Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà

Chương 323: Ngũ Lão Tinh bàn tính (cuối)




Thứ nhất, Lâm chưa từng làm ra việc gì nguy hại tới người dân, bởi vậy hiện tại trong mắt người khác hắn là người tốt.



Mặt ngoài hắn cũng không cùng chính phủ thế giới hoặc hải quân chống lại, bởi vậy mức độ tội ác của hắn là không xác định.



Chỉ có thể theo thực lực treo thưởng thôi, mà thực lực của Lâm, không thua kém Đại Tướng, muốn treo thưởng hắn cũng phải trên 800 triệu beri mới được.



Nhưng lần đầu treo thưởng a, lần đầu tiên treo thưởng, mức giá này quá cao rồi, hơn nữa bản thân Lâm còn cực kỳ trẻ tuổi.



Nếu hải quân bọn họ thực treo thưởng Lâm giá cao như vậy, thì trong thời gian ngắn, Lâm rất có thể trở thành thần tượng của vô số người tuổi trẻ.



Đây đối với hải quân cũng không xem là chuyện tốt đẹp gì, bởi vậy mức giá treo thưởng của Lâm, là điều phải thận trọng cân nhắc mới được.



“ không cần phải lo lắng, dù sao chiến tích của người này đã truyền khắp thế giới, cho dù hải quân treo thưởng hắn cực cao, cũng không có vấn đề, chiến tích của hắn cũng hiện tại còn nằm ở đó, không ai sẽ nghi vấn vì sao mức tiền thưởng của hắn quá cao!”



Trong lúc mọi người còn đang do dự mức giá, thì Tsuru tiếp tục là người lên tiếng đầu tiên, trong phòng lập tức trở nên yên lặng.



Tất cả mọi người đều đồng thời gật đầu, xem như đồng ý với cách nói của Tsuru, Sengoku cũng như có điều suy nghĩ.



“ cũng được, nhưng cũng không thể treo thưởng quá cao rồi, trước tiên tạm định mức treo thưởng của hắn là 650 triệu beri, hai người hôm nay chặn lại Aokiji mỗi người treo thưởng 450 triệu beri, trước chỉ treo thưởng ba người này thôi, không thể cùng một lúc treo thưởng quá nhiều!”



Sengoku xem như quyết định, lão đập bàn nói, Lâm bị treo thưởng với mức giá là 650 triệu beri, Fiona cùng Aboli đều đồng giá 450 triệu beri.



“ có điều việc treo thưởng ba người này sẽ dời lại một chút thời gian, thông báo cho các Trung Tướng và Thiếu Tướng có mặt tại bản bộ chuẩn bị sẵng sàng, lần này hải quân sẽ có một cuộc chiến tranh, được rồi, giải tán đi!”



Sengoku đúng dậy, giọng nói hùng hồn thông báo, lập tức những người đang nghe sắc mặt hơi biến, nhưng không ai bất ngờ, xem như bọn họ đều có đoán trước rồi.



Lập tức tất cả mọi người đứng dậy cáo từ rời đi, mệnh lệnh của Sengoku được lập tức truyền xuống, ngay lập tức, cỗ máy chiến tranh khổng lồ được cao tốc vận hành.



Khi Sengoku nhìn tất cả mọi người rời đi, hình chiếu của Ngũ Lão Tinh cũng biến mất, thì lập tức khí thế trên người hắn sụt giảm.



Người thì như già đi mười tuổi vậy, đừng nhìn chức vị Nguyên Soái của hắn phong quang, trong lòng hắn có khổ cũng chỉ tự mình biết thôi.



. . .



Sau đó thời gian mấy ngày, hải quân điều động lượng lớn vũ khí vật tư, lượng lớn nhân viên bảo dưỡng quân hạm, chuẩn bị xuất để quân hạm có thể xuất phát bất cứ lúc nào.




Cổ máy chiến tranh khổng lồ, bắt đầu lộ ra hàm răng nanh dữ tợn của nó, hơn nữa trong mấy ngày này, hải quân cũng lục tục bắt đầu nhận được một năm quân phí mà Ngũ Lão Tinh hứa hẹn.



Một số tổ chức cũng nhận được tin tức, dù sao hành động của hải quân cũng không nhỏ, làm sao có thể dấu diếm tai mắt người khác được.



Trong khi bên trong hải quân, ám tử của những thế lực khác xếp vào cũng không hề ít, thậm chí nằm ở chức vị còn rất cao.



Chỉ cần gió thổi cỏ lay, mà hải quân không tận lực giữ bí mật, thì bọn họ sẽ lập tức nhận được tin tức ngay.



Lập tức, thế giới bắt đầu gió nổi mây vần, dù sao hải quân cũng là một trong những thế lực lớn nhất thế giới này a.



Chỉ cần hải quân có hành động lớn gì, thì sẽ hấp dẫn rất nhiều ánh mắt quan tâm, rất nhiều người cũng nghi hoặc.




Thời điểm này tại sao hải quân lại có hành động như vậy, hành động giống như chuẩn bị đánh trận, triệu tập vật tư, thì không phải đại biểu hải quân sắp đánh trận thì là gì.



Lâm nghỉ ngơi ở Đảo Cá Voi cũng nhận được tin tức truyền về, hắn từng phái ra bộ tình báo dám thị tổng bộ hải quân, thậm chí hắn còn thử cho người thâm nhập vào nội bộ hải quân luôn.



Nhưng có điều chưa thành công thôi, dù sao căn cơ của tổ chức bọn hắn còn nông cạn, chỉ có thể giám sát từ bên ngoài thôi.



Nhưng cho dù như vậy, thì những người dám thị hải quân cũng phát hiện, dù sao hải quân triệu tập vật tư, đều là từ nơi khác vận chuyển tới.



Bỗng nhiên có vô số thuyền chuyên chở hàng hóa ra ra vào vào bến cảng của tổng bộ hải quân, thì làm sao có thể không làm cho người khác nghi hoặc.



Người của Lâm chỉ cần bí mật lên một chiếc thuyền hàng kiểm tra một chút, thì biết được hành động của hải quân thôi.



Sau khi Lâm nhận được tin tức, thì hắn lập tức nhíu mày, trong lòng cảm thấy có chút không ổn, Lâm cảm giác được, hành động bất thường của hải quân.



Có vẻ như nhắm vào hắn cùng tổ chức của hắn rồi, mặc dù chưa có bằng chứng chứng minh suy đoán của hắn.



Nhưng bằng trực giác, Lâm cảm thấy lần này lại phải có một cuộc đại chiến nữa rồi, Lâm cảm thấy có chút đau đầu.



Hắn còn dự định đi thăm dò hòn đảo kia đây, hiện tại sảy ra chuyện này, hắn càng không thể trong lúc này rời khỏi đảo được.



Hiện tại kế hoạch lại phải dời lại càng lâu một chút, Lâm cũng vì suy đoán này, mà lập tức đóng cửa bế quan.