Vợ Ảnh Đế Là Paparazzi

Chương 383




Chương 383. -

 

----

Tần Mặc nói xong, ánh mắt liếc về phía nhóm người Tống Ngữ Ngưng cách đó không xa:

"Cái này chính là làm kỹ nữ mà còn muốn lập đền thờ trinh tiết mà, đúng là dối trá!"

Hạ Trừng Trừng bình tĩnh hỏi:

"Nếu nói như vậy, nghĩa là cô vào đây không phải vì muốn làm thần tượng, đúng không?"

"Đúng vậy, tôi tham gia chương trình này chỉ là muốn dựa vào chương trình để tăng độ nổi tiếng thôi."

Tần Mặc vén mái tóc, dáng vẻ phong tình vạn chủng nói:

"Tham gia chương trình tạp kỹ là cách tốt nhất để tăng độ nổi tiếng, nhưng những chương trình tạp kỹ nổi tiếng đều chỉ mời một hai người nổi tiếng, tôi còn không có mặt trong danh sách đợi, tôi chỉ có thể tham gia loại tuyển chọn nhóm nữ này."

Hạ Trừng Trừng lắc đầu.

Nhưng những gì Tần Mặc nói là sự thật, hầu hết những diễn viên hạng ba hạng bốn tham gia vào Thiếu Niên Ngân Hà đều ôm tâm lý này.

Loại tuyển chọn tài năng này vì không trả thù lao cho các thí sinh, nên cũng sẽ không đặt ra yêu cầu quá cao, nếu chương trình nổi tiếng, bọn họ sẽ không lỗ chút nào.

"Chúng ta không nói những chuyện này nữa."

Tần Mặc đổi đề tài, lại hỏi lần nữa:

"Hạ lão sư, cô định ngồi vị trí số một sao."

Hạ Trừng Trừng đang định trả lời, thì phía sau đột nhiên truyền đến thanh âm ôn nhu nhưng cổ quái của Tống Ngữ Ngưng:

"Cứ ngồi ở vị trí số một đi, Hạ lão sư, xem ra cô rất có lòng tin bản thân sẽ lấy được điểm A nha, nếu không, đợi lát nữa xếp hạng F, mà cô ngồi ở vị trí này chẳng phải sẽ khiến cho người ta cười rớt nước mắt sao?"

"Cô nói cái gì?”

Hạ Trừng Trừng không tức giận mà hỏi ngược lại:

"Nếu tôi không ngồi, chẳng lẽ để cho cô à?

Cô cũng muốn ngồi đó sao?"

Tống Ngữ Ngưng nghẹn lại.

Câu hỏi của Hạ Trừng Trừng khiến cô ta nổi giận, nhưng câu "Tôi muốn", lại không phù hợp với hình tượng dịu dàng, khiêm tốn của cô ta.

Nói “Tôi không muốn” vậy thì không phải là lời thật lòng.



[Ngưng Ngưng, cô nhất định sẽ chiếm được vị trí số một.]

[Tính tình Ngưng Ngưng dịu dàng như vậy, chắc hẳn là cô ấy sẽ không ngồi trên đó đâu.]

[Vậy nếu Nhược Nhược lên đó ngồi, tôi cũng cảm thấy xứng đáng.]

[Ngưng Ngưng ngồi thì làm sao? Thực lực của cô ấy không đủ mạnh sao?]

Người hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp tranh cãi không ngừng.

Tống Ngữ Ngưng nhìn lướt qua camera xung quanh, cô ta thật sự không thể biến dạng tính cách trước mặt người hâm mộ được.

Thế nhưng, khi nhìn khuôn mặt kiêu ngạo của Hạ Trừng Trừng, dường như cô đã coi vị trí số một là của mình.

Tống Ngữ Ngưng rất khó chịu, cắn răng, một một luồng m.á.u nóng dồn lên não, cô ta kiên quyết:

"Tôi muốn ngồi vị trí số một đấy, thì làm sao?"

[Mẹ kiếp,lần đầu tiên tôi thấy Ngưng Ngưng cương quyết như vậy.]

[Tiểu Bạch Thỏ tàn nhẫn thật nhưng lại có chút đáng yêu ha ha ha.]

Phương Nhược Nhược đứng bên cạnh mở to hai mắt, kéo ống tay áo Tống Ngữ Ngưng, thấp giọng nói:

"Chị, chị làm trái ngược với tính cách được thiết lập rồi."

"Chúng ta đấu với nhau đi."

Ánh mắt sắc bén của Tống Ngữ Ngưng nhìn Hạ Trừng Trừng, kiên quyết nói:

"Ai thắng thì vị trí này thuộc về người đó."

Hạ Trừng Trừng còn chưa kịp trả lời, Tần Mặc đã đứng ra:

"Cái này không công bằng, Tống Ngữ Ngưng, cô làm thực tập sinh hai năm rưỡi rồi, Trừng Trừng nhiều lắm cũng chỉ mới luyện tập có một hai tuần, sao có thể đấu với cô được?"

[Đúng vậy, đấu như vậy cũng quá chèn ép rồi, chị Trừng nhất định sẽ thua.]

[So về nhan sắc thì Hạ Trừng Trừng đẹp hơn rất nhiều, nhưng nhảy múa thì lại không bằng.]

[Cái quan trọng là Tống Ngữ Ngưng nhảy quá tốt, ở đây không có ai dám so sánh với cô ấy.]

Tống Ngữ Ngưng hơi do dự:

"Như vậy đi, chúng ta để cho khán giả bình chọn đi, độ nổi tiếng của cô cao hơn tôi, thời gian luyện tập của tôi dài hơn cô, không ai trong chúng ta có ưu thế so với người còn lại, người thằng ngồi trên vị trí số một, còn người thua..."

Tống Ngữ Ngưng quay đầu, kiên định nhìn ngai vàng của vị trí số một.

"Sẽ rời khỏi sân khấu này, thế nào?"