Chương 63: Tập đoàn tội phạm Tây Sơn (3)
Chương 63: Tập đoàn t·ội p·hạm Tây Sơn (3)
Đúng như lời Đồ tể nói, mọi thứ đang dần đến hồi kết.
Khi phát hiện được thứ mình dành trăm năm để m·ưu đ·ồ không còn, tâm tính của thành chủ ngay lập tức sụp đổ. Hắn ta ngay tức khắc nhập ma, ngũ thú khí linh của gã cũng chuyển hóa thành 5 đầu lệ quỷ.
Bởi vì hấp thụ năng lực tiêu cực mà thực lực của thành chủ tăng vọt tới đỉnh, lĩnh vực của gã cũng nhanh chóng áp đảo lĩnh vực của tri phủ. Khiến cho phong ấn của ông vô hiệu, mà ngay khi điều này xảy ra.
Gần 1 phần 4 thành trì bị nguồn nhiệt khổng lồ từ lĩnh vực do thành chủ tạo ra thiêu cháy thành than. Đòn đánh này lan ra rất rộng không phân địch ta, khiến cho quân lính 2 bên tử thương thảm trọng.
Lĩnh vực bị phá cũng làm cho tri phủ bị trọng thương tạm thời mất đi sức chiến đấu, may mắn kế bên ông còn có 2 người đồng đội. Nguyễn Lữ biết bây giờ là thời phút quyết định, nên cũng không còn giữ lại sức nữa.
''Xin lỗi nhé 2 ông bạn, bây giờ nếu không ra tay nghiêm túc thì sẽ c·hết nhiều người hơn đấy.''
Huyền Chân đỡ lấy tri phủ, miệng tụng niệm nói:
''A Di Đà Phật Thiện Tai Thiện Tai...Nếu đây đã là kiếp số của Đạt thí chủ vậy thì không còn cách nào khác..''
Tri phủ muốn nói chuyện, nhưng bị cơn ho ngăn cản. Phun ra 3 lần máu về sau, ông mới uể oái yếu ớt nói:
''Chí ít...chí ít....giữ lại cho hắn 1 hơi...ta muốn đích thân hỏi hắn...vì cái gì...''
Lữ nghe thế liền trầm mặc, cuối cùng vẫn nhịn không được mà gật đầu:
''Được rồi chỗ này không cần 2 vị nữa, xin đi tới nơi khác trợ giúp. Sau khi giải quyết xong thành chủ, ta sẽ thả pháo hiệu.''
Huyền Chân và Tri Phủ ngon ngoãn rời đi, tất cả cuộc trò chuyện của bọn hắn từ đầu tới cuối đều bị thành chủ nghe không sót 1 từ. Những lời này không khác gì tát vào mặt gã, bảo hắn là 1 kẻ yếu là cá nằm trên thớt.
Đối với đã nhập ma như Thế Đạt đây chính là chất xúc tác hoàn hão, hắn điên cuồng rống như 1 con thú bị dại:
''Mụ nội bọn mày!!!! Dám khinh thường tao!!! C·hết!!!!!!!!''
Nói xong hắn cùng 5 tên lệ quỷ của mình lao tới Nguyễn Lữ, lĩnh vực của gã cũng phối hợp trợ công hình thành những tia xét cùng nhưng cơn sóng lửa đánh về phía anh.
Mà Nguyễn Lữ đối với những thứ đang lao về phía mình vờ như không thấy, anh chỉ đơn giản thả buộc tóc của mình xuống hít 1 hơi thật sâu.
''Đắc tội ông bạn!! Biến hình..''
Nguyễn Lữ hét lớn 1 tiếng, cùng với đó là cơ thể ông cũng bắt đầu biến đổi. Cả người mọc ra 1 bộ lông đen dài, đầu trở nên rậm tóc cùng với 1 cái mào đỏ từ đỉnh xuống đáy cổ. Sau lưng ông cũng xuất hiện 1 hình xăm thật lớn hình 1 con gà lôi đang ngậm lấy đầu rắn, chân đạp cầu lửa tay phát ra sấm chớp.
