Tiểu Ái La muốn dùng đúng cách chơi để đùa chết Kim Hạ, nhưng Kim Hạ không cho y thực hiện được, ván thứ hai như cũ thắng hiểm. Ba lượt qua đi, Kim Hạ đối y nói: “Ba lần, cậu có thể đi rồi.”
Tiểu Ái La âm trầm trừng mắt nhìn hắn, không cam tâm rời khỏi chỗ ngồi, y tìm một máy tính, đợi một buổi trưa, mãi cho đến buổi chiều năm giờ thi đấu lôi đài chấm dứt, y mới một lần nữa tìm tới Kim Hạ, kết quả thấy Áp Mỗ La đang cùng Kim Hạ đang đấu vui vẻ, y nói: “Áp Tử, tớ muốn cùng anh ta đánh tiếp mấy trận.”
“Xếp hàng xếp hàng.”
Áp Mỗ La thật vất vả đứng xếp hàng, sao có thể dễ dàng nhường chỗ?
“Cậu cùng hắn mỗi ngày chơi không ngán?” Hơn nữa thua nhiều thắng ít, sắp bị ngược thành M rồi đi. Tiểu Ái La nội tâm phun tào, ngoài miệng lại nói, “Cậu đói bụng rồi, đến cách vách ăn đi, tớ mời.”
Vừa nghe mấy chữ cuối cùng, Áp Mỗ La bật người nhảy dựng lên, chạy đến cách vách ăn một bữa cơm no đủ. Tiểu Ái La tiếp quản nguyên pháp sư của Áp Mỗ La, Kim Hạ biết đối diện thay người, nói: “Hiện tại cậu thắng cũng không thưởng.”
“…”
Không có phần thưởng đốc thúc, Kim Hạ cũng buông thả, không quá chăm chú tập trung tinh thần, mà là một bên vừa PK vừa lên YY nghe Loạn Thế Lưu Tinh hát, lại thỉnh thoảng xen vào mấy câu.
Tiểu Ái La tò mò: “Anh ở đây đang nói chuyện với ai?”
“Bạn tôi.”
“Anh mở YY? Phắc, thảo nào nhân vật bị kẹt như vậy!”
“Kẹt cái gì?” Bên kia, Loạn Thế Lưu Tinh hỏi, “Thiểm Thiểm, cậu đang nói chuyện với ai? Hát cho ca nghe đi “
Kim Hạ mặc kệ trò chơi, đi tìm nhạc đệm. Trên trận Xiêm Y Xốc Xếch đột nhiên yên lặng bất động, Tiểu Ái La dễ dàng đem nàng giết chết, chỉ cảm thấy kỳ quái: “Sao lại đứng im?”
“Tôi tìm nhạc đệm.” Kim Hạ nói, “Đợi tôi một chút.”
Trong khoảng thời gian này hắn bận rộn với tiệm, đã thật lâu không lên YY nên người hâm mộ rất nhớ, họ làm nũng bảo Loạn Thế Lưu Tinh đem hắn kéo lên YY. Mấy ngày qua tiệm làm ăn tốt lắm, Kim Hạ tâm tình vui vẻ đáp ứng yêu cầu của Loạn Thế Lưu Tinh, chạy đến phòng của y ca hát.
Hắn tìm được nhạc đệm, bắt đầu hát 《 Thật lòng nhớ anh》. Hắn hát công nhận nghe rất mới mẻ, nhưng là… Hắn hiện tại đang PK! Đang cùng người ta PK! Người cùng hắn PK ngồi đối diện hắn! Tiểu Ái La khóe mắt run rẩy… giọng hát Kim Hạ dù có đẹp tới mức nào y cũng vô tâm thưởng thức, y chuyên tâm đối phó Xiêm Y Xốc Xếch, thế nhưng đại chiêu quá sắc bén, Tiểu Ái La không tự chủ được ngước nhìn Kim Hạ, thế là…
Áp Mỗ La cơm nước no nê đi vào, hỏi Tiểu Ái La: “Đánh thành dạng gì rồi?”
“Thua 10 lần.” Tiểu Ái La mặt không đổi sắc.
“…” Áp Mỗ La rơi lệ đầy mặt, “Thua cũng đừng cùng hắn đánh… Tiểu Loạn anh còn chưa tán gẫu xong a? Đừng đánh a.”
