Chương 388. -
----
Thì ra Hạ Trừng Trừng sớm biết người đẩy cô là cô ta còn cố ý tính kế, là muốn cô ta để lộ chân tướng.
Tại sao người phụ nữ này lại tâm cơ như vậy.
Tần Mặc cắn răng, trong lòng uất hận.
Nhưng cũng chỉ có thể cung kính cúi đầu nói:
"Hạ lão sư, tôi biết rồi, sau này tôi sẽ không làm vậy nữa."
Hạ Trừng Trừng lại đi về phía trước hai bước, nhìn thấy Tống Ngữ Ngưng vẻ mặt mừng rỡ và Phương Nhược Nhược lạnh lùng.
Phương Nhược Nhược chú ý tới Hạ Trừng Trừng, vội vàng kéo Tống Ngữ Ngưng, thấp giọng nói:
"Chị, chị, lão đại tới rồi."
Biểu cảm vui sướng trên mặt Tống Ngữ Ngưng tắt đi, vẻ mặt có vài phần xấu hổ.
Dù sao cô ta cũng vừa mới chọc giận hạ Trừng Trừng cách đây không lâu, kết quả mới phát hiện mình đã chọc nhầm người.
Mà cô ta vẫn đang phát sóng trực tiếp trên mạng, nhiều khán giả như vậy đã thấy, hiện tại cô ta xấu hổ đến mức muốn đào một cái lỗ chui vào.
"Hai người sao còn đứng ở chỗ này."
Hạ Trừng Trừng cười cười: "Không ngồi thì lát nữa sẽ bị chiếm chỗ đó."
Sắc mặt Tống Ngữ Ngưng ửng đỏ, cứng miệng rắn nói:
"Cô, cô đừng tưởng rằng mình là nhà đầu tư thì tôi sợ, chuyện mấy ngày trước cô cướp nhiệt độ chương trình của tôi, tôi còn chưa tính sổ với cô đâu, cho dù cô không phải là thí sinh, tôi, tôi cũng sẽ không đi cùng cô đâu."
Phương Nhược Nhược sợ đến sắp khóc, nhéo mạnh thắt lưng Tống Ngữ Ngưng:
"Chị à, lúc này chị còn kiêu ngạo làm gì, người ta chính là lão đại đó!"
"Ừm."
Hạ Trừng Trừng không chút tức giận, ngược lại cổ vũ Tống Ngữ Ngưng:
"Cố lên, tôi tin rằng độ nổi tiếng của cô sau này nhất định sẽ vượt qua tôi."
"Điều đó là đương nhiên rồi."
Tống Ngữ Ngưng thẳng lưng, dương dương đắc ý:
"Dương Tử sóng sau xô sóng trước, sóng trước dập bãi."
Phương Nhược Nhược: “...”
Phương Nhược Nhược vẻ mặt thất thần, ngay từ đầu chị gái của cô ta đã bị hạ gục thì thôi, bây giờ còn chọc vào nhà đầu tư chương trình, các cô còn có thể lăn lộn trong chương trình này sao?
Sân khấu trường quay đã nóng lên, Hạ Trừng Trừng thức thời lui ra hậu trường, cùng đạo diễn Trịnh xem màn hình của trường quay.
Trên màn hình, thí sinh đều đã chọn xong vị trí, Tống Ngữ Ngưng và Phương Nhược Nhược lần lượt chiếm vị trí số một, hai, mấy vị trí sau cạnh tranh cũng rất kịch liệt, tất cả mọi người đều vô cùng tự tin.
Đạo diễn Trịnh mở hot search Weibo ra xem một chút:
"Hiện tại chương trình của chúng ta đã thuận lợi leo lên hạng ba hot search, tranh thủ thêm hai cái nữa, để lấy được ngai vàng chương trình tạp kỹ đầu tiên từ cuộc sống giải trí chen chúc."
Hạ Trừng Trừng ngồi ở một bên ghế đạo diễn, không nhịn được cười nói:
"Đạo diễn Trịnh, dã tâm của anh không nhỏ nha."
"Đó là do không thể để tên đạo diễn Du kia khoe khoang ở trước mặt tôi mỗi ngày, còn nói bọn họ mới là chương trình tạp kỹ tốt nhất, rõ ràng chương trình của chúng ta mới tốt nhất."
Hạ Trừng Trừng suy nghĩ một chút, Cuộc sống bình thường và Thiếu Niên Ngân Hà đều do công ty giải trí Thiên Thịnh đầu tư, khác biệt là người trước là con gái riêng, cô cũng chưa từng nhúng tay vào quản lý, người sau là con gái ruột, cô tự mình làm, nhân khí đều cọ của từ cô.
Cho nên Hạ Trừng Trừng rất tán thành gật đầu:
"Nói rất đúng, chương trình của chúng ta mới là tạp kỹ tốt nhất."
Hệ thống: "..."
Tất cả các thí sinh trong trường quay đã ngồi xuống.
Đột nhiên, tất cả các đèn sáng đột ngột tắt và cả trường quay chìm trong bóng tối.
Các thí sinh đều vô cùng hoang mang đây là xảy ra chuyện gì vậy, một trường quay lớn như vậy cũng không đến mức ngày đầu tiên ghi hình lại bị mất điện chứ.
Đúng lúc này, sân khấu đột nhiên lóe lên một chùm ánh sáng giống như cột trắng, từng hạt kim tuyến màu bạc nhao nhao rơi xuống, trong ánh sáng trắng vô cùng lấp lánh, có một loại cảm giác vỡ vụn và m.ô.n.g lung.
Thiếu niên nửa quỳ trên mặt đất, mặc một thân áo sơ mi trắng tinh, quần bó sát mỏng ôm sát đôi chân dài một mét tám của anh ta.