Nhóm đầu tiên đến Internet chính là nam sinh học viện ngoại ngữ năm thứ nhất, tổ phòng ngủ bốn người lập đội đến đánh lôi đài, mang theo một một vài đồng học đến xem náo nhiệt. Bọn họ tựa hồ đã bàn bạc tốt lắm, nam sinh A thắng lôi đài sẽ mời cơm, ngay tại cách vách có sẵn nhà ăn.
Nam sinh A là lão ngoạn gia thời kỳ Fantasy’s World beta, y sau khi đến liền hỏi: “Ai là đài chủ?”
Tiểu Bân trông tiệm net đưa nam sinh A vào phòng, hai máy tính đâu lưng vào nhau, Kim Hạ ngồi ngay ngắn ở một máy vi tính, ánh mắt lạnh như băng nhìn nam sinh A: “Mời ngồi.”
Kim Hạ giọng nói trong trẻo chậm rãi nói: “Quy tắc trò chơi tôi lại giải thích một lần, chức nghiệp của cậu thì tùy chọn, của tôi thì rút thăm quyết định, chỉ cần cậu thắng tôi có thể nhận 500 đồng tiền thưởng, một ngày cơ hội ba lần.”
Nam sinh A nói: “Tôi chơi thích khách.”
Trông tiệm net Tiểu Bân cầm một cái hộp tiến lên, Kim Hạ đưa tay vào rút thăm, hắn rút ra một tờ giấy, mở ra cho nam sinh A xem: “Thần thương thủ.”
Vì thế hắn đăng nhập tài khoản thần thương thủ, nam sinh A kia cũng mở tài khoản thích khách, nam sinh A ngồi xuống, liếc nhìn trang bị nhân vật, ngay tại chỗ há hốc mồm: Cái định mệnh a, tất cả đều là cam trang! Vũ khí phòng cụ toàn bộ +10, thần hào a!
Hào này so với tài khoản của bản thân y còn vĩ đại hơn, trang bị cam trang cũng không phải năng lực kinh tế mà y có thể tiêu thụ. Nam sinh A nghĩ thầm trang bị tốt như vậy y thắng định rồi đi, thần thương thủ bên kia vào phòng, xem xét trang bị, ặc, giống nhau như đúc cam trang +10, chỉ có một chút số liệu thuộc tính khác nhau, giống nhau ở chỗ bạo kích, còn lại thuộc tính thích khách thiên về tốc độ, Thần Thương Thủ thiên về sinh mệnh (HP).
Trang bị hai người không có bao nhiêu chênh lệch, nhưng kỹ thuật thì…
30 giây, chỉ có 30 giây, thần thương thủ đã đem thích khách chà đạp chí tử. PK chấm dứt khi nam sinh A còn bị vây trong khiếp sợ, ngay từ đầu y đã bị thần thương thủ bắt được, lúc sau y tìm không thấy cơ hội phản kích đã bị đại chiêu của hắn tiêu diệt, nam sinh A ở khiếp sợ qua đi, tự đáy lòng rít gào một câu: “Oa phắc, thần xúc a!!!!”
Kim Hạ nhìn y, không có bất kỳ phản ứng nào.
Trận thứ hai bắt đầu, thời gian như cũ rất ngắn. Kim Hạ ngáp bắt đầu trận thứ ba.
Nam sinh A thảm bại, bạn cùng phòng vây xem đưa cho y vạn phần đồng cảm, bọn họ đã hiểu được bản nhân Kim Hạ là một thần xúc, người bình thường không thể đánh bại, 500 đồng này thật không dễ kiếm.
Kế tiếp trong một ngày, lục đục đến 35 người đến đánh lôi đài, không có tới một lần thất bại. Ông chủ Tinh Tinh Internet là một cao thủ trò chơi, hắn một người đánh bại 35 người, người ta tặng cho danh hiệu Đông Phương Bất Bại.
Đông Phương Bất Bại bắt đầu được đồn đãi ở thành đại học, người đến càng ngày càng nhiều.
Có nam sinh đến đánh lôi đài, cũng có nữ sinh đến chơi.
