Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vua Đầu Bếp Ở Thế Giới Võ Hiệp

Chương 58: Kẻ phản bội (1)




Chương 58: Kẻ phản bội (1)

Chương 58: Kẻ phản bội (1)

Không chỉ Nguyễn Huệ phát hiện sự có mặt của tân thần,

Tri phủ đại nhân đang chỉ huy đám thuộc hạ gia trì trận văn kết giới của thành trì, bổng cảm nhận được luồng sức mạnh quen thuộc ông kém chút phá đi hình tượng văn nhân của mình để chửi thề.

''Mẹ! Mọi thứ vừa mới tốt lên chưa được bao lâu lại sắp thành đống phân nữa rồi!!''

Nhưng mà cơn giận chỉ bùng lên được vài giây, tri phủ liền ngay lập tức bình tĩnh trở lại. Mà trong thời gian đó ông cũng ngay lập tức phát hiện điều bất thường, thời gian xuất hiện của tân thần quá chuẩn. Chuẩn đến ngay cả ông cũng không tin đây là điều tình cờ, trước không xuất hiện sau còn chưa thấy bóng dáng.

Phải đợi đến khi bọn hắn ngay lúc đem cao tầng tà giáo hốt gọn, ngay cả mộ huyệt của cổ thần cũng đào ra thì mới ngay lập tức xuất hiện. Chuẩn quá chuẩn, cmn nói đây là trùng hợp thì hắn ngay lập tức từ quan về ở ẩn.

''Có thể nắm chặt quy luật của kết giới như này thì không thể nào là người bình thường được. Phải là cao tầng của Kim Thành, nhưng như vậy thì là ai được...Biết được trận pháp chỉ có mình, lão đầu tử, Huyền Chân đại sư, tên não tàn, cùng lão già của hắn. Ngoài ra còn có thằng nhóc côn đồ, cùng tên đạo sĩ mũi trâu, nhưng 2 người kia chỉ biết bên ngoài, hạch tâm bên trong còn chưa tiếp xúc. Lão đầu tử đã vân du tứ phương gửi tin còn chưa thấy hồi âm, ông già của tên não tàn thì thần long thấy đầu không thấy đuôi, Huyền Chân đại sư thì không thể nào là phản đồ, vậy chỉ còn....''

Nghĩ tới đây tri phủ đại nhân liền trầm mặt lại

''Không phải chứ ông bạn già....''

Thì thầm vài câu, tri phủ liền hóa thành tàn ảnh biến mất chạy tới chỗ Tri phủ.



Sư thúc của Huyền Chân cũng là đưa ra kết luận tương tự, là cho sư thầy không khỏi có chút bối rối. Dù sao ba người đều quen biết nhau hơn trăm năm, nay tự nhiên lòi ra 1 trong 2 người là kẻ phản bội. Cho dù là tu luyện phật pháp lâu năm như Huyền Chân, cũng cảm thấy không chịu đựng nỗi.

Mà Thành Chủ ở xa nhìn thấy Tân Thần đang chạy tới nơi này, mặt không có chút b·iểu t·ình. Ông chỉ quay qua nhìn 4 tên tông sư còn đang diễn xuất nhiệt tình mà không biết bản thân đã bị phát hiện từ đầu, giờ đây vẫn còn không biết mà trở thành con rối trong tay người ta.

Thành chủ cười nhẹ 1 tiếng, nụ cười giống như có vài phần đồng cảm nhưng càng nhiều là khinh thường. Ông nhìn lời vị tân thần kia thì thầm vài tiếng:

''Là 1 cái phân thân mà phách lối tới vậy, ông già đến cùng là nghĩ gì mà mời cái thứ này đến chứ.''

Lời nói này vừa cất, phong ấn trên tường thành cũng ngay lập tức sụp đổ. Đang trên đường chạy tới nhìn thấy cảnh này, tri phủ cuối cùng là không nhịn được thét lớn:

''Thằng chó sao mày dám!!!''

Huyền Chân nhìn thấy bạn mình lột bỏ da mặt phản bội thì trở nên luống cuống, không biết phải đối đầu với tình hình trước mắt thế nào. Vẫn là sư thúc của ông đứng lên trước miệng niệm phật kinh:

''Nam mô a di đà phật! Huyền Chân bình tĩnh, mọi chuyện có đầu có đuôi. Đừng để thứ trước mắt che đậy mắt con..''

Huyền Chân nghe vậy thì cảm xúc bối rối ban nãy liền dập tắt, lý trí ngay lập tức trở lại. Ông thấy dậm than thở mà chắp tay:



''A di đà phật! Vẫn là Huyền Chân tu hành kém cõi, gặp chuyện liền hư..''

''Không có! Con đã kiểm soát rất tốt, nếu ta là con trong trường hợp này có khi đều đã nhập ma rồi.'

Thành chủ thấy mọi thứ không thể che dấu được nữa, cũng liền trực tiếp xé rách da mặt. Cả người b·ốc c·háy dữ dội, sau lưng hắn liền xuất hiện 1 đầu ưng lửa gầm rú trong màn đêm. Nếu như trước thì đây chính là khí linh đại diện cho ong ấy, nhưng mà để tri phủ cùng Huyền Chân bất ngờ chính là sau lưng người bạn bấy lâu nay không chỉ là 1 đầu ưng nữa.

''Grào...''

