Chương 9 : Tiếng đàn trong đêm tối ( thượng )
Tên Tô chấp sự trong lòng nhịn không được tức giận, khuôn mặt đỏ bừng, sau đó hắn hét lên.
“ Câm miệng!! Là tông môn nuôi các ngươi bao lâu nay, mà các người làm tí công việc đã than trời than đất, đã thế còn không biết thân biết phận của mình, lại phàn nàn cái rắm ”
“ các ngươi có biết được làm việc trong tông môn này là phúc phận của các người không hả ? bây giờ ai có ý kiến trực tiếp tìm ta, còn không thì câm mồm lại hết cho ta!!!“
Hắn trực tiếp hét lên khiến những tên đệ tử khi nãy than vãn lập tức ngậm miệng, sau lưng ướt đẫm cả mồ hôi, miệng câm như hến a trong lòng nghĩ ta nhịn, ai bảo thân phận người ta lớn hơn mình nên mặc cho người muốn chửi thì chửi muốn mắng thì mắng.
“ hừ, một đám ngu xuẩn không biết thức thời!! Là tông môn đã bao giờ bạc đãi các ngươi chưa, mà các nguơi làm có tí việc lại than lên than xuống, cho các ngươi ở trong tông môn này là sai lầm lớn, không lẽ ta đá các người đi ra hả ”
Hắn la hét chỉ trỏ từng tên tạp dịch mắng xối xả liên tục, hắn mắng gọi cha gọi mẹ từng tên một nhưng không ai dám ý kiến gì không ngại mạng mình dài đi.
...
Hắn thở phì phò trấn an mình, ta truởng bối không nên chấp nhặt bọn này, nên làm việc chính sự thì hơn, một lúc sau đó bình tĩnh nói .
“ Hừ ta mắng chửi các ngươi cũng như không, còn khiến ta mệt thêm, được rồi hôm nay có việc quan trọng nên ta tạm tha cho các ngươi, im lặng nghe ta dặn dò! ”
Hắn mặt bắt đầu nghiêm túc lại, như đang chuẩn bị nói gì rất quan trọng sự tình, khiến những tên tạp dịch cũng hơi lo lắng a ngài không cần làm vẻ mặt như thế, bọn ta tưởng tông môn bị diệt đến nơi đây.
“ các ngươi nếu hoàn thành việc hôm nay, trưởng lão ban cho các ngươi dẫn khí quyết, nếu các ngươi ai tu luyện đến kiếm đồ nhất trọng thiên sẽ trực tiếp vào kí danh đệ tử
cơ hội một bước thăng thiên của các người trước mắt, hảo nắm bắt hay không là do biểu hiện của các ngươi, còn nữa nếu các ngươi tư chất từ Bạch sắc trở lên đều được trở thành ngoại môn đệ tử”
Khi nghe tên truởng lão phân phó. Hắn lúc đầu cũng thấy kinh ngạc, nhưng sau đó cũng hiểu ra tông môn cho bọn chúng cơ hội vì có một số người tư chất tốt nhưng không có cách để tu luyện, hắn cũng khâm phục tên trưởng lão này thật thông minh.
Những cái này tạp dịch đều bắt nguồn từ tầng dưới chót thân phận, đều không được người khác coi trọng, bọn hắn không phải cô nhi cũng là những phàm nhân tục tử được cho thu nhận vào tông môn làm những việc lặt vặt, không đáng kể.
Nhưng tạp dịch này muốn trở thành một đệ tử cao quý trong Thiên Kiếm tông, đều không cách nào đạt đến, phải nói không cách nào có thể. Bất quá cũng không phải thúc thủ vô sách, theo như tông môn quy củ chỉ có đạt đến kiếm đồ nhị trọng thiên, liền có thể chân chính bước vào ngoại môn đệ tử.
Nhưng một tên tạp dịch lấy đâu ra thời gian để tu luyện ?
Lấy đâu công pháp, hay tiền bối để chỉ dạy trong việc tu hành ?
Muốn hấp thu được linh khí không phải việc đơn giản có thể làm được, không phải muốn là có thể.
Muốn làm một võ giả thực sự rất khó khăn, không cẩn thận liền m·ất m·ạng như chơi, cũng giống như cái này việc hấp thu linh khí cũng đồng dạng như thế, đòi hỏi rất nhiều thứ, nếu chỉ sai lầm một chút đều có thể dẫn đến tẩu hoả nhập ma mà bỏ mạng.
Vì thế từ trước đến nay, không phải ai cũng can đảm tự mình tu hành được, phải có những tiền bối chỉ dạy, hoặc có công pháp hướng dẫn cách tu hành ( nhưng lại bán rất đắt ) không phải một tạp dịch thân phận có thể mua được, cho dù ngươi có tư chất yêu nghiệt cỡ nào mà thân phận nguơi thấp kém cũng đừng mộng tưởng đổi đời.
Cũng thật may mắn khi tên trưởng lão nhận ra được điều đó, thậm chí hắn hận bản thân lại không nhận ra sớm hơn, làm tông môn tổn thất bao nhiêu thiên tài a.
...
Những tên tạp dịch này lúc đầu còn chán nản nhưng khi nghe đến có thể cá chép hoá rồng, mắt bọn hắn sáng hơn mặt trời chiếu bọn hắn vỗ vỗ ngực trịnh trọng nói sau đó làm hành động ta c·hết cũng không để các người giành công việc này.
