Chương 54: Vào lao bắt quỷ (2)
Giây phút ngượng ngùng liền đi tới hồi kết, ngay khi Đồ Tể ra tay trong lúc mọi người còn bị câu nói của Đa Tán làm phân tâm. Từ lòng bàn tay anh móc ra 1 khẩu Cobra “Big Bore” Derringer chĩa thẳng vào đầu Hiền Thúc.
Mọi người đều không phản ứng kịp trước hành động của Đồ Tể. Đáng lý sẽ là 1 khung cảnh Hiền Thúc b·ị đ·ánh lén trọng thương, mọi người vây vào hội đồng khống chế lại hoặc là đem ông chú này chém c·hết.
Chẳng qua kịch bản ấy đẹp, tiếc là nó không xảy ra.
''Cạch..cạch...''
Khẩu Cobra của Đồ Tể ngay lúc quan trọng liền bị hỏng, bất chấp Đồ Tể có bóp cò bao nhiêu đạn vẫn không bắn ra được.
''C·hết tiệt!!!''
Đồ tể chửi thề 1 tiếng rồi ném khẩu súng đi, tay cầm đại đao chém tới. Mà theo sau anh còn có Nguyễn Huệ cùng Đa Tán, 3 người dùng đao và chùy tiến đánh Hiền Thúc.
Nguyễn Lữ thì đứng bất động, mắt chỉ chăm chăm nhìn về phía sau Hiền Thúc. Giống như thể bất kỳ lúc nào để sẽ có 1 đầu quái vật từ trong đó lao ra.
Hiền Thúc trước khi nhập ma đã là 1 cao thủ có tiếng trong Trấn Ma Ti, giờ đây còn là đi ngược luật lệ lấy âm hồn đem tu vi đẩy tới cấp tông sư trung kỳ. Từ kinh nghiệm chiến đấu so ra, 3 người kia dù có hội động cũng không thể nào so lại với Hiền Thúc.
Thực tế cũng là như vậy, Hiền Thúc dễ dàng đem thế công của 3 người hóa giải. Còn tặng mỗi người 1 quyền vào mặt, 3 cái bóng người b·ị đ·ánh lùi về sau theo thứ tự là 3 tới 5 bước.
''Đệch ông già này khỏe tới vậy sao!!!'' Đa Tán ăn 1 đấm liền cảm thấy ngứa ngáy, quyền kia nặng như núi lại còn đánh vào cằm. May hắn là dân miền núi, lại trời sinh thần lực cho nên quyền này đối với hắn giống như là mũi đốt. Cơ mà Nguyễn Huệ cùng Đồ Tể thì không như vậy, cả 2 đều đã xây xẩm mặt mày, Đồ tể to xác hơn nên là chịu đòn tốt hơn Huệ 1 chút.
Long có chút hoảng khi nhìn thấy cảnh giao đấu này, bởi căn bản cậu chả thấy cái mẹ j gì. Nhưng trực giác thì đang giống cái chuông báo cháy, gõ in oải trong đầu cậu. Trận này lệch kèo vcl rồi, mau chạy còn kịp.
Nguyễn Lữ giống như nhìn ra suy nghĩ của Long lại vờ như không thấy, anh chỉ đơn giản nói vài câu:
''Tứ đệ mau ném bình độc vào trong phòng, 3 đứa tụi bây thì mau cản ông Hiền!!''
Nói rồi anh liền ra chiêu, cái la bàn trong tay nãy giờ lại sáng lên 1 lần nữa. Lần này không còn chập chờn như trước mà là sáng lé mù mắt mọi người, Long cũng thuận theo mà ném toàn bộ bình khói độc vào cửa hầm. Hiền Thúc thấy thế định ngăn cản, thì đã bị 3 người Nguyễn Huệ lao vào hội đồng.
Tưởng chừng màn một chọi ba sẽ lần nữa tái hiện, thì lần này đối đầu này đã có diễn biến khác. Đa Tán không tốn bao nhiêu sức khóa chặt 2 tay của Hiền Thúc, cú bắt giống như cái gọng kiềm làm cho ông lão nhập ma này không thể động đậy gì được. Nguyễn Huệ cùng Đồ Tể trong khoảng khắc đó liền nhanh chóng đem cơ thể ông lão phong ấn lại.
Bùa cùng đinh tán chưa tới 10 giây đã xuất hiện khắp trên người Hiền Thúc, làm lão ta có muốn cũng không thể điều động quỷ khí được. Xác định định mọi thứ an toàn, Đa Tán mới thả tay ra. Mà ngay khi như vậy cả người anh chàng như bị móc rỗng, cơ bắp trên người đều teo lại thấy rõ người đầm đìa mồ hội nằm bệch xuống đất.
Phải đợi y binh Long chạy tới đút đan dược mới hồi phục lại chút khí lực, pha vừa rồi xém chút nữa đi cậu đi gặp phật tổ rồi. Mặc dù chỉ là 1 pha khóa chặt 2 tay không cho đối phương hành động mà thôi, cơ mà hãy nhớ đối tượng của cậu là ai.
1 con quỷ tu vi tông sư trung kỳ đó, 1 tên tuyệt thế cao thủ hậu kỳ như cậu làm sao có thể đọ sức lại. Cho dù là trời sinh thần lực cũng không thể nào làm được pha hack thế kia đâu, Đa Tán có thể out trình được Hiền Thúc chẳng qua là giờ vào ngoại lực mà thôi.