1 đầu Thổ Hầu xuất hiện cùng Hỏa Ưng đem mọi người làm cho bất ngờ, tri phủ còn là giận quá hóa cười. Ngay từ thời điểm này ông tại sao còn không biết bản thân đã bị lừa từ bấy lâu nay.

''Ngũ hành..ngũ hành....Giỏi..mày giỏi....mày luôn mồm bảo ngũ quỷ tông cao tầng đang chú ngự ở đây. Câu đó chính là ám chỉ mày đi...''

Tri phủ chửi vài câu liền không còn nương tay nữa, lĩnh vực được ông lập tức mở ra sau đó lao vào đánh nhau với thành chủ. Huyền Chân nhìn thấy cảnh này cũng trầm mặt hồi lâu, sư thúc ông thấy vậy liền vỗ vai đại sư 1 cái rồi nói:

''Phái chúng ta chủ chương nhập thế trải nghiệm hồng trần chứng đạo. Nay kiếp số của con đã tới, vượt qua hay không là do ở con. Ta chỉ có thể giúp con câu thêm 1 chút thời gian mà thôi, Huyền Chân vẫn là câu nói đó đừng thứ trước mắt che mờ đi phán đoán bản thân, tin tưởng lấy nhận định của mình.''

Nói rồi sư thúc Huyền Chân hóa thành 1 tòa kim quan lao thẳng tới phân thân tân thần kia, hiện tại ở nơi này tu vi cao nhất không ẩn nấp là ông ấy. Nếu 1 vị Đại Tông Sư còn không dám đối đầu, vậy thì ai còn dám đứng ra chứ.

Huyền Chân im lặng chăm chứ nhìn bãi chiến trường, miệng không ngừng tụng niệm Kinh Pháp Hoa:

''A di đà phật, cái gì tới sẽ tới...''



Nói rồi ông cũng hoá thành 1 tòa kim quan lao vào trận chiến bên kia, mạch này của bọn hắn đều chuyên luyện ngạch công, đặc biệt là thần công [Kim Chung Tráo] đều là võ công nhập môn cơ bản cho những tăng nhân mới vào.

Cho nên mỗi khi quyết định tham gia trận chiến, bọn hắn đều sẽ trở thành điểm thu hút của cuộc chiến bởi ánh sáng trói lóa từ kim thân. Tình huống bây giờ cũng giống như vậy, 4 tên tông sư đang vây công đà chủ Xà Thủ liền không chần chừ quay người chạy tới đối phó với Huyền Chân.

Mà cử động của 4 tên này rất lạ, lúc trước còn đây sinh lông hoạt hổ giống như người sống. Nhưng bây giờ tất cả giống như con rối, ánh mắt lờ đờ không chớp mắt, lao vào t·ấn c·ông cực kỳ hung hãng mà không quan tâm đến mạng sống bản thân.

Mọi thứ diễn ra quá bất ngờ và nhanh chóng, đang từ thế thua liền lật ngược thành bên thắng sau đó cao tầng liền lộ nguyên hình là gián điệp, đem phía dưới đánh 1 cái bất ngờ không trở tay kịp. Nhịp độ như này là thứ không ai theo kịp, làm não bọn hắn trở nên đứng máy cùng trở nên nhão nhẹt.

Nếu không phải mùi máu tươi của động đồi bắn lên mặt, thì bọn hắn mới phát hiện tất cả đều là thật. Nhiều người không chịu nỗi sự lật mặt liên tục này, tâm tri giống như bong bóng bị nổ đến trở nên ngu ngốc đứng im trên chiến trường.

Chơ mắt nhìn bản thân bị đao của đối phương xé nát thành từng mảnh, thế cuộc yên bình lại 1 lần nữa bị phá vỡ 1 tràn mưa máu lại xuất hiện. Những giọt máu kia biến thành dòng sông men theo đường cống rãnh của thành trì chảy vào hầm ngục.

Nguyễn Lữ đang đụng độ với hiền thúc trong trạng thái nhập ma nhìn thây cảnh này, đều bị giật mình. Do đang kẹt ở bên trong cắt đứt liên lạc với bên ngoài, nên anh không biết được tình hình bên kia thế nào. Nhưng nhìn thấy dòng sông máu này thì anh cũng thừa biết tình thế đang bất lợi phía mình.

Thế là khuôn mặt phè phỡn của anh hiếm thấy trở nên nghiêm túc, tay cầm kiếm đã di chuyển nhanh nay lại càng nhanh hơn trước, tàn ảnh liền trở nên nhiều gấp bội rồi cuối cùng là biến thành vô hình.

Cơ thể đã biến thành 1 khối thịt biết đi như Hiền Thúc nhìn thấy cảnh này đều không khỏi hoảng sợ, bởi 1 phần thân thể của gã không hiểu vì lý do gì bị cắt thành nhiều khúc bằng nhau. Trong khi lúc trước ông ta còn đa di chuyển phần xúc tu đó t·ấn c·ông vào, chỉ trong 1 cái chớp mắt nó liền đã biến thành nhiều khối thịt nhỏ. Tốc độ thật quá kinh khủng.

Nguyễn Lữ 1 tay cầm kiếm, 1 tay cầm bùa ném về phía người Hiền thúc:

''Xin lỗi ông chú! Lần này không thể nương tay rồi, cháu sẽ cúng cho chú rượu ngon ở dưới. Yên tâm đi, cháu sẽ hối lộ âm sai hàng năm cho ông lên lên nhân gian vài giờ để uống vài ly.''