''Ò..Ó.OOOOOO''
Hắc Dực Kê Vương ra sân.
--------------
Trên chiến trường với tân thần,
Nguyễn Lữ đang thay chú của đại sư huyền chân giao lưu với cái phân thân kia, anh múa kiếm tạo ra nhưng cơn phong ba sắt liệm chém đứt từng sợi râu của con nó.
''Grào....''
Phân thân tất nhiên không chấp nhận bản thân bị chà đạp thế này, nó vùng lên phản kháng rất kịch liệt. Rất nhiều tia năng lượng từ xúc tu của nó phát ra đánh về phía Nguyễn Nhạc. Nhưng đều bị anh dùng bảo kiếm đánh văng đi nơi khác, 2 bên 1 ném 1 đỡ cứ như vậy kéo dài 15 phút.
Cho tới cảm thấy bắt đầu chán, Nguyễn Nhạc mới thử giao tiếp với phân thân tân thần:
''Oai người anh em! Làm vậy cũng thấy chán rồi đi, ta không làm được gì ngươi. Ngươi cũng không làm được gì ta, vậy thì đánh nhau để làm gì? Ngưng chiến nhé...'' Vừa nói anh còn từ trong người rút ra 1 lệnh bài của nhà Tây Sơn, hơn nữa đây còn là phiên bản vip pro trong gia tộc cũng chỉ có 10 cái. Đều là đưa cho các thành viên chủ chốt nắm giữ.
Nguyễn Nhạc mặc dù còn chưa tham gia sâu vào hoạt động kinh doanh gia đình, nhưng anh lại là người lãnh đạo của thế hệ trẻ trong gia tộc. Không có 1 ai trong cùng thế hệ có thể so được với anh, thậm chí là kéo xuống đời Nguyễn Huệ. Thì tam công tử vẫn thua kém rất nhiều so với đại ca mình, vì vậy mà không có gì lạ khi Nguyễn Nhạc được đưa lên làm dự định người thừa kế trong nhà.
Phân thân còn muốn tiếp tục t·ấn c·ông, nhưng nghĩ tới người trước mặt nói đúng nó liền đình chỉ lại, bắt đầu dùng năng lực ngoại cảm để câu thông với anh.
Nguyễn Nhạc cũng không đề phòng mà thoải mái tiếp nhận ý nghĩa của tân thần truyền vào đầu.
''Mọi chuyện là như này...như này....sau đó...'' Hiếm có dịp giao tiếp với tân thần, nên Nhạc quyết định quậy đục nước 1 phen. Anh trước giờ đã ngứa mắt với đám Cửu Tà cùng mấy tên trộm mộ.
Nếu không phải có ông già ở trên luôn nhăm nhe đợi anh khai chiến với đám này liền thuận lý thành chương đẩy anh thành trưởng tộc. Thì Nhạc đã kéo đàn em đi giao lưu xã hội với bọn tà giáo này.
Bây giờ từ trên trời rơi xuống 1 cái cớ vừa đủ để khai chiến, vừa thích hợp đem ông già trong nhà trói lại trên ghế lâu hơn 1 chút. Thì ngu gì không làm.
Phân thân mặc dù thừa hưởng trí thông minh của bản thể, cơ mà cũng không ăn thua, tân thần mà bọn hắn đang giao tiếp là 1 vị có trí tuệ ngang với 1 đứa trẻ 5 tuổi, nên nhanh chóng bị mê hoặc bởi lời thì thầm ma quỷ phát ra từ môi Nguyễn Nhạc .
Biết được bản thân bị người khác lợi dụng để làm bia đỡ đạn, tân thần giận lắm, nó kém chút mất đi lý trí phát động triệu hồi những đồng bọn khác tới nơi này. Để cho nhân loại nơi đây biết được quyền uy của 1 vị thần là như thế nào. Cũng may Nguyễn Nhạc ở kế bên kịp thời trấn an, đã vậy còn thầm kín truyền tin cho thuộc hạ tạo nên kết giới bao trùm thành trì cắt đứt mọi liên lạc với thới bên ngoài.
