với thuốc độc em vẫn còn cơ hội sống sót vượt qua.

- Anh đã cho chuyên gia tâm lý tra khảo con bé thư ký của Marley là Victoria. Kết quả cho thấy con bé đó kể câu chuyện giống Marley và điều quan trọng hơn cả là nó không có biểu hiện dối trá. Nó đã vượt qua các máy phát hiện nói dối và cả các chuyên gia tâm lý giàu kinh nghiệm nhất của chúng ta. Điểm của nó là 100/100, nghĩa là tuyệt đối thành thật. Không có lý do gì để nghi ngờ nữa.

- Chúa ơi, nếu Tài đã dám cho nó đi cùng thì hẳn con Victoria phải sở hữu một biệt tài nào đó, biệt tài nói dối. Tom, anh đừng tin, anh không thể tin vào câu chuyện bịa đặt ấy.

- Đừng nói nữa. Ý ta đã quyết.

Thấy Thomas lặp lại câu này tới hai lần, Julian biết không thể thuyết phục anh trai đổi ý, bèn nói:

- Em không đủ tự tin để tham gia chiến dịch. Em xin ở lại trấn thủ khu vực trung tâm.

- Chú sẽ đi cùng anh. Calvin ở lại đây.

- Em có quyền lựa chọn không?

- Không. Chú buộc phải tuân lệnh. Chú không còn là em anh nữa mà là một người lính. Người lính phải biết chấp hành mọi mệnh lệnh của cấp trên. Trừ khi chú từ chối làm một người lính.

Julian bị ép quá, không còn cách nào, đành nghiến răng chấp nhận.