Vết Máu Và Mùi Hương

Chương 2




Trong phòng phỏng vấn Tôn Thanh nhìn những Alpha trước mặt mình, y quan sát một lúc liền chú ý đến Phong Bách, Phong Bách cũng cảm nhận được ánh mắt người khác nhìn mình, hắn liền nhìn lại thì chạm mắt với y

Phong Bách bất ngờ nhưng bản thân là một A hắn không thể để người khác nhìn ra sự thất thố của mình, Tôn Thanh cảm thấy người này có chút thú vị liền xoay qua nhìn Giang Hà Vũ, Giang Hà Vũ hiểu ý liền mang sấp tài liệu của Phong Bách đưa cho y

Tôn Thanh xem xét qua tài liệu của Phong Bách, cảm thấy hài lòng nhưng để một A trội bên cạnh cũng không phải là điều tốt nhưng chẳng sao cả, nếu tên này dám làm gì thì y sẽ cho hắn một phát đạn tiễn về trời vậy

“Cậu ta ở lại, còn lại giao cho cậu sắp xếp”

Giang Hà Vũ gật đầu sau đó dẫn những người không được chọn rời đi, để lại Phong Bách trong phòng cùng Tôn Thanh

“Đứng đó làm gì, ngồi xuống đi”

Phong Bách phân vân nhưng sau đó vẫn ngồi xuống

“Cậu biết đây là công việc gì chứ”

Phong Bách gật đầu, đối với người trước mặt đầy áp bức khiến hắn cảm thấy không thoải mái, người này có mùi hương vô cùng đặc biệt, là mùi của A nhưng hắn cũng là A trội tại sao khi thấy người này liền cảm thấy bản thân không thể chống cự được

“Tôi cho cậu một cơ hội, đọc kỹ những thứ bên trong, nếu muốn tiếp tục làm công việc này thì kí vào đó, còn không thì cứ rời đi, tôi không muốn ép buột ai làm việc cho mình”

Phong Bách cầm lấy sấp giấy đã được chuẩn bị sẵn, hắn đọc qua một lượt sau đó nhìn Tôn Thanh, nơi này quả thật không sai lời đồn bên ngoài, thật sự vỏ bọc là một công ty nhưng lại là bang hội phía sao, nhưng như vậy thì đã sao cậu cần kiếm tiền, chỉ như vậy mà thôi, việc khác đến đâu hay đến đó vậy

Phong Bách sau khi đọc xong liền dứt khoác kí vào bản hợp đồng, Tôn Thanh vô cùng hài lòng với thái độ của người này, lần đầu tiên y thấy một người dứt khoác như vậy, rất hợp ý y

“Vậy từ bây giờ tôi sẽ trở thàng trợ lí của Tôn tổng, mong Tôn tổng chiếu cố”

Tôn Thanh cười nhẹ

“Cậu sống được thì tình còn không đợi xuống dưới diêm vương sẽ chiếu cố cậu”

Kể từ ngày hôm đó Phong Bách chính thức trở thành trợ lí bên cạnh Tôn Thanh, ngoài việc sắp xếp lịch trình cho Tôn Thanh, hắn còn phải 24/7 chỉ cần Tôn Thanh gọi liền phải có mặt. Chỉ mới một tháng đi làm một A như hắn cũng bắt đầu cảm thấy sắp mệt đến chết rồi

Giang Hà Vũ nhìn Phong Bách chạy đôn chạy đáo khắp nơi liền cảm thấy Tôn Thanh rõ ràng đang chơi xấu



Trong phòng của Tôn Thanh, Giang Hà Vũ không khỏi phê bình y

“Kiếm được một kẻ làm việc tốt cậu không nên hành hạ người ta như vậy chứ”

Tôn Thanh không thèm trả lời, y đang bận nhâm nhi ly rượu trên tay

“Quan tâm làm gì, cậu quan tâm lô hàng sắp tới đi, đừng để xảy ra chuyện nếu không cậu đừng trách tôi” .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1. Cánh Tay Phải Của Ông Trùm Ma Cao

2. Tình Anh Duyên Em

3. Anh Cũng Có Ngày Này

4. Còn Lâu Mới Thích

=====================================

Tôn Thanh nhắc nhở

“Yên tâm tôi sẽ không để xảy ra chuyêj gì, đã sắp xếp người bảo vệ lô hàng này cẩn thận”

Giang Hà Vũ đương nhiên biết lô hàng này không ít tiền nếu xảy ra chuyện Tôn Thanh nhất định sẽ xử tội cậu đầu tiên cho nên không dám thất trách