Ông chủ Internet không chỉ là cao thủ mà còn rất dễ nhìn, nữ sinh đến vây xem đã muốn nhiều hơn so với nam sinh, các nàng tốp năm tốp ba thuê một máy tính, tiêu tốn 3 đồng để vây xem ông chủ soái ca một giờ. Sau khi bắt đầu đấu lôi đài Tinh Tinh Internet mỗi ngày đều chật ních, bọn họ không nhất định đều đi tới để lên game, khát đói bụng cũng đến mua món ăn vặt bình dân, Internet quầy bán quà vặt rất phù hợp với khẩu vị học sinh trẻ. Internet đông đúc kéo thêm nhà ăn cũng đông, ở lại chơi có thể chỉ cần mười mấy hai mươi đồng liền ăn được các vị mỹ thực thức ăn nhanh thế giới.
Làm ăn tốt, Kim Hạ lại bận không có thời gian, học sinh sinh viên đến đánh lôi đài nhiều lắm, hắn trừ ăn cơm ngủ nghỉ ra cơ hồ đều phải ngồi trước máy tính để đánh. Một tuần sau, Thiên Nguyên Sát Na đau lòng hắn bận rộn mệt mỏi như vậy, càng phẫn nộ hắn bận đến ngay cả nhà cũng không về được, vì thế sửa lại quy định đánh lôi đài, chỉ chọn 9 giờ sáng muộn đến đúng 5 giờ chiều nhận các khiêu chiến, thời gian khác không tham gia!
Kim Hạ đối này quy định này không ý kiến, kiếm tiền đương nhiên quan trọng, con gái Xiêm Y Xốc Xếch của hắn cũng cần che chở. Từ khi mở lôi đài thi đấu, hắn liền bận đến mức không có thời gian lên hào của mình, Áp Mỗ La biết hắn đến S thị nói muốn đến tìm hắn, hắn đều lấy lý do tiệm đang tu sửa để từ chối, đề cập qua chuyện này Áp Mỗ La đã quên, đã qua mấy tháng, hắn lại nghĩ về việc này, liền hỏi: Tiệm của anh sửa chữa xong chưa?
【 Mật 】 Xiêm Y Xốc Xếch: Tốt lắm.
【 Mật 】 Áp Mỗ La: Địa chỉ đi, ca đi tìm.
Kim Hạ báo địa chỉ, hắn đã từng nói qua mình mở Internet, Áp Mỗ La phun cái tên quê mùa Tinh Tinh Internet này, sau đó lại thở ra chẳng lẽ Tinh Tinh Internet này là Tinh Tinh Internet trong truyền thuyết?
【 Mật 】 Xiêm Y Xốc Xếch: Truyền thuyết?
【 Mật 】 Áp Mỗ La: Lần trước em lên diễn đàn trường học cũ, có bài viết thảo luận về Tinh Tinh Internet mở lôi đài thi đấu, nói ông chủ Internet là một đại thần xúc, người ta gọi là Đông Phương Bất Bại, không phải là anh đi?
【 Mật 】 Xiêm Y Xốc Xếch: Ân… Anh thích xưng hô Độc Cô Cầu Bại hơn.
【 Mật 】 Áp Mỗ La: 凸 — 凸 Ca sáng mai sẽ gặp.
【 Mật 】 Xiêm Y Xốc Xếch: Trang bị không ngang nhau cậu đánh không lại của anh.
【 Mật 】 Áp Mỗ La: Ca tìm một người lợi hại đánh anh nhừ tử, y là Hoa Đông server 2, Tiểu Ái La nghe qua chưa?
【 Mật 】 Xiêm Y Xốc Xếch: Là đệ nhất bảng PK? Cậu quen?
【 Mật 】 Áp Mỗ La: Quen, bạn cùng phòng.
Mỗi một ngoạn gia lên bảng PK Kim Hạ đều xem, ấn tượng sâu nhất là Tiểu Ái La, có người thống kê ghi chép lịch sử thắng bại, hắn đứng thứ hai, Tiểu Ái La thứ nhất, hào này để cho hắn nhớ kỹ cái tên Tiểu Ái La. Mặc dù có người phân tích qua là bởi vì Tiểu Ái La trang bị cao hơn Xiêm Y Xốc Xếch, có thể giữ vững các trận đấu thắng, nhưng đối với Kim Hạ mà nói, trang bị tốt xấu là thứ yếu, trò chơi này chú ý là cách chơi, thua chính là thua. Đáng tiếc không có cùng PK, nếu không thật muốn gặp qua Tiểu Ái La này.