Cậu sở hữu 1 vật phẩm thần kỳ có thể cho người sở hữu nhận được sức mạnh vượt qua bản thân 1 cấp tu vi, hơn nữa khi sử dụng chiêu thức này người dùng sẽ trong trạng thái bất độc bất xâm. Không bị ảnh hưởng bởi 1 thứ gì cả, đây cũng là lý do mà tại sao Đa Tán không bị ảnh hưởng gì khi đối diện với đống quỷ khí tiết ra từ người Hiền Thúc.
Chẳng qua đại giới là sau khi sử dụng xong, người dùng phải trả 1 lượng máu cùng nội lực tương đương với thời gian mà bọn hắn sử dụng. Với giá quy đổi là 1 giây = 100 ml máu + 1/20 nội lực bản thân. Đa Tán dùng 10 giây nên việc cậu teo cơ như thế này cũng không phải lạ gì, cứ thử mất 1 lít máu trong 10 giây đi xem có đi gặp ông bà sớm không.
Bình khói độc của Long phát ra t·iếng n·ổ ngay dưới cửa hầm, theo sau đó là tiếng gầm rú giận dữ. Âm thanh giống như của loài khủng long pha với tiếng cười của trẻ em, nghe cực kỳ rùn rợn vào sởn gai óc.
Nguyễn Lữ nghe được âm thanh này càng chắc chắn suy đoán của mình, ánh sáng từ la bàn ngay lập tức được tăng cường. Đem cả khu hầm ngục chiếu sáng mọi góc cạnh, cùng với đó là nhiệt độ bắt đầu lên cao.
Nguyễn Huệ vừa nhìn thấy chiêu này liền vội vàng kêu mọi người chạy lên lầu, Nguyễn Lữ cũng không ngăn cản mà còn giục mọi người đi nhanh.
''Rầm...rầm...''
Tiếng bước chân của con quái vật đã vượt qua được làn khói độc mà xông tới, Long trong lúc chạy lên quay đầu lại thì thứ đập vào mắt cậu chỉ làn lói khói đen cùng ánh sáng từ Nguyễn Lữ phát ra.
''Bùm...''
Tiếng nổ đem cánh cửa hang động phá nát, đá đổ xuống bịt kín thông đạo. Trước tình hình này mọi người không có chút nào hoảng loạn, dù sao người bên trong là 1 tên tông sư hơn nữa thực lực rất cao. Mà bọn hắn trước khi xông vào hầm ngục cũng đã biết độ nguy hiểm của nơi này, cho nên sẽ không có chuyện khinh địch ở đây.
Huống hồ người ở lại còn là Nguyễn Lữ, người mà từ khi vào đến giờ đều thể hiện 1 cảm giác bí hiểm giống như đã phát hiện ra bí mật gì đó của hầm ngục. Cơ mà không đợi đám người tiếp tục đào sâu vào câu chuyện, thì bên ngoài đã có tiếng bước chân vào.
Không giống như bọn hắn mong đợi, người tới không phải Thành Chủ hay bất kỳ người nào mà bọn hắn quen biết. Mà là 4 tên tông sư tham gia vào việc vậy bắt đà chủ của Xà Thủ lúc trước, cũng là những tên gián điệp cài vào. Theo sau 4 người bọn hắn còn có 1 tên thư sinh với khuôn mặt trắng bệch giống như tùy thời sấp ngất. Cùng 1 gương mặt quen thuộc mà Long tìm kiếm bấy lâu nay:
''Độc Thủ Thư Sinh..'' Cậu thì thầm cái tên này trong khi sát khí từ trên người Long không tự kiềm chế được mà bộc phát, may là có Nguyễn Huệ kế bên giúp cậu che lấp thứ này bằng sát khí của bản thân.
Nhưng ánh mắt cùng sự đề phòng của mọi người đã khiến cho không khí trở nên nghiêm trọng hơn rất nhiều, mà vào khoảng khắc này Đa Tán liền đổ thêm dầu vào lửa. Anh dùng ánh mắt khó hiểu cùng chán ghét nhìn 6 tên kia mà nói:
''Ta bảo này! Bọn bây có muốn ám toán cũng phải chọn thời điểm thích hợp chứ. Bọn ông vừa mới chiến đám quỷ xong, cả người tơi tả bọn bây liền xuất hiện, hơn nữa sát khí còn không che lấp. Đây là chỉ bọn bây là gián điệp sao? Thời buổi này sát thủ đều to gan tới vậy rồi a, chém g·iết trước mặt mục tiêu luôn rồi sao.''
''......''
''.......''
''Đ@t mẹ đứng đó làm gì! Giết bọn nó a!!!"'
2 bên giao tiếp vài câu liền lao vào đập nhau, Long cũng hiếm thấy 1 lần không dùng dao găm chiến đấu. Thay vào đó cậu cầm súng cùng bom độc hướng về phía kẻ hại gia đình mình mà chiến, theo sau còn có 1 cặp vợ chồng cũng bị tên này hãm hại giờ đây cũng biến thân thành 1 đầu quỷ hồn gào thét tới lấy mạng gã.