Kim Hạ nói: “Nha.”
Áp Mỗ La muốn lâm trận bỏ chạy, Tiểu Ái La liền hỏi Kim Hạ: “Cho tôi mượn một hào Hoa Đông server 1.”
Kim Hạ nhìn y, hồi lâu mới đứng dậy đến máy tính kia đăng nhập chiến pháp sư, Tiểu Ái La và hắn đều chơi chiến pháp sư.
Áp Mỗ La ngồi trước máy tính ở bên cạnh Kim Hạ, không khỏi cảm khái: “Tiểu Loạn anh bây giờ cuộc sống thật dễ chịu a, có người nuôi thật tốt.”
“…”
Tiểu Ái La liền bát quái tò mò: “Có người nuôi?”
“Internet cùng nhà ăn này đều là bạn trai hắn mở ra cho.” Áp Mỗ La nói “bạn trai hắn” giống như đang nói “bạn gái hắn ” vọ cùng tự nhiên, chính là Tiểu Ái La khóe miệng co quắp.”Là Thiên Nguyên Điện Hạ kia a, cậu biết không, toàn bộ vũ khí +18 trong trò chơi duy nhất trong tay y.”
Kẻ chơi trò chơi có tiền rất nhiều, nhưng có tiền không có nghĩa là nhân phẩm tốt, ngươi chính là dù có tốn nhiều tiền hơn nữa mà không có RP tốt thì cũng khó mà đem trang bị cường hóa đến +18, RP của Thiên Nguyên Điện Hạ đời này là tích đức của tổ tiên mới dùng được.
“Thiên Nguyên Điện Hạ là bạn trai anh ta?”
Áp Mỗ La gật đầu: “Bùng nổ phú a. Tiểu Loạn anh nói gay có phải đặc nhiều cao phú soái hay không?”
“… Em nghe ai nói?”
“Những mỹ nữ trong công hội của anh a.”
“… Anh không biết.” Kim Hạ ăn ngay nói thật, gay cũng có người cao phú soái nhưng cũng có người bình thường, cùng người bình thường giống nhau, nhưng hắn lười giải thích, giải thích có tác dụng gì? “Chẳng lẽ em muốn trở thành gay đi câu cao phú soái?”
Áp Mỗ La nói: “Bản thân em muốn, nhưng không ai để ý.”
Tiểu Ái La nhìn hắn, trầm trọng địa gật đầu: “Hôm nay mặt tàn, ngày mốt thiếu não.”
“…”
Thiên Nguyên Sát Na sau khi tan việc liền đi qua tiệm Internet đón Kim Hạ, nếu y không đến đón Kim Hạ liền lười về nhà, này làm sao có thể? Tân tân khổ khổ một ngày về nhà còn nhìn không thấy vợ, Thiên Nguyên Sát Na không thể chịu đựng được cuộc sống như thế, bởi vậy dù mệt nhọc cũng sẽ trước khi về nhà rẽ ngoặt đến tiệm đón Kim đại lão bản. Đón người không dễ, hơn nữa Kim Hạ đang trong trò chơi là đón không đi, nếu hắn đang cao hứng PK bị quấy rầy, thì Thiên Nguyên Sát Na tối nay đừng nghĩ ôm Kim Hạ.
Nói cái gì mà người so với trò chơi quan trọng hơn, thời khắc mấu chốt, Kim Hạ cũng chỉ xem trò chơi không nhìn y. Thiên Nguyên Sát Na đầy bụng bực tức lại không có ai để phun tào, đồng chí bằng hữu y trong vòng tất cả đều giữ gìn Kim Hạ, nhìn bọn họ, Kim Hạ đối với y làm chuyện gì đều là có thể hiểu và bỏ qua, y làm bất kỳ một chuyện gì sai cũng không thể tha thứ.
“Thiểm Thiểm anh tới đây “
Kim Hạ không đếm xỉa tới y. Thiên Nguyên Sát Na biết Kim Hạ đang bận rộn, nên cùng em gái trước quầy trêu chọc vài câu, thành công lấy đi một chai bia miễn phí cùng một bịch bánh bích quy, sau đó Thiên Nguyên Sát Na lại chui vào nhà ăn, lúc này là thời gian ăn cơm, y ở trong phòng bếp đục nước béo cò lấy đi một mâm mì xào thịt bò rồi vào phòng Kim Hạ.
