Vết Máu Và Mùi Hương

Chương 5: (H nhẹ)




Phong Bách mang cà phê vào phòng cho Tôn Thanh nhưng vừa mở cửa phòng ra, hương vị pheromone tràn đầy trong không khí khiến cho hắn không kiềm chế được mà bên dưới có phản ứng. Phong Bạch lập tức đóng cửa lại, mặc kệ ly cà phê rơi xuống vỡ nát, hắn nhanh chóng chạy đi tìm một căn phòng khoá chặt cửa lại, bản thân tuyệt đối không để mất tỉnh táo mà làm ra chuyện không nên

Tôn Thanh lúc này cũng không còn lý trí nữa, động tĩnh khi nãy y đều nghe hết được, còn có mùi vị Alpha, là lần đầu tiên Tôn Thanh nghe được mùi pheromone của Phong Bách, y không thể ngờ được mùi pheromone của một alpha trội lại mà mùi hoa, mùi hoa Lobularia Maritima, một mùi thơm dịu ngọt đến như vậy

Y cố gắng đứng dậy đi theo mùi hương đó đến phòng chứa đồ lặt vặt của nơi này, cửa phòng sớm đã khoá nhưng mùi của alpha vẫn còn trong không khí ngày càng nồng đậm hơn

Phong Bách cảm nhận được động tĩnh bên ngoài cùng mùi rượu Bombay vô cùng nồng, không cần đoán hắn cũng có thể biết có thể Tôn Thanh đang ở bên ngoài, hắn dùng dây nịt trói một tay bản thân vào một chân bàn rắn chắt nhất để bản thân không mất kiểm soát mà lao ra bên ngoài

Tôn Thanh thở dốc dựa vào cánh cửa, mùi alpha này thật khiến y hài lòng, y muốn ngửi thêm một chút, bây giờ cả ngưởi Tôn Thanh đều ửng đỏ lên, áo sơ mi đã cởi vài cúc, quần cũng đã cởi ra

Y khó nhọc mà thở, y biết bản thân có thể chỉ cần dùng một lực có thể mở được cánh cửa này, có thể ngửi rõ hơn mùi của alpha kia nhưng y chính là không muốn cùng alpha xảy ra chuyện, sigma tỉ lệ mang thai rất cao y đương nhiên không muốn thuận theo bản năng của mình

Tôn Thanh một tay xoa nhẹ lên hai bên đầu t* một tay thì luồng xuống phía dưới xoa nắn nơi đã sớm c**ng c*ng của mình

“Ưm…ah….hức….”

Mỗi một động tác đều kích thích vô cùng, pheromone cũng vì vậy mà ngày càng tràn ra nhiều hơn, cả tầng bây giờ có lẽ đều là pheromone của y, Phong Báchh cũng không khá khẩm hơn, mùi thơm như vậy hắn sắp mất bình tĩnh rồi, tưởng tượng bộ dạng của Tôn Thanh ở dưới thân mình r*n r* không biết sẽ có bao nhiêu phần kích thích

Phong Bách không nhịn được mà tự xoa nắn bên dưới của mình, pheromone của hắn cũng toả ra nhiều hơn

Tôn Thanh nhận ra mùi pheromone đã nồng hơn càng kích thích nhiều hơn, y lần mò xuống phía dưới, h*u huyệt sớm đã ướt đẫm, cho một ngón tay vào liền cảm nhận được sự ẩm ướt bên dưới

“Ah….ưm….mau…mau….a…muốn”

Giọng r*n r* của Tôn Thanh khiến Phong Bách như mất đi lý trí y muốn lao ra ngoài nhưng cũng may đã tự tay trói bản thân lại nếu không hắn nhất định sẽ lao ra ngoài

Giang Hà Vũ cảm thấy không an tâm cho nên trước khi đi cậu đã căn dặn em trai Giang Hà Văn sau khi tan làm liền đến công ty xem tình hình của Tôn Thanh, Giang Hà Văn sau khi tan làm liền đến công ty theo lời anh trai, trước khi đến hắn cũng tiêm cho bản thân hai liều thuốc ức chế đề phòng mùi pheromone đang trong giai đoạn bất ổn của Tôn Thanh

Vừa lên đến tầng cửa thang máy vừa mở ra Giang Hà Văn nhém đã không kiềm chế được, mùi pheromone quá đậm nhất là khi nơi này còn có cả một alpha trội, hai alpha trội cùng nhau ở một nơi đương nhiên sẽ rất dễ sinh ra tranh giành lãnh thổ