Kim Hạ lần trước nhìn thấy Áp Mỗ La là năm năm trước, lúc họp mặt Quân Lâm Thiên Hạ Chu Tước quân đoàn, hắn, Áo Mũ Chỉnh Tề, Áp Mỗ La bọn họ gom lại một chỗ. Trong trí nhớ Áp Mỗ La là một người khá gầy, thân lại rất cao, Áo Mũ Chỉnh Tề cho một biệt danh gọi tiểu bất điểm, Kim Hạ kêu cũng rất thuận miệng.
“Tiểu bất điểm?”
Nhìn thấy Áp Mỗ La nhỏ gầy phản ứng đầu tiên của Kim Hạ này là biệt danh đã lâu không gọi, Áp Mỗ La hắc tuyến, quyết định không cùng hắn so đo. Nam sinh phía sau hắn có vẻ cao lớn, phong nhã, chỉ là một đầu tóc màu rượu đỏ cùng trên tai trái đeo một loạt bông tai bạc khiến lưu lại ấn tượng thiếu niên bất lương với Kim Hạ.
Thiếu niên này còn kém khắc cái chữ “愛” trên trán, như cos Gaara, Kim Hạ nhìn thấy tóc đỏ vành mắt đen của y liền liên tưởng đến Gaara… Thực sự a… vành mắt đen này sao có thể tự nhiên như vậy.
Ái (Nhân vật Gaara trong Naruto)
“Đây là Tiểu Ái La Hoa Đông server 2, vị này chính là Xiêm Y Xốc Xếch Hoa Đông server 1.” Áp Mỗ La giới thiệu cả hai, “Tiểu Ái La là con cú ngày phục đêm, ha ha, điển hình chết trạch trò chơi.”
Kim Hạ theo dõi vành mắt đen y, tỏ vẻ đã hiểu. Trong khoảng thời gian này giấc ngủ y nghiêm trọng không đủ, quầng thâm cũng dần dần đậm, cả người có vẻ tinh thần uể oải, hắn tuy là trạch lại không thích trạng thái biến dạng, hắn đối với thân thể mình cũng rất quan tâm.
Cùng hắn so với, Áp Mỗ La có vẻ lôi thôi lếch thếch, bởi vì tới sớm râu cũng chưa cạo, lộ ra khuôn mặt không khỏe có râu ria. Tiểu Ái La mặt cái quần có mười mấy cái động, có mấy cái trên mông, lộ ra quần lót màu đen, Kim Hạ tiêu hoá không được thẩm mỹ như vậy, nội tâm yên lặng phun hạt mắt chó. Trên áo T-shirt màu trắng y là hình Gaara cầm hồ lô, khiến Kim Hạ lại phán định hắn là fan não tàn Gaara.
Kim Hạ cùng Tiểu Ái La la đã chào hỏi: “Mời ngồi.”
Tiểu Ái La tới thẳng chủ đề: “Tôi chơi chiến pháp sư.”
“…”
Chiến pháp sư là chức nghiệp PK nhiều người chơi nhất trong Fantasy’s World, đến nay ngoạn gia hướng hắn khiêu chiến chọn chiến pháp sư là nhiều nhất. Tiểu Ái La cũng là chiến pháp sư, cùng hắn ngang cấp cao thủ chọn chúc nghiệp PK cường lực nhất, Kim Hạ tâm treo theo.
Đến nay mỗi một cuộc tranh tài hắn đều thật sự chú tâm không dám xem thường, dù sao thua một lần chính là 500 đồng, Thiên Nguyên Sát Na không đau lòng chút tiền ấy, hắn nhưng rất để ý.