“Gần đây trong bang có chuyện gì hay không”

“Không có việc gì chỉ là vài hộp đêm của chúng ta bị người khác quấy phá, yên tâm tôi đã dọn dẹp sạch sẽ không để ảnh hưởng đến khách của chúng ta”

“Có điều tra được ai hay không”

Giang Hà Vũ lắc đầu nhưng không cần điều tra cũng có thể biết là ai muốn gây sự, từ ngày Tôn Thanh lên đứng đầu bang vô số người không hài lòng ở bên dưới nhưng đều chỉ dám âm thầm, bọn họ không đấu lại y cho nên vẫn hay âm thầm gây rắc rối

“Chúng ta nên nhanh chóng diệt đám sâu bọ đó đi, để lâu thật chướng mắt”



Tôn Thanh một ngụm uống hết ly rượu trên tay, Giang Hà Vũ rót thêm rượu vào ly cho y

“Chuyện gì cũng phải từ từ, chúng ta đã sớm nắm đủ mọi thứ trong tay, cho bọn chúng đắc ý một lúc đi, như vậy khi một tay triệt để dọn dẹp mới thú vị”

Giang Hà Vũ nở một nụ cười đầy ẩn ý

Tiếng gõ cửa vang lên, Giang Hà Vũ liền lên tiếng cho người vào, Phong Bách bước vào trên tay là những tài liệu cần thiết mà Tôn Thanh đang cần

Tôn Thanh nhận lấy tài liệu sau đó quăng sang cho Giang Hà Vũ

“Xem hết chỗ đó đi, rồi tóm tắt lại cho tôi nghe”

Giang Hà Vũ liền muốn đập đầu một phát cho chết quách đi, tại sao cùng là người nhưng Tôn Thanh không cần làm gì hết vậy

“Tôi đã tóm tắt lại tất cả mọi thứ ngắn gọn Tôn tổng không cần bảo Giang tổng xem lại rồi tóm tắt cho ngài”

Giang Hà Vũ nhém nữa phun ngụm rượu vừa uống xong, lần đầu tiên thấy có người có lá gan dám nói những lời này trước mặt Tôn Thanh

Tôn Thanh lạnh mặt nhìn Phong Bách, Phong Bách sau khi làm việc bên cạnh Tôn Thanh một tháng liền không còn biết sợ người này nữa cho dù người này có thả ra pheromone mùi rượu, mùi rượu Bombay sapphire gin ( các nàng có thể lên gg sreach thử, ban đầu tui định chọn là Whisky hoặc là Volka hoặc là Rum nhưng rốt cuộc tui lại chọn nó vì tui từng uống thử rồi, công nhận nó khá là hợp gu tui, không khuyến khích các nàng dưới 18 tuổi thử đâu nha)

Phong Bách bị mùi pheromone uy hiếp nhưng vẫn bình tĩnh, hắn đã bị mùi pheromone của một O trong kỳ phát tình ngay trước mặt mình nhưng vẫn có thể giữ được bình tĩnh vượt qua bài kiểm tra thì những việc này đã nhằm nhò gì với hắn, chỉ là cảm giác có chút khó thở mà thôi

“Thanh, đừng tức giận, cậu ta làm vậy cũng tốt tôi đỡ phải mất thời gian xem lại lần nữa, chúng ta còn rất nhiều việc phải giải quyết, một kẻ thông minh thế này đáng để trọng dụng”

Tôn Thanh nghe Giang Hà Vũ nói cũng có lý liền thu lại pheromone của bản thân

“Lần sau đừng làm gì khi tôi chưa cho phép cậu”

“Tôi đã hiểu thưa Tôn tổng, lần sau sẽ không khiến ngài tức giận”

Phong Bách nói xong liền cúi người bước ra ngoài, Giang Hà Vũ cảm thấy Phong Bách làm việc rất tốt nhưng có lẽ do tính cách của Tôn Thanh vốn đã không tốt, Phong Bách chỉ có thể chịu khổ rồi đây

Phong Bách ra khỏi phòng, thở dài một hơi, xem ra chủ của hắn không dễ chịu gì rồi, mặc kệ đi dù gì cũng là làm cho người ta hắn nhẫn nhịn một chút là được, nhưng mà nghĩ đến đây Phong Bách cảm thấy tò mò, Tôn Thanh nhìn vẫn còn rất trẻ có thể chỉ hơn hắn vài tuổi nhưng tại sao lại nắm trong tay nhiều thứ như vậy, nhưng Phong Bách cũng nhận ra một điều ánh mắt của Tôn Thanh rất cô đơn, cô đơn giống như hắn vậy