Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vua Đầu Bếp Ở Thế Giới Võ Hiệp

Chương 28: Cổ thần (2)




Chương 28: Cổ thần (2)

Chương 28: Cổ thần (2)

''Giết!!!''

Anh Cường rống lên 1 tiếng, kiếm trong tay hóa thành tàn ảnh chét c·hết con chuột yêu trước mặt. Đây t·hi t·hể con chuột yêu qua chỗ khác, anh liền bị 2 con trâu yêu từ 2 bên đánh tới.

''Đệt!!!!''

Không kịp phòng bị, anh Cường đành phải cắn răng chịu lấy 2 đòn húc của bọn chúng bay ngược về sau, 2 con trâu yêu còn định thừa cơ đánh tới thì ở phía sau bọn nó liền xuất hiện cái bóng nhỏ.

Người này lấy tốc độ nhanh như gió cắt vạch 1 đường dao qua 2 bên cổ của trâu yêu, bọn nó hoảng sợ cầm lấy cổ mình cầm máu, quay đầu dự định đem tên tiểu yêu kia đ·ánh c·hết cơ mà...

''Phập!!''

''Hí!!!''

2 lưỡi kiếm từ sau người bọn nó xuyên tới đem cả 2 phân làm đôi, Long cầm lấy thanh dao găm ra hiệu với 2 tên đồng đội, rồi chạy với tới chỗ anh Cường. 2 con trâu yêu vừa rồi thực lực không yếu đó đạt tới tam phẩm võ phu, yêu thú trời sinh thân thể mạnh mẽ phù hợp với luyện võ hơn cả loài người.

Tất cả yêu thú khi dẫn khí nhập thể đều có khả năng vượt cấp khiêu chiến, cho nên chiến lực của bọn nó thường được cộng thêm 1 cấp. 2 con tam võ phu ban nãy có chiến lực nhịn phẩm đã vậy còn thông thạo hợp công, anh Cường chính là chọi cứng ăn 1 đòn hợp công đạt tới nhị phẩm đỉnh phong.

Đòn ăn này nhận phải cũng không dễ chịu, may mà anh Cường cũng không phải ăn chay. Ngoài luyện kiếm với quyền ra, anh còn luyện được 1 môn ngạnh công tên là [Thiết Bố Sam] xuất phát từ Thiếu Lâm sau đó trôi dạt vào giang hồ trở thành 1 môn ngạnh công phổ biến.

Anh Cường đem môn võ bình thường này luyện tới thành tựu, tầng đầu [Mình Đồng Da Sắt] đã luyện tới đỉnh phong có thể chịu được 1 đòn toàn lực của nhất phẩm võ phu, hơn nữa con trâu yêu kia còn đánh vào phần ngực 1 trong những nơi được [Thiết Bố Sam] tập trung cường hóa.

Vì vậy mà ngoại trừ người có chút bẩn ra thì anh Cường không có v·ết t·hương nghiêm trọng nào, lấy vài viên đan dược phục hồi nội lực anh liền cầm kiếm quay lại vị trí.



Long thấy thế cũng không có dây dưa, dùng [Kim Nhạn Công] dồn lực vào 2 chân phóng mình lên cao. Sau khi ăn món [ếch sào xả ớt] 2 chân của cậu được cường hóa không ít, xương chân đều cứng hơn cả sắt thép.

Chỉ là tu vi của cậu còn thấp, không thể nào đối đầu trực tiếp với đám yêu quái kia. Chỉ có thể đóng vai sát thủ, dựa vào cơ hội do đồng đội mở mà tập kích đánh lén.

Cũng thành công g·iết được 4 đầu yêu ma đạt được ban thưởng, ngoài nhận được 1 chút võ công cùng bản vẽ v·ũ k·hí ra thì thu hoạch lần này rất khá, đặc biệt là 2 con trâu yêu kia liền đưa tới cho cậu 1 món mà Long tìm kiếm bấy lâu nay [Thịt trâu gác bếp].