Giang Hà Văn cố gắng bình tĩnh mà lần theo mùi pheromone để tìm Tôn Thanh, vừa nhìn thấy Tôn Thanh cả mặt hắn đều đỏ lên, cảnh tượng thế này cũng quá kích thích ánh mắt người nhìn rồi

Tôn Thanh bây giờ không thể tim thuốc ức chế, Giang Hà Văn chỉ còn cách tiêm thuốc mê cho y, chỉ có như vậy mới tạm thời giải quyết được, hắn cố gắng từ từ tiếp cận Tôn Thanh một kiêm đâm vào cổ tiêm thuốc mê cho y, Tôn Thanh bị tiêm thuốc mê mà ngất đi, pheromone cũng giảm bớt hơn lúc nãy, Giang Hà Văn thở phào một hơi nhưng mùi của alpha trội kia vẫn khiến hắn khó chịu, hắn đặt một ống thuốc ức chế ở trước cửa căn phòng kia sau đó đỡ lấy Tôn Thanh trở về phòng nghỉ ngơi

“Thuốc ức chế ở bên ngoài đợi khi không còn nghe bước chân hãy ra ngoài tiêm thuốc ức chế”

Bên trong im lặng nhưng Giang Hà Văn chắc chắn người kia đã nghe được lời mình, hắn đỡ lấy Tôn Thanh rời đi, sau đó liền nhắn tin cho Giang Hà Vũ biết tình hình để mau chóng trở về

Phong Bách đợi khi bên ngoài không còn tiếng bước chân mới dám bước ra ngoài, cầm lấy ống thuốc ức chế nhanh chóng tiêm cho bản thân mình, hắn đây là lần đầu kích động đến mức như vậy còn kích động hơn cả lúc nhìn thấy một omega ở trường học phát tình nữa

Một đêm trôi qua với sự việc bất ngờ khiến Phong Bách vẫn chưa thể nào bình tĩnh lại được, hắn vốn dĩ định xin nghỉ làm một hôm nhưng sáng sớm hắn đã nhận được tin nhắn của Giang Hà Vũ bảo hôm nay không cần đến công ty làm việc ngày mai hẳn đến, hắn cũng lo rằng bản thân sẽ bị đuổi nhưng sau đó Giang Hà Vũ lại nhắn thêm một dòng bảo với hắn không cần lo lắng bị đuổi việc chỉ là sợ hắn đến khiến tình trạng của Tôn Thanh vừa ổn lại xảy ra chuyện

Tôn Thanh vẫn chưa tỉnh lại, Giang Hà Văn tiêm một lượng không nhỏ thuốc mê cho y, hợ nữa mất kiểm soát pheromone khiến sức lực của Tôn Thanh giảm đi rất nhiều tỉnh lại chậm cũng là điều bình thường

Giang Hà Vũ đêm qua sau khi xong việc liền nhanh chóng trở về, nhìn thấy em trai đang ngồi ở sofa đọc sách mới cảm thấy an tâm, nghe Giang Hà Văn kể lại mọi chuyện Giang Hà Vũ cảm thấy mạng của Phong Bách lớn thật đấy, cũng khâm phục khả năng chịu đựng của hắn nếu như hắn mất kiểm soát cùng Tôn Thanh làm ra chuyện gì đó e là bây giờ đã bị Tôn Thanh một súng bắn chết rồi

“Tình trạng của anh ấy không thể kéo dài được vẫn nên cần có một alpha tạm thời đánh dấu anh ấy điều chính lại pheromone và kỳ phát tình của anh ấy lại nếu không sau này có thể sẽ mỗi lúc phát tình, sẽ nguy hiểm hơn ngày hôm qua rất nhiều”

Giang Hà Vũ đương nhiên biết nhưng Tôn Thanh vốn dĩ không thích có alpha hay gì đó, nhìn xem beta còn không thể nói chi là alpha, điều khó khắn nhất là đó

“Đợi Tôn Thanh tỉnh lại anh sẽ nói chuyện với y, em nghỉ ngơi đi nơi này để anh lo liệu”

Giang Hà Vũ vỗ vai em trai

“Không cần, với chức vụ là một bác sĩ tình trạng của bệnh nhân chưa ổn em sẽ không rời đi đâu, anh nghỉ ngơi đi em là alpha em có thể duy trì được, còn anh ngược lại không thể, không phải vừa trở về hay sao”

Giang Hà Văn nhìn bộ dạng của Giang Hà Vũ hắn không muốn nói ra mọi chuyện tránh chạm vào nỗi đau của anh trai thêm nữa hắn cũng không dám để anh trai trông chừng lỡ mai Tôn Thanh xảy ra vấn đề gì đó đột xuất thì phải làm sao