Chúng nhân viên cũng biết vị này là boss đức hạnh phía sau màn, đối với hành vi y mượn gió bẻ măng nhắm mắt làm ngơ, chỉ có Kim Hạ khi thấy sẽ hỏi: “Anh có cùng nhân viên nói lấy mì xào không?”
Thiên Nguyên Sát Na ăn như hổ đói, lái xe hơn một giờ không gì ăn bụng đã đói bẹp: “Thiểm Thiểm, hôm nay kẹt xe, mệt chết anh “
“Nha. Em sẽ không đấm bóp cho anh.” Ý ở ngoài lời: Anh kêu mệt cũng vô dụng.
Thiên Nguyên Sát Na tầm mắt chuyển một cái, nhìn Áp Mỗ La: “Cậu là?”
“Áp Mỗ La. Nhĩ hảo nhĩ hảo, Thiên Nguyên Điện Hạ.” Áp Mỗ La muốn cùng Thiên Nguyên Sát Na bắt tay, nhưng nhìn y một tay cầm đũa một tay cầm dĩa không tiện liền từ bỏ, hai người ở trong trò chơi có biết, nhưng không quen. Thiên Nguyên Sát Na khó chịu hành vi hắn đem Kim Hạ lừa gạt đến Thịnh Thế Vương Triều, hành động biểu đạt hắn bất mãn của y là —— không nhìn.
Y ngồi ở trên ghế sô pha ăn mì, lại chú ý tới Tiểu Ái La: “Đây là ai?”
Áp Mỗ La nói: “Bạn cùng phòng, Hoa Đông server 2 Tiểu Ái La, cũng là đại cao thủ.”
Thiên Nguyên Sát Na đối với cao thủ trò chơi không biết nhiều, Tiểu Ái La chẳng hạn cũng chưa từng nghe qua, nhưng có thể được Áp Mỗ La khen ngợi là cao thủ vậy nhất định là đại đại cao thủ. Ở trong mắt Thiên Nguyên Sát Na, Áp Mỗ La cũng là đại thần xúc, y may mắn cùng hắn PK qua vài lần, kết cục đều thực thảm thiết.
Xác nhận Tiểu Ái La là cao thủ sau, Thiên Nguyên Sát Na ngã xuống trên ghế sô pha, y biết tối nay lại sẽ về nhà khuya.
Tuy rằng trong nhà cũng có máy tính, nhưng Kim Hạ thích ở trong tiệm chơi game, hắn đánh bao lâu Thiên Nguyên Sát Na liền bồi bấy lâu. Trong lúc đó y cũng sẽ lấy hào của mình PK vài lần, thắng vài cái đã ghiền, một khi thua sẽ làm cho Kim Hạ tàn bạo trở lại. Dù sao người sau lưng điều khiển là ai lại có mấy người biết? Y ngẫu nhiên cũng sẽ điều khiển Xiêm Y Xốc Xếch chơi, có thua có thắng, Kim Hạ cũng không ngại y làm cho chiến tích hắn tụt vài cái, chỉ nói: “Anh vui là tốt rồi.”
Những lời này của hắn khiến Thiên Nguyên Sát Na cảm thấy được, hiện trạng bây giờ của mình là hạnh phúc, chẳng sợ đi làm tiếp tục mệt, y cũng không hối hận quyết định của mình —— Y cùng ba mẹ come out, lấy được phản ứng như dự liệu.
Ba của y vân đạm phong khinh mà tỏ vẻ: “Chơi đùa có thể, đừng coi là thật.”
“Con là thật sự.”
“Ha ha, ba lúc tuổi còn trẻ cũng nghĩ với mẹ con là thiên trường địa cửu cả đời… Tuổi trẻ chính là khờ dại a…” Ba Triển bắt đầu ỷ lão mại lão nhớ lại năm đó, “Tiểu Nguyên, con đối với nữ nhân có cứng không?”
chỉ những người lớn tuổi ỷ tuổi đời lớn mà lên mặt
“…”
“Cứng không được cũng không sao, hiện tại kỹ thuật thụ thai nhân tạo phát triển như vậy, nhà ta cũng có thể làm một đứa trẻ.”
Ba Triển ý tứ là, gay có thể, cưới được kết, nhi đồng được sinh.
