Võ Tôn Đỉnh Cấp

Chương 425




Không phải canh y, không phải canh kình, giống như một loại lực lượng thiên địa khác thường. Cửu Thiên có thể cảm nhận được lực lượng thiên địa xung quanh đại sư huynh cũng bắt đầu vận chuyển một cách quỷ dị. Một luồng khí tức huyền ảo xộc tới, đồng thời trên người đại sư huynh hình như có một loại cảm giác của Thần Hồn Chi Lực quỷ dị.

Cửu Thiên tung một kiếm.

“Giết!”

Vẫn là Xung Thiên Sát Kiếm, nhưng lần này Cửu Thiên không có một kiếm tung ra năm chữ giết, chỉ tung một chữ giết.

Nhưng Nhất Thanh sư tôn và Đạo Quang sư tôn vẫn hơi sửng sốt.

Bởi vì một chữ giết mà Cửu Thiên tung ra đã kèm theo lực lượng chấn động tâm thần, tuyệt đối không phải năm chữ giết trước đó, mà là chữ giết thứ sáu.

Bọn họ thật sự không ngờ, khi quyết chiến với Vân An, Cửu Thiên vậy mà còn lưu thủ.

Một chữ giết này trực tiếp đánh vào người của đại sư huynh.

Mặt đất dưới chân của đại sư huynh nứt ra từng tấc, một đường văn chữ giết xuất hiện.

Sắc mặt của đại sư huynh cũng hơi thay đổi, da bụng cũng bắt đầu vặn vẹo.

“Lực lượng mạnh quá.”

Đại sư huynh lên tiếng.

“Chẳng qua chỉ như vậy, vẫn không đủ. Vô Vọng Kim Thân!”

Ngay sau đó, ánh sáng trên người đại sư huynh sáng lên, Cửu Thiên giương mắt nhìn cơ thể của sư huynh bỗng biến to lên.

Phình lên mấy vòng, đại sư huynh nhìn trông giống như một ngọn núi nhỏ, đứng ở trước mặt Cửu Thiên.

Chữ giết mà Cửu Thiên phóng ra thật sự giống như gãi ngứa cho ngọn núi, vung tay thì bị đại sư huynh gạt đi.

“Chiêu thứ hail”

Đại sư huynh đưa ra hai ngón tay thô to về phía Cửu Thiên, trên mặt nở nụ cười.

Hàn Liên ở bên cạnh kêu lên: “Ha ha, Cửu Thiên sư đệ. Đệ đã ép ra Vô Vọng Kim Thân của đại sư huynh rồi, đây là công pháp gia truyền của huynh ấy.

Thêm một chiêu mạnh hơn, đại sư huynh sắp không chống đỡ được rồi.”

Cửu Thiên nghe vậy thì khẽ mỉm cười, thì ra đây là công pháp gia truyền của đại sư huynh, nhìn trông rất mạnh.

Nhất Thanh sư tôn ở bên cạnh gật đầu nói: “Xung Thiên Sát Kiếm của Cửu Thiên vậy mà đã tiểu thành rồi, có thể dùng được kiếm thứ 6, chứng minh lực bạo phát canh kình của nó đã vượt qua võ giả Ngoại Canh Cảnh bình thường. Nhưng nó đã luyện ra, mới chỉ mấy tháng thì đã luyện một quyển võ kỹ Địa cấp tới tiểu thành sao?”

Đạo Quang sư tôn nói: “Ta cũng không hiểu.

Nhưng Nhất Nguyên viện của chúng ta có một thiên tài khiến chúng ta không hiểu, không nhìn thấy cực hạn, không phải là một chuyện may mắn hay sao?”

Nhất Thanh sư tôn cười nói: “Rất đúng, rất đúng.”

Cửu Thiên nhìn đại sư huynh, bỗng cắm trọng kiếm xuống đất.

Cửu Thiên siết nắm đấm, Cửu Thiên nói: “Đại sư huynh, chiêu tiếp theo có hơi nặng. Bản thân đệ cũng không biết lực sát thương như thế nào. Huynh phải cẩn thận một chút.”