“ Tô chấp sự yên tâm ta đảm bảo sẽ hoàn thành tốt không xót một hạt cát hạt bụi nào ”
“ đúng đúng ngài cứ yên tâm dù quét mấy ngày ta vẫn không than một lời nào “
“ ta thân phận tạp dịch phải hoàn thành trách nhiệm này cứ yên tâm giao cho chúng ta ”
“ ta nữa từ trước đến nay ta giỏi nhất làm việc cho ta làm đến ngày mai ta vẫn vui vẻ ”
Một đám tạp dịch chen nhạu sống c·hết ta cũng phải làm cho bằng một mảnh ồn ào náo nhiệt.
…
Dương Trần thấy thế trong lòng thở dài “ ta meo, những tên này mặt dày còn hơn cả ta Ài, ta đúng thật quá yếu kém mà sau này ta cũng mặt dày như thế ”
“ hai huynh đệ cơ hội đổi đời của chúng ta đến rồi, không uổng công ta mười mấy năm làm tạp dịch ”
“ phụ thân, phụ mẫu ơi, cảm tạ các nguơi trên trời phù hộ cho ta, ta sắp tu hành được rồi ta sắp khóc rồi huhu “
Hai tên không có tiền đồ nhảy nhót tưng bừng khiến Dương trần mặt đầy hắc tuyến.
“ ta đây mới không muốn tu hành làm tạp dịch mặc dù khổ nhưng sống được yên ổn các ngươi tu luyện cho cường đại làm chỗ dựa cho ta ”
Hắn tìm một lí do trốn tránh, cần gì vào hắn còn muốn ăn ngủ một thời gian đây vào đấy làm chi thêm mệt không thể vào.
“ huynh đệ ngươi không có tiền đồ gì hết cơ hội thoát được thân phận thấp kém này trước mắt, nguơi lại không nắm bắt người suốt ngày ngủ, ngủ làm được cái rắm ”
“ đúng đấy ba huynh đệ ta thân nhau người cứ tụt lại phía sau làm sao mà được “
Hai tên này tức giận đè đầu Dương trần mắng nước bọt văng tung toé .
“ ý ta đã quyết, không nói nữa, các ngươi cứ tu luyện khi nào vào đuợc ngoại môn làm chỗ dựa cho ta là được ta chỉ muốn ăn ngủ thôi đối với tu luyện ta không hứng thú đâu ”
Hắn ý đã quyết không lòng vòng quanh co, hắn đã dự định lên kiếm sĩ cảnh giới mới dùng thân phận khác vào thì tranh thủ chơi cho đã vào sớm cũng không được.
“ thôi ngươi đã quyết định ta cũng không ngăn cản yên tâm khi hai ta vào được ngoại môn làm chỗ dựa cho ngươi ”
Hai tên này thấy khuyên không được Dương Trần đành bắc đắc dĩ đồng ý làm chỗ dựa, sau này lại khuyên tên tiểu bạch kiểm này sau.
Tên Tô chấp sự thấy những tên tạp dịch mặt dày này hắn khóe miệng co quắp đành thở dài dặn dò một vài câu sau đó quay người đi không muốn nhìn những tên đáng xấu hổ này thêm một giây nào.
Những tên tạp dịch bắt đầu nhận công cụ sau đó hăng hắi chạy đi làm.
...
Trời đã bắt đầu xế chiều mặt trời đã bắt đầu lặn đi lúc này Dương trần đã về đến căn phòng của mình.
Tắm rửa chuẩn bị xong hắn ngồi trên giường nỉ non nói.
“ Thời gian còn sớm ta tu luyện thoáng qua rồi tối nay đi trộm một mẻ xong lại chuồn đợi ta lần sau vào ngoại môn sẽ hỏi thăm từng người một vào ban đêm ”
Hắn nghĩ một lúc sau đó ngồi xếp bằng tu luyện hắn vận chuyển hỗn độn thể theo đó phương viên vạn dặm xung quanh linh khí ào ạt tràn vào cơ thể hắn.
Lỗ đen từ trong cơ thể hắn hấp thu tất cả linh khí lỗ đen này hút một phần truyền vào kinh mạch phần còn lại truyền vào đan điền hắn khiến đan điền hắn bành trướng to lên, lúc này từng tầng rào cản tu vi được thả lỏng.
Kiếm giả tam trọng thiên
Kiếm giả tứ trọng thiên
Thăng liền hai cấp hắn bắt đầu dừng lại nỉ non nói “
dạo này ta đột phá hơi nhanh sợ căn cơ không được vững chắc cố áp chế lại nếu không lên kiếm sư ta đột phá lại khó khăn thêm. ”
Dương Trần cố áp chế lại sợ tăng lên kiếm giả lục trọng thiên sau này căn cơ không được vững chắc sau này đột phá khó khăn tăng thêm.
Hắn nhìn bản thân một tí sau nó mày nhíu lại nói.
“ Tuần sau ta nên đi săn yêu thú kiếm tiền tranh thủ rèn một tí kiếm pháp trước khi vào cái này ngoại môn ”
Nhận thấy tu vi tăng quá nhanh khiến hắn cũng lo lắng đành chọn một cách cứu chữa cho mình.
...
Thời gian thoáng cái trôi qua
Dương Trần đã chuẩn bị xong mọi thứ hắn quyết định làm một vụ lớn sau đó chuồn đi nhưng sợ hôm nay hắn cũng hơi gặp tí rắc rối nên chuẩn bị cho kĩ.
Trong màn đêm buông xuống với khí trời khá âm u và lạnh lẽo một thân ảnh khoác áo bào màu đen lặng lẽ lướt đi trong đêm tối vô ảnh vô tung không ai thấy được hình dáng hắn ra sao, hắn lướt đi như một cơn gió nhẹ rồi dập tắt.