Vợ Ảnh Đế Là Paparazzi

Chương 380




Chương 380. -

 

----

Hệ thống nhìn số liệu của Thiếu Niên Ngân Hà, hưng phấn bừng bừng báo cáo:

"Ký chủ, lúc trước Tinh Không lén tung tin tức cô dự thi, đã tăng thêm một làn sóng nhiệt cho Thiếu Niên Ngân Hà, sau đó cô lại cố ý tung ra vật liệu đen của mình là khiêu vũ ca hát, lại thêm một phen sóng nhiệt, hiện tại cô lại xuất hiện trên sân khấu thì nhiệt sẽ càng cao."

Thiếu Niên Ngân Hà chỉ là một chương trình tạp kỹ trên mạng, trong việc phát sóng trên mạng chi phí nhỏ, thành tích cũng không tệ lắm.

Nhưng đặt trên toàn bộ thị trường, đặc biệt là lượng người xem trực tuyến thì kết quả là không đủ để so.

Thế nhưng trải qua làn sóng nhiệt của Hạ Trừng Trừng, sức nóng của Thiếu Niên Ngân Hà đã vọt lên chỉ đứng sau Cuộc sống bình thường.

"Càng nhiều người xem, thì càng có nhiều người chú ý."

Hạ Trừng Trừng trả lời hệ thống trong đầu:

"Như vậy, cơ hội Tinh Không muốn xuống tay với tuyển thủ sẽ giảm đi rất nhiều."

Hạ Trừng Trừng ngước mắt lên, nhìn Hạ Luật Luật cách đó không xa.

Dường như, Hạ Luật Luật nhận ra ánh mắt của Hạ Trừng Trừng, cô ấy quay đầu lại, dịu dàng nhìn cô.

Cô gái ngây thơ cười, dường như thật sự đang chờ mong tham gia chương trình tạp kỹ này, bước đi trên đường hoa.

Ánh mắt Hạ Trừng Trừng bình tĩnh.

Lần này, cô ấy sẽ không trễ nữa.

Hạ Trừng Trừng đi về phía Hạ Luật Luật, định đứng chung với mấy tuyển thủ của Tinh Không.

Lúc đi ngang qua Tống Ngữ Ngưng, đột nhiên sau lưng có người hung hăng đẩy cô một cái.

Hạ Trừng Trừng lảo đảo sắp ngã về phía trước, cô theo bản năng muốn đỡ lấy hàng rào bên cạnh để ổn định nhưng sau khi nhìn thấy bóng người phía sau mình là Tống Ngữ Ngưng, tròng mắt Hạ Trừng Trừng đảo qua, chỉ trong giây phút chớp mắt, cô trực tiếp nghiêng người ngã xuống bãi cỏ

"Ai da…"

Hạ Trừng Trừng chật vật ngã trên mặt đất, đau đớn xoa đầu gối của mình.

Cô ngẩng đầu, vẻ mặt vô tội nhìn Tống Ngữ Ngưng.

"Tống Ngữ Ngưng, sao cô lại đẩy tôi?"

[Tống Ngữ Ngưng đẩy Hạ Trừng Trừng thật sao?]



[Không nhìn thấy, cùng lắm chị Trừng bị té đúng là lúc đi ngang qua tống Ngữ Ngưng thôi!]

[Thật ra tôi cảm thấy Tống Ngữ Ngưng có chút khó chịu với Hạ Trừng Trừng, có thể là cô ta đẩy thật.]

Vẻ mặt Tống Ngữ Ngưng ngây thơ.

Cô ta vừa rồi rõ ràng vẫn đang đứng nói chuyện phiếm với Phương Nhược Nhược, cô ta đã chạm vào Hạ Trừng Trừng đâu?

Không phải Hạ Trừng Trừng tự mình ngã sao?

Tống Ngữ Ngưng đang muốn phủ nhận, lại nghe được ngữ điệu trà xanh của Hạ Trừng Trừng:

"Tôi có làm gì chọc cô giận sao? Sao cô lại đối xử với tôi như vậy?"

Tống Ngữ Ngưng: “...”

Cứu mạng với, sao người phụ nữ này còn trà xanh hơn so với lúc cô ta giả bộ bày ra dáng vẻ ôn nhu trà xanh vậy.

Tống Ngữ Ngưng hung hăng chửi mắng trong lòng.

Tuy rằng cô ta khó chịu việc Hạ Trừng Trừng đến tham gia thi đấu, nhưng cô ta là người dùng thực lực nói chuyện, làm gì dùng thủ đoạn đẩy người hạ lưu này!

Trong lòng Tống Ngữ Ngưng tràn đầy phẫn uất, nhưng vì phải duy trì thiết lập trước ống kính, cô ta ôn nhu nói:

"Ai da, Hạ Trừng Trừng, tôi lỡ đụng phải cô, thật ngại quá!

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, lực trọng tâm của cô cũng kém quá đi, chỉ đụng nhẹ một cái mà đã ngã xuống đất, vậy làm sao cô nhảy được!"

"À, không đúng."

Tống Ngữ Ngưng bày ra vẻ trầm tư:

"Tôi đã xem qua video nhảy của cô, vậy thì không thể gọi đó là nhảy được, cùng lắm chỉ là g.i.ế.c heo."

Phụt, nói chuyện độc ác thật.

Nhưng đây là sự thật, Hạ Trừng Trừng không thể phản bác gì về chuyện nhảy múa.

Xung quanh truyền đến tiếng cười của các tuyển thủ.

Hạ Trừng Trừng đúng là rất xinh đẹp, nhưng nhảy múa ca hát rối tinh rối mù cũng là sự thật, chọn nữ chọn idol cũng không phải chỉ dựa vào giá trị nhan sắc.

"Giữ trọng tâm chỉ có vậy mà còn muốn nhảy à."

"Cô quên lúc trước trên mạng lộ video tập luyện của cô ta à, nhảy thành bộ dáng quỷ kia."

"Các cô không cảm thấy lúc Hạ Trừng Trừng nói chuyện với Tống Ngữ Ngưng tính tình vô cùng cổ quái sao? Bị té là đáng đời."