Mẹ Triển thì nói: “Nếu nhận định cả đời như vậy là tốt rồi, đừng lo lắng ba của con bên kia, cùng lắm thì mẹ và ông ta ly hôn xong con theo họ mẹ, mẹ không yêu cầu con nối dõi tông đường, đó là trách nhiệm nhà họ Triển. Tiểu Nguyên, hạnh phúc của con so với bất cứ cái gì đều quan trọng hơn.”
“… Bất hạnh của ba ba so với hạnh phúc của con quan trọng hơn đi.”
Mẹ Triển cười lạnh: “Đúng vậy, tiểu tử đó bị mẹ đưa ra nước ngoài, cả đời này đừng nghĩ đến chuyện thừa kế một phân tiền của Triển gia!”
Em trai chưa từng gặp mặt kia bị mẹ Triển tống xuất ra nước ngoài “Đào tạo sâu”, trước khi bài vở thành công chắc chắn là sẽ không về nước.
Mẹ Triển nói tiểu tử đó sinh ra được mấy ngày ba Triển cũng biết đến sự tồn tại của đứa bé, nhưng vẫn không đón trở về nhà là vì cảm thấy cái nhà này không cần phải nhiều thêm một đứa con trai, nếu không phải con trai lớn xuất hiện khuynh hướng gay ông sẽ không nghĩ đến chuyện đem đứa bé trở về. Ở trong lòng ông, con trai lớn mới là con trai chân chính, còn đứa nhỏ kia chính là huyết mạch của mình cùng một người xa lạ, không có cảm tình. Cho nên chỉ cần có thể lấy được niềm vui của lão bà, đừng nói đem đứa nhỏ đưa đi Anh quốc, chính là đưa đi Hoả Tinh ông cũng không có ý kiến.
Thiên Nguyên Sát Na đối với việc chưa từng gặp mặt em trai cũng không còn mấy phần hứng thú, biết nguy cơ của mình được giải quyết một nửa, y chỉ muốn đem cái tin tốt lành này cùng Kim Hạ chia sẻ.
“Thiểm Thiểm, ba mẹ anh muốn gặp em.”
“Không gặp.”
“Vợ xấu cũng phải gặp ba mẹ chồng, huống chi Thiểm Thiểm xinh đẹp như vậy.”
Tiểu Ái La bị lời này buồn nôn này mà tay run run, liền chết. Áp Mỗ La không biết khi nào thì bỏ chạy, một mình y ở giữa vợ chồng son làm bóng đèn 10 vạn volt là rất không biết điều, vì thế liền đứng dậy chạy lấy người.
Không có người ngoài, Thiên Nguyên Sát Na vui vẻ chạy tới ôm lấy Kim Hạ: “Ba của anh có thể không gặp, mẹ của anh là được, nàng ủng hộ chúng ta nha.”
“Nói như vậy, ba của anh không ủng hộ?”
“Quản ông ta đi chết.”
“…”
“Đây là mẹ anh nói.”
“Nhưng em không muốn gặp nàng. Tình yêu là chuyện hai người, em cùng nàng lại không cùng sinh hoạt chung một chỗ, có cần thiết không?”
“Ách…”
“Cuộc sống em chỉ là đi theo anh, nếu không cố ý, đời này có lẽ cũng sẽ không quen biết.”
“… Thiểm Thiểm, anh cảm thấy em theo anh cùng một chỗ, mẹ của anh sẽ là người nhà của em, coi như không sinh hoạt chung một chỗ, nhưng lẫn nhau trong lúc đó cũng có một phần tình nghĩa.”
Kim Hạ lạnh nhạt nói: “Người nhà họ Kim không có Triển.” Dừng một chút, “Em không cảm thấy là mẹ anh có thể đối tốt với em giống mẹ em đối với em.”
“Mẹ em đối với em tốt?” Ba Kim mẹ Kim bất công bọn họ cũng biết, bởi vậy nghe Kim Hạ nói như vậy không khỏi nhíu mày.
“Sinh em nuôi em, ăn no mặc ấm… Không phải mẹ của mình ai quản mình chết sống?”
Thiên Nguyên Sát Na thở dài, y biết Kim Hạ đang có bản năng bài xích người lạ: “Thiểm Thiểm a, anh là bảo bối của mẹ anh, mà em… Là bảo bối của anh, cho nên mẹ của anh cũng sẽ xem em như bảo bối, hiểu?”