Đem suy nghĩ của mình nhanh chóng tiêu trừ đi, Long lại hóa thành 1 đầu dã thú tiềm ẩn chỗ tối chờ đợi con mồi.

.......

Trong lúc nhóm Long quên mình phấn đấu chặn cửa lũ yêu ma tranh thủ thời gian cho mọi người,

Bên A Tam lúc này đang bị đ·ánh đ·ập d·ã m·an,

Bọn hắn không nghĩ tới đối phương có thể vượt cấp mở ra lĩnh vực, đây không phải có cấp tông sư mới làm được thôi sao. Thế là trong lúc không phòng bị cả nhóm người đều bị kéo vào bên trong lĩnh vực, t·hảm h·ọa cũng từ lúc này xảy ra.

Tất cả bọn hắn đều bị lột da ra ngoài, chỉ để là các bắp thịt cùng cơ quan đang hoạt động, ngoại hình lúc này không khác gì quỷ đỏ bên kia. Đã vậy trong thời gian ở trong lĩnh vực, bọn hắn đều chịu phải cơn đau như bị hàng trăm con kiến lửa bò lên người cắn loạn khắp nơi.

Cũng may người dính phải là Người Gác Đêm, mặt dù chưa tìm ra cách phá giải nhưng sức chịu đựng của bọn hắn đều hơn võ phu bình thường gấp 10 lần. Dù sao đối với đám người này, trải nghiệm hiện tượng dị thường là chuyện như cơm bữa.

Không ít người đều gặp qua tình cảnh ghê gớm hơn thế này, chính là bản thân đội trưởng cũng đã từng trải qua cảm giác tương tự. Cho nên hắn vẫn có thể chịu được cơn đau mà cầm lên v·ũ k·hí chiến đấu, A Tam cùng Tiểu Long thì khá hơn bọn hắn 2 người vội vàng tụng chú đem cơn đau giảm xuống đồng thời còn thi triển cho những người xung quanh.

Quỷ Đỏ không nghĩ tới lĩnh vực của mình lại yếu tới vậy, chỉ là 1 đám súc sinh còn không thể đàn áp được.

''Bộ phân thân này dởm quá, có cái lĩnh vực cũng thi triển không ra.''



Nghĩ như vậy quỷ đỏ cũng tự thân lên trận, đổi lại chính là tiếng quát lớn từ thành chủ.

''Yêu nghiệt to gan còn dám tới đây!!!"'

Hóa thành hỏa ưng, thành chủ dùng móng vuốt phá nát bứt tường lĩnh vực đem quy tắc bên trong xóa bỏ.

Nhóm A Tam ngay lập tức lấy lại hình dạng ban đầu của mình, cơn đau biến mất bọn hắn đồng thời thở ra 1 hơi. A Tam thấy thành chủ đã ở đây cũng liền không còn quan tâm con boss mà chạy tới hỗ trợ nhóm người anh Cường, mấy người kia đang phải làm chốt chặn cho bọn hắn a.

''Hừ lại thêm 1 con giun tới nữa sao!!''

Cho dù người tới là 1 tên tông sư thì Quỷ đỏ cũng không để vào mắt, hắn chính là 1 trong ngũ thần nha phàm nhân lúc trước đều thờ cúng kính sợ bọn hắn, nào có như bây giờ dám ở trước mặt hắn diễu võ dương oai đây là ngại mình sống đủ lâu sao.

''Lại tới 1 cỗ phân thân nữa sao, đám thần là sợ thế gian không loạn nên kéo nhau tỉnh lại phải không...Ừm khoan đã, mùi của tên này không đúng...Không giống với các vị thần trong danh sách....đây chẳng lẽ là...''

Thành chủ ban đầu còn hơi lo lắng, nhìn bộ dạng của tên quỷ trước mặt này thật sự không hề giống với bất kỳ cái tên nào được liệt vào danh sách chú ý của triều đình.

''Cổ thần...mày là cổ thần...haha...mày là cổ thần...''

