Vô Tận Trùng Sinh

Chương 237: Công phu sư tử ngoạm




Một viên đan dược màu xám bạc lúc này xuất hiện lơ lửng giữa không trung. Xung quanh viên đan dược kia còn tỏa ra một luồng nhiệt độ ấm áp cùng với đan hương ngào ngạt. Hiển nhiên đan thành đồng thời phẩm chất cũng không tệ.

Khương Thần nhìn lấy viên đan dược đang huyền phù không khỏi khẽ lắc đầu. Phẩm cấp so với người khác liền là không tệ thế nhưng dưới nhãn quang của hắn, viên đan dược kia coi như không đạt yêu cầu.

Loại đan dược luyện chế theo đan phương này có thể gia tăng tối đa một thành tốc độ tu luyện Hỗn Nguyên Chi Khí, thế nhưng viên đan dược mà Hỏa Ứng vừa mới luyện chế được kia cùng lắm chỉ có thể đạt được một nửa tác dụng nên có.

Lúc này, Hỏa Ứng nhìn viên đan dược lơ lửng giữa không trung, hai mắt lộ ra vẻ vui mừng cùng không thể tin được. Dựa vào hương khí của đan dược, hắn có thể phán đoán được viên đan kia mười mươi là đan dược phụ trợ tu luyện chứ không phải chữa thương. Điều này khiến cho hắn càng thêm tin tưởng lời Khương Thần nói lúc trước.

Đan phương này không phải đan dược chữa thương mà là đan dược phụ trợ tu luyện.

Nghĩ đến đây, nội tâm Hỏa Ứng không khỏi có chút kì lạ, rốt cuộc chỗ biến đổi nào đã khiến cho diệu dụng của đan dược thay đổi. Chẳng lẽ thời điểm nam tử trẻ tuổi kia chỉ điểm hắn, đó chính là lúc khiến cho đan dược biến chất.

Đang miên man suy nghĩ bất định, hắn liền bị một đạo thanh âm lạnh nhạt từ phía Khương Thần đánh tỉnh.

“Thế nào, Ứng lão…ta nghĩ dựa vào đan hương liền có thể phân biệt được đây là đan dược chữa thương hay phụ trợ gia tăng tốc độ tu luyện a?”

Hỏa Ứng mỉm cười gật đầu, khuôn mặt vẫn còn chút kích động cùng mông lung. Sau một phen do dự, hắn khẽ nói:

“Đan phương này đã không thể dùng giá cả thông thường để tính toán…như vậy đi, phiền tiểu huynh đệ ngươi cho chúng ta một cái giá hợp lý.”

“Nếu như các ngươi không có Hỗn Nguyên Thạch để giao dịch, vậy thì đổi lại một chút giá cả đi.” Khương Thần vuốt vuốt ngón tay cười cười nói: “Ta cần một cái giới chỉ, một gốc Long Yên Thảo, một viên Ngọc Tủy Đan, một viên Tố Cân Đan, một viên Bổ Huyết Hoàn.”

Ngừng một lúc, hắn lại nói tiếp:

“Nếu như có thể, ta cần thêm một mai Liễm Tức Đan cùng mười vạn nguyên tệ.”

Nói đoạn, Khương Thần như có như không nở một nụ cười hướng về phía Hỏa Ứng nói:

“Không biết Ứng lão có đồng ý với giá cả mà ta đưa ra?”

“Hừ, nằm mơ đi.”

Hỏa Ứng chưa kịp lên tiếng, Hỏa Yên Nhi phía sau đã hừ lạnh nói. Theo nàng thấy, Khương Thần đây chính là nhìn thấy gia gia nàng có hứng thú với đan phương do đó giở thói công phu sư tử ngoạm.

Chưa nói tới trữ vật giới chỉ tại nơi này có giá trị không hề nhỏ, Long Yên Thảo – một loại dược liệu nhị phẩm cũng là vô cùng hiếm có, thêm nữa ba loại đan dược Khương Thần vừa mới nêu ra tất cả đều ra đan dược tiếp cận nhị phẩm, tổng giá thành chắc chắn so với đan phương một loại đan dược nhất phẩm cao hơn rất nhiều.