Tiểu Ái La chọn chiến pháp sư sau, Kim Hạ ngẫu nhiên chọn được nguyên pháp sư, hai pháp sư PK…
Fantasy’s World lam mức cao nhất là 400, trên căn bản một đại chiêu hơn nữa cộng thêm buff là có thể hồi xong lam, sàn đấu không thể cắn dược thêm lam phải nhờ vào ngoạn gia tự động đánh hoặc bị đánh toàn lam, mà chức nghiệp pháp sư tốc độ hồi lam bẩm sinh so với các chức nghiệp khác rất nhanh.
Nguyên pháp sư thiên về đi phụ bản, rất nhiều đại chiêu thập phần hoa lệ cường đại nhưng mà không thích hợp ở trên sàn đấu, mà so sánh với người quyết đấu chính diện chiến pháp sư quang minh lỗi lạc, một số người thích trốn góc hồi lam nguyên pháp sư đáng khinh thường bị người chỉ trích, mắng họ là chó chạy, không có tinh thần trò chơi.
Chính là Kim Hạ chống lại nguyên pháp sư đáng khinh cũng thập phần đau đầu, không ngừng dùng Thuấn Di trốn góc đứng hồi lam nguyên pháp sư khó có thể bắt được, nhưng môt khi bị bắt là có thể thoải mái mà giải quyết, nguyên pháp sư da mỏng, ăn không hết mấy chiêu.
Kim Hạ bản thân điều khiển nguyên pháp sư thật khinh thường chạy trốn, hắn có gan nhìn thẳng đối thủ, cùng địch nhân chính diện giao phong, cầm pháp trượng từng chút từng chút gõ rụng máu của địch.
Nhưng người trước mắt là Tiểu Ái La… Hiện tại cũng không phải PK thông thường, thua không chỉ là khấu trừ đơn giản như vậy… trong đầu Kim Hạ xẹt qua hình tượng Mao gia gia anh vĩ, cuối cùng nhấn thuấn di, một chút lại một chút, né tránh công kích sắc bén của chiến pháp sư, đáng khinh trốn ở góc hồi lam.
bác Mao in trên tờ tiền
Áp Mỗ La Ở sau lưng của hắn vây xem kinh ngạc nói: “Tiểu Loạn không thể nào? Đây không phải phong cách của anh a.”
Kim Hạ nghĩa chánh ngôn từ: ” Mỗi nhân vật đều có cách đánh cùng phong cách riêng, nguyên pháp sư vô tính sát thương vả lại da giòn máu ít, cùng người cận chiến là thiếu não.”
Tiểu Ái La thò đầu qua liếc nhìn hắn một cái: “Tôi sẽ nhớ kỹ lời anh nói.”
“…”
Cùng pháp sư PK chạy tới chạy lui đặc biệt không có tí sức lực nào, cả quá trình chính là ngươi đuổi ta đánh, đuổi theo là bổn sự của ngươi, đuổi không kịp là bổn sự của ta, Kim Hạ dùng phương thức ngày thường mà hắn khinh thường chiến đấu thắng PK, Tiểu Ái La khinh thường nói: “Không có ý nghĩa, ttôi đi.”
Áp Mỗ La thở dài: “Tiểu Loạn hắn bình thường không có như vậy, cho dù thua cũng sẽ rất kiên trì.”
“Năm trăm.” Kim Hạ chỉ nói hai chữ, xem như giải thích, người bên ngoài tiếp nhận hay không tiếp nhận được cùng hắn không quan hệ.
Tiểu Ái La ánh mắt nhìn hắn càng thêm khinh bỉ: “Thua thì cũng đừng có bố trí lôi đài.”
Kim Hạ nói: “Chạy cũng là một loại cách đánh, cậu khinh thường nó không có nghĩa là nó không thể tồn tại, huống chi cậu không cũng chạy sao?”
Một câu đem Tiểu Ái La cứng họng, lúc còn một chút máu tàn cuối cùng y cũng chạy loạn hồi lam, ý đồ hồi lam phóng đại chiêu diệt địch, kết quả Kim Hạ vọt tới cách hắn y không xa phát kỹ năng số một của pháp sư – quả cầu lửa, y bị cái quả cầu lửa đó xử lý.
Tiểu Ái La hừ lạnh: “Tiếp tục, tôi chọn nguyên pháp sư.”