''Bình tĩnh nào ông bạn, không cần phải như vậy. Đã có tôi ở kế bên giúp sức, đảm bảo mấy thằng ngu kia sẽ nhận được thứ chúng đáng nhận. Tôi chỉ cần ông bạn làm như này...như này....''
Lời thì thầm của quỷ lại tiếp tục cất lên, phân thân ban đầu hơi bối rối 1 chút khi nghe được kế hoạch của Nguyễn Nhạc, nhưng sau 1 hồi suy nghĩ liền cảm thấy điều này rất hợp lý, lại còn có vẽ chơi rất vui. Thế là nó dùng 1 cái xúc tu làm dấu hiệu gật đầu, đồng ý tham gia vào kế hoạch của Nguyễn Nhạc.
Mà anh đại cũng tranh thủ từ trong người hô biến ra 1 bộ giao kèo có khí tức của thiên đạo để làm chứng, mặc dù gan anh rất lớn cơ mà còn chưa đủ để thỏa thuận mồm với phân thân tân thần. Cmn lũ này toàn 1 đám hỉ nộ vô thường, nếu là thỏa thuận mồm với bọn nó xác xuất bị lật kèo lên tới 95%.
Phân thân khi nhìn thấy hợp đồng liền bắt đầu lùi bước không muốn tham gia nữa, cơ mà nó làm sao thoát được miệng lưỡi của Nhạc. Thế là sau 20 phút, ngay khi xác nhận hợp đồng bên trên không liên quan gì đến bản thể. Phân thân liền vui vẻ dùng máu từ xúc tu ký lên bản giao kèo, Nhạc cũng thừa thế ký lên.
Ngay khi vừa xong, hợp đồng ngay lập tức bị cháy thành tro bụi tiêu tán khỏi không trung. Mà từ trên trời rơi xuống 2 đầu xiềng xích, phân biệt phân thân cùng Nguyễn Nhạc mà trói lại.
Nhạc cảm nhận sức nặng từ trong linh hồn phát ra liền hài lòng, kiềm chế càng mạnh thì có nghĩa thiên đạo đã chú ý tới giao kèo này. Vì vậy mà sẽ khó có mà xuất hiện việc lật xe, tân thần tuy mạnh hơn nữa còn thoát khỏi quy luật sinh tử. Nhưng thiên đạo vẫn là thiên đạo, nó không chỉ là tượng trưng cho mỗi hành tinh này không mà là còn quy luật của vạn vật trong vũ trụ.
Cho nên h·ình p·hạt cho kẻ bất tử không thiếu, hơn nữa còn kinh khủng hơn lẽ bình thường. Thừa sức đem mấy tên tân thần này t·ra t·ấn đến sang chấn tâm lý, r·ối l·oạn nhân cách, tâm thần phân liệt.
Mà cổ phân thân ngay khi cảm nhận được sức nặng từ gông cùng, cũng liền trung thực hơn trước rất nhiều. Nó còn đưa ra lời chào tạm biệt cho Nguyễn Nhạc trước khi rời đi, Nhạc cũng nhiệt tình chào lại cho tới khi phân thân bay ra ngoài tầm nhìn mới dừng lại.
Khuôn mặt tươi cười của anh cũng biến mất, thay vào đó là sự lạnh nhạt xen lẫn chút tàn độc, Nhạc đốt cho mình 1 điếu thuốc. Ngồi ở trên thanh kiếm phi hành trên không, nhìn qua tất cả bãi chiến trường. Anh thả ra làn khói mà nhẹ nhàng nói:
''Chà cái thành này cũng bự, vừa đủ để làm căn cứ của tổ chức. Hậu Lê tiêu rồi thì mình tuân thủ pháp luật làm cái éo gì nữa, thằng thành chủ kia cũng tự bóp déi mình rồi. Thiên thời địa lợi tới vậy mà còn không chủ động tạo phản nữa thì bị ông già hốt về nhà cũng đáng.''