Khương Thần trực tiếp không nhìn nàng, hắn hướng về phía Hỏa Ứng chờ đợi quyết định của người này. Mặc dù đan phương đã cho đối phương xem gần như toàn bộ, đồng thời chỉ điểm cho Hỏa Ứng luyện chế thành công đan dược, thế nhưng hắn có đầy đủ tự tin sau khi hắn rời đi, đối phương dù cho có luyện hàng ngàn lần cũng không thể thành công được nữa.

Mấu chốt của loại đan dược này chính là dung hợp các loại tinh chất hòng biến đổi hai loại tinh chất có tính xung đột ban đầu trở nên nhu hòa, thời gian dung hợp, tỷ lệ dung hợp, toàn bộ những thứ đó trong đan phương đều không nêu ra, bởi vậy Khương Thần mới không lo lắng Hỏa Ứng lật lọng.

Phía bên kia, Hỏa Ứng cũng không hiện ra vẻ mặt khó chịu như Hỏa Yên Nhi, hắn đưa đôi mắt tinh anh thật sâu liếc nhìn Khương Thần, thanh âm trầm trầm nhẹ nhẹ vang lên:

“Tiểu huynh đệ, loại giá cả này có chút cao so với giá trị của đan phương này.”

“Không cao một chút nào.” Khương Thần nở một nụ cười có chút ý vị nhìn về phía Hỏa Ứng, nói.

Hỏa Ứng nghe vậy, khuôn mặt thoáng chút dao động, hắn lại một lần nữa nhìn thật sâu Khương Thần, đáp:

“Quy đổi ra Hỗn Nguyên Thạch hay nguyên tệ, đan phương kia vẫn có chút thiếu hụt.”

“Tin tưởng Ứng lão nhìn ra được giá trị phía sau đan phương, vì vậy ngươi không nên giả bộ nói với ta những lời này.” Khương Thần lắc đầu nói: “Những thứ ta đưa ra kia chính là giới hạn thấp nhất của ta…”

“Ta cũng không ngại nói thẳng với Ứng lão ngươi, vừa rồi không dựa vào ta chỉ điểm, ngươi sẽ không thể luyện chế được thành công loại đan dược này…chắc hẳn hiện tại ngươi đã mò ra một chút con đường mới mẻ trong luyện đan chi đạo?”

Hỏa Ứng nghe tới đây, khóe miệng khẽ giật một cái, ánh mắt cũng hiện lên một tia quang mang. Khuôn mặt hiện lên vẻ đau lòng, hắn nói:

“Ta đồng ý với giao dịch này, thế nhưng Long Yên Thảo chúng ta không có, có thể đổi lấy một loại dược thảo khác được không?”

“Chu Nguyên Quả.” Khương Thần không mặn không nhạt nói.

“Ngươi.” Hỏa Yên Nhi trợn tròn mắt, ngón tay tinh xảo chỉ thẳng về phía Khương Thần: “Ngươi sư tử ngoạm…Chu Nguyên Quả so sánh về cấp bậc còn cao hơn Long Yên Thảo.”

“Tiểu nha đầu…không ai nói cho ngươi chỉ tay về phía người khác là rất không lễ phép sao.” Thanh âm giá lạnh của Khương Thần lúc này vang lên, ánh mắt luôn một bộ lạnh nhạt không quan tâm mọi thứ bỗng nhiên chuyển thành sắc bén bức người.

Hỏa Yên Nhi nhìn thấy ánh mắt này của Khương Thần, thân hình không tự chủ được run run. Nàng sinh sinh liền bị một ánh mắt dọa cho sợ hãi.

“Yên Nhi, không được vô lễ.” Hỏa Ứng khẽ quát.

Dựa vào dược liệu cùng đan dược mà Khương Thần vừa mới liệt kê kia, Hỏa Ứng có thể khẳng định đối phương không phải người bình thường mà chỉ là nguyên giả bị mất đi tu vi mà thôi. Bởi lẽ những loại đan dược kia đều là chữa thương cùng với phục hồi Hỗn Nguyên Chi Khí.

Điều này không chỉ khẳng định thông qua những thứ mà Khương Thần muốn giao dịch mà còn có thể thấy rõ thông qua việc hắn còn am hiểu luyện đan. Đối với một người có thân phận không rõ ràng, rất hiển nhiên Hỏa Ứng không muốn đắc tội.

“Chu Nguyên Quả chúng ta có.” Hỏa Ứng nói: “Thế nhưng tiểu huynh đệ ngươi có phải hay không đưa nốt một phần đan phương cho ta?”