Thành chủ ôm bụng cười lớn, cười đến ná thở, làm cho tên quỷ đỏ không hiểu điều gì. Nhưng từ thái độ của thành chủ thì nó cũng nhận ra có điều gì đó không ổn, đặc biệt là khi nhiệt động xung quanh trở nên cao bất thường làm cho những mảnh gỗ xung quanh b·ốc c·háy.

Tiếng cười của thành chủ càng lúc càng thấp, cuối cùng chỉ còn lại bộ mặt âm trầm, trán ông đều nổi cả gân xanh.

''Lịt pẹ nó! 1 đám bị đào thải còn dám ở chỗ này xuất hiện, ngại mình sống quá lâu phải không. Ông đây thành toàn cho tụi mày, triển khai lĩnh vực: Lôi Hỏa Thiết Quan Sơn.''

''Rầm...rầm...''



Tiếng sấm đột nhiên ở đâu đánh xuống, đám người A Tam vừa mới bỏ đi chưa được bao lâu liền cảm thấy sau lưng nóng rang giống như bản thân bị ném vào biển lửa. Tên đội trưởng vừa nhìn liền nhận ra đây là thành chủ mở ra lĩnh vực thế là vội vàng hét lớn:

''Thành chủ chơi lớn mau vận nội công cùng bảo hộ.''

Đám người A Tam nghe vậy liền vội vàng vận nội công bảo hộ cơ thể, cảm giác nóng rát lúc này mới giảm xuống.

''Mau tới kia viện trợ...''

......

Quay lại nhóm người Nguyễn Huệ,

Một tên đạo sĩ nằm bất động trên mặt đất, trên người bị trói bởi rất nhiều dây xích, quan bào trên người đều b·ị đ·ánh cho giống miếng giẻ rách. Điều đặc biệt hơn nữa là tên đạo sĩ này còn không phải là con người, nói đúng hơn là hiện tại không còn là con người.

Nó có đầu của 1 con bạch xà với 3 đôi mắt gắn ở trên, lưỡi của nó thè ra không ngừng giống như muốn chửi mắng đám người bắt nó.

Nguyễn Huệ ở 1 bên nhìn lấy tên đạo sĩ đã bị tha hóa tới thần trí không còn chỉ có thể thở dài, không nghĩ tới 1 tuyệt thế cao thủ lại có hạ tràng thảm đến thế này.

Quay đầu nhìn tới đống t·hi t·hể nằm ngổn ngang trên đường, có thuộc về Người Gác Đêm, có thuộc về giáo hội Xà Thủ, may mắn trong lúc bọn hắn sắp toàn quân bị diệt viện binh cuối cùng cũng tới.

''Êy! Nhỏ Huệ còn không đi tới chỗ thành chủ sao, bên này có bọn ta lo rồi..''

Người nói là 1 ông lão với cái đầu trọc cùng bộ râu dài bạc trắng, trên người mặc 1 bộ chiến giáp phía sau còn đeo lấy 1 thanh đại đao. Thanh đao này ban nãy đã chém c·hết không ít nữa bước tuyệt thế cùng tuyệt thế cao thủ của Xà Thủ.

''Đa tại Hiền thúc trợ giúp, về sau có rảnh Nguyễn Huệ sẽ tới dâng trà nước.''

Nguyễn Huệ đưa tay đa tạ rồi vội vàng cùng Đồ tể lên đường, để lại 1 nhóm người gác đêm hỗ trợ việc bắt giữ. Ông lão cũng cười trừ khi nhìn về đứa cháu họ của mình, sau đó đưa mắt nhìn về đám đạo sĩ b·ị b·ắt giữ.

Hắn thật không nghĩ tới Kim Thành lại là cứ điểm của đám dị giáo này, hơn nữa nhân số không ít thực lực lại cực kỳ mạnh. Nếu không phải hắn nhận được tin tức từ tri phủ đại nhân, tranh thời rời khỏi kho hàng chạy tới đây ứng cứu thì có lẽ bây giờ gia tộc hắn đã mất đi 1 thiên tài rồi.

''Cái thế đạo này...ài...vẫn là thôi đi...''