Võ Tôn Đỉnh Cấp

Chương 438




Cửu Thiên lãnh đạm nói: ‘Sự thật chính là như vậy, về phần người khác có tin hay không, không phải chuyện của tôi. Mọi chuyện, ba vị sư huynh của tôi đều có thể làm chứng.”

Triệu Thường nghiêm nghị nói: “Ba vị sư huynh của ngươi thì coi là nhân chứng gì?”

Viện trưởng quay đầu lại nhìn Triệu Thường nói: “Ồ, nghe ý của ngươi thì ngươi còn có chứng cứ?”

Triệu Thường lớn tiếng nói: “Đương nhiên là có chứng cứ. Thập Phương đỉnh mà sư phụ tôi dùng để mở phủ đệ hư không đã bị bọn họ lấy đi rồi, lúc này chắc còn nằm trong tay bọn họ.”

Cửu Thiên nhíu mày, hóa ra hắn ta đến vì Thập Phương đỉnh.

Nhưng bây giờ Thập Phương đỉnh đã nhận hắn làm chủ nhân theo phủ đệ hư không rồi, nếu lấy ra để bọn họ nhìn thấy dấu ấn thuộc về hắn ở phía trên thì không hay. Dù sao một võ giả thì làm sao lưu lại dấu ấn luyện khí sĩ của mình trên pháp khí được.

Viện trưởng quay đầu nhìn vê phía Cửu Thiên, nói: “Cửu Thiên, lời hắn ta nói là thật? Trên người người quả thực có Thập Phương đỉnh? Người thật sự là do ngươi giết?”

Cửu Thiên nói “Cái đỉnh ở trong tay tôi nhưng ết. Thập Phương đỉnh là vật do Thập Phương tiên sư để lại, sau khi Thập người không phải do tôi Phương tiên sư chết bèn là vật vô chủ. Thiên tài địa bảo, người có duyên thì được.”

Lông mày của viện trưởng cũng nhíu lại, nói: ‘Một võ giả như ngươi, muốn pháp khí của luyện khí sĩ làm gì. Chẳng lẽ trên Thập Phương đỉnh thật sự có chứng cứ chứng minh ngươi giết người?”

Nhất Thanh sư tôn nói: “Tôi lấy danh nghĩa của Nhất Nguyên viên đảm bảo rằng Cửu Thiên sẽ không giết người vô cớ.”

Mặc dù Hàn Liên đã bị phong ấn tại chỗ nhưng lúc này vẫn cố gằng hừ hừ thành tiếng, nói: “Cửu Thiên sư đệ không giết người, tôi thề với đất trời.

Con mẹ nó, Triệu Thường tiểu nhi, ngươi vu cáo hãm hại bọn tôi, có dám đại chiến với ông nội đây ba trăm hiệp không.”

Tinh Uyên sư tôn nói: “Bảo đảm, thề, những thứ này có tác dụng gì. Cửu Thiên, trước tiên hay lấy Thập Phương đỉnh ra.” . Đam Mỹ Sắc

Cửu Thiên đứng đó không nhúc nhích.

Viện trưởng Thiên Nhai Tử lúc này mới đứng lên, vắt hai tay sau lưng, hỏi Cửu Thiên với vẻ cao cao tại thượng: “Cửu Thiên, ta hỏi ngươi một lần nữa, ngươi có giết người không?”

Cửu Thiên bình tĩnh nói: “Không.”

Triệu Thường ở một bên nói: “Đương nhiên hắn không dám thừa nhận. Các sư huynh đệ của tôi đều là luyện khí sĩ có tiếng, sư phụ tôi lại càng có công lao lớn với Học Viện Võ Đạo.”

Lời này của Triệu Thường là đang kích động Cửu Thiên, thuận tiện nói cho viện trưởng biết sư phụ và sư huynh đệ của mình đã từng có cống hiến cho học viện Võ Đạo, tuyệt đối không thể xử lý qua loa.

Hắn ta không chỉ muốn Cửu Thiên giao ra Thập Phương đỉnh, mà còn muốn toàn bộ Nhất Nguyên viện thân bại danh liệt. Đây cũng là điều mà hắn ta và Tinh Uyên đã giao ước sẵn.

Thành thật mà nói, nếu không phải hai ngày trước Tinh Uyên tìm đến hắn ta, hắn ta quả thực không nghĩ ra một ý tưởng hay như vậy.

Cửu Thiên âm thầm nghiến răng, tình hình có chút không hay rồi.

Đúng lúc này, trong cơ thể vang lên giọng nói của Cửu Long Huyền Cung Tháp.

“Chủ nhân vĩ đại, có cần giúp đỡ không?”

Sắc mặt Cửu Thiên hơi thay đổi, nói trong lòng: “Ngươi có thể giúp ta thế nào?”