“Rất sẵn lòng.” Khương Thần cười nhạt nói. Đoạn hắn đưa mắt cho trung niên nhân quản lý ra hiệu cho hắn lấy giấy bút.

Trung niên quản lý từ đầu tới giờ đều nhìn lấy đối thoại giữa Hỏa Ứng cùng với Khương Thần. Hắn mặc dù thân phận cùng với thực lực không ra làm sao, thế nhưng có kinh nghiệm buôn bán nhiều năm, liếc mắt liền có thể nhìn ra từ đầu tới giờ Khương Thần đều là người chủ động nắm toàn cục. Vì vậy hắn hiện tại không dám chậm trễ mà theo ra hiệu của Khương Thần lấy tới giấy bút.

Phía bên Hỏa Ứng, hắn cũng ra hiệu cho Hỏa Yên Nhi đi vào trong lấy dược liệu, đồng thời tháo ra nhẫn trữ vật trên tay xuống đưa cho Khương Thần nói:

“Đây là một chiếc nhẫn trữ vật, kích thước không gian mười trượng vuông, không biết có vừa ý tiểu huynh đệ.”

“Không vấn đề gì.” Khương Thần không khách sáo nhận lấy nhẫn trữ vật.

Hắn chuẩn bị rời khỏi Thanh Hải thành, bởi vậy cho nên nhất thiết phải có một chiếc nhẫn trữ vật dùng để mang theo đồ đạc bên người, bằng không dưới thân phận người bình thường như hắn sẽ không thể mang vác được bao nhiêu.

May mắn tại nơi hẻo lánh này hắn vẫn là có thể mua được một chiếc nhẫn trữ vật. Không gian không tính là rộng lớn lắm thế nhưng lại to hơn nhẫn trữ vật cũ hồi ở Lam Hải tinh, đối với hắn hiện tại cũng tính là đủ dùng.

“Đối mặt với ngươi ta liền có cảm giác đối mặt với một lão quái ngàn năm vậy…” Hỏa Ứng mỉm cười nói đùa một câu: “Ta năm nay hơn bảy mươi tuổi rồi mà chưa gặp loại cảm giác này bao giờ.”

Nghe đối phương nói vậy, Khương Thần cũng chỉ khẽ mỉm cười. Chút tâm tư của Hỏa Ứng làm sao Khương Thần không nhìn ra. Đối phương muốn để cho bản thân hắn đưa ra giá cả chẳng qua là muốn thăm dò tầm hiểu biết của bản thân, thông qua đó nhìn ra chút manh mối về bối cảnh mà thôi.

Đối với chuyện này, Khương Thần cũng không chút ngần ngại. Dù sao dựa vào chút đồ kia bọn hắn cũng không suy đoán ra điều gì.

Viết nốt phương pháp dung hợp tinh chất dược liệu giao cho Hỏa Ứng cũng là lúc Hỏa Yên Nhi mang theo dược liệu đi ra.

Trên tay nàng lúc này là một chiếc khay đỏ, bên trên có một chiếc hộp ngọc to cỡ bàn tay cùng với ba chiếc lọ nhỏ cỡ ngón tay. Tất cả đều được chế tác tinh xảo dùng để bảo quản đan dược cùng với dược liệu.

Sau khi thu vào toàn bộ dược liệu cùng đan dược, đang lúc chuẩn bị rời đi, Khương Thần liền bị Hỏa Ứng gọi giật trở lại, nguyên căn liền là đối phương có tin tức của Long Yên Thảo.

Nghe đối phương nói, tại Tinh Thần Thành, một nhánh Kinh Hồng Thương Hội của bọn hắn đang có một gốc Long Yên Thảo chuẩn bị đem ra đấu giá. Tin tức này không thể không nói đối với Khương Thần vô cùng tốt. Long Yên Thảo chính là dược liệu cần thiết cho quá trình chữa trị kinh mạch của hắn. Dựa vào nó, kinh mạch của hắn có thể nhanh chóng hồi phục.

Để đáp lại tin tức này, Khương Thần nói ra căn nguyên căn bệnh của Hỏa Yên Nhi đồng thời chỉ cho nàng một con đường sáng. Mà loại phương pháp chữa bệnh này sau khi nói ra liền khiến cho trung niên quản lý cùng với Hỏa Ứng ngạc nhiên, Hỏa Yên Nhi thì mặt đỏ như quả táo chín.

Đó là Khương Thần khuyên nàng mau chóng…xuất giá.