Chương 204: Vạn quân có lẻ
Nắm được tin Mậu Quốc Thìn cắt đất kết liên minh với La Lệnh công, Chương mừng như vớ được vàng, bèn gọi Hàn Thuyên đến bàn định. Chương muốn xoáy sâu vào việc Mậu Quốc Thìn hèn nhát, bán đất cầu an, lo giữ binh quyền, bỏ mặc quân dân.
Hàn Thuyên hiểu ý, đem bức thư về đọc kỹ, định bụng sớm mai sẽ dán thư lên cổng chợ Diên Ứng sau đó là các chợ khác đồng thời cho người trà trộn mớm lời hòng loan tin thật mau, bằng chứng xác thực.
Tối ấy bọn Trương Văn Long ở tạm trong quân doanh của Lê Quý Ly hàn huyên đủ chuyện mãi đến gần nửa đêm mới tan. Đầu trống canh Năm có tin đưa gấp đến, Hoàng Thái Công dẫn theo gần hai nghìn quân theo đường thuỷ đến hàng Yết Kiêu nên cả trại đèn đuốc sáng rực trông ngóng. Lê Quý Ly dẫn theo Trương Văn Long, Đào Cam Mộc và một số người khác đến gần thành Luy Lâu thấy đèn đuốc trên mặt thành sáng rực một góc.
Lê Quý Ly báo danh với binh sĩ trực gác, đứng chờ một lúc thì được phép đến thẳng bến sông gặp bọn Hoàng Thái Công cùng Yết Kiêu đang đứng nói chuyện. Lê Quý Ly và Trương Văn Long hớn hở chạy đến ôm bọn Hoàng Thái Công, sau mới hỏi rõ sự tình.
Cùng trên mảnh đất Siêu Loại quen thuộc, mới gặp mặt cách đây chưa lâu mà chẳng hiểu sao tại bến sông quen thuộc này bọn Thái Công, Quý Ly, Văn Long đều không hẹn mà cùng rơi nước mắt. Vẫn là chốn quen thuộc mà sao lạ lẫm như vùng đất mới.
Cả bọn đang hỏi thăm lẫn nhau, hay tin Vạn Thắng vương đến, Hoàng Thái Công lộ rõ vẻ lúng túng khi thấy bóng dáng của Chương và bất ngờ khi Chương tươi cười bước đến gần ôm một cái thật chặt, vỗ lưng dăm ba cái rồi thân tình hỏi:
-Sao? Lâu không gặp, trình độ chơi cờ của tướng quân thế nào? Đã khá hơn chưa?
Hoàng Thái Công ấp úng:
-Bẩm, mạt tướng…
Chương bèn quay ra nói lớn:
-Này nhé, hồi trước ta dạy Thái Công Đại tướng quân đây chơi cờ, ông ấy cho ta mấy nén bạc làm vốn dựng nghiệp đấy.
Đoạn Chương nói với Hoàng Thái Công và những người khác đứng trước mặt:
-Thế này nhé, bây giờ hãy còn chưa sáng. Anh em đi đường xa đã mệt, cứ để anh em vào thành ăn uống nghỉ ngơi còn các tướng về Lý phủ với ta.
Chương nói với Lê Quý Ly và Trương Văn Long:
-Hai ông này có về Lý phủ luôn không hay còn hàn huyên?
Lê Quý Ly đáp:
-Thưa Vạn Thắng vương, chúng tôi mới chợp mắt được một lúc. Bây giờ gặp Hoàng Thái Công thì không còn muốn ngủ nữa. Nếu Vạn Thắng vương cho bọn chúng tôi về Lý phủ uống chén trà thì chẳng còn gì bằng.
Chương cười, quay ra vỗ vai Yết Kiêu, nói:
-Cậu lại chịu thiệt một tí, ở lại sắp xếp nơi ăn chốn ở tạm cho anh em.
Bấy giờ Chương mới thấy Lý Quang Minh và Lý Công Thành mặt mày hốc hác, y phục luộm thuộm, nhàu nhĩ.
-Còn hai anh cũng về Lý phủ chứ? Đó vẫn là nhà của hai anh đấy. Mẹ và Lam Khuê nếu biết hai anh đã về sợ là vui mừng quá đỗi.
Lý Quang Minh chắp tay nói:
-Đa tạ Vạn Thắng vương đã quan tâm.
Chương phẩy tay, kéo Lý Quang Minh lại gần:
-Anh vợ không cần khách sáo như thế. Này mọi người, anh Lý Quang Minh và Lý Công Thành đây chính là anh của Trịnh Lam Khuê nhé, hai anh này chưa có vợ. Người nào có em gái hay chị gái xinh đẹp hãy giới thiệu cho hai anh ấy ta thưởng 10 nén bạc nhé.
Bấy giờ binh sĩ mới cười rộ lên, không khí ngại ngùng trong phút chốc tan biến. Bọn Trương Văn Long, Lý Quang Minh và Hoàng Thái Công nhận ra rằng chủ tướng Thiên Đức quân quả thật rất biết cách lấy lòng người.
Lý phu nhân và Lam Khuê hay tin bọn Lý Quang Minh và Lý Công Thành đã về đến Luy Lâu bèn ra cổng Lý phủ đứng chờ sẵn, hai người phụ nữ nước mắt ngắn dài.
Đoạn đường từ Luy Lâu về Lý phủ dù hơn mươi dặm đường nhưng cũng đủ để Lê Quý Ly, Đào Cam Mộc và vài người khác thuật sơ bộ cho Hoàng Thái Công vài điều mới lạ mà họ thấy. Đặc biệt, lễ nghĩa, tác phong trong quân Thiên Đức không giống như quân Siêu Loại.
-Vạn Thắng vương đối đãi với bọn chúng tôi vô cùng thân tình như anh em trong nhà. Vạn Thắng vương gọi những kẻ hơn tuổi là ông, kẻ nào ít tuổi hơn là cậu. Ngoài công việc đều xưng hô như ở nhà, chỉ khi họp quân mới gọi theo chức vụ hoặc cấp bậc.
Nghe Lê Quý Ly nói vậy, Hoàng Thái Công gật đầu liên hồi. Mãi sau Hoàng Thái Công mới nói:
-Trừ cách ăn vận ra thì dáng dấp, cách giao thiệp vẫn y như ngày tôi gặp trong thành Luy Lâu. Thật không ngờ Mạc tiên sinh mà tôi biết lại chính là Vạn Thắng vương, dạo năm ngoái còn bán tín bán nghi, giờ thì tin hẳn.
Lê Quý Ly nói:
-Tôi có nghe Vạn Thắng vương kể, khi ấy đã không nói toạc móng heo ra vì lo phiền đến ông. Nếu ngày đó Vạn Thắng vương nói rõ trắng đen mối giao tình với ông, sợ là đầu ông rơi khỏi cổ rồi.
Chợt Trương Văn Long hỏi:
-Thực đến giờ tôi vẫn chưa rõ, sáng hôm qua vì sao Vạn Thắng vương lại biết tôi đến mà bày bàn chờ sẵn ở trại nhỉ?
Lê Quý Ly lắc đầu, đáp:
-Tôi mới chỉ biết Thiên Đức có cách truyền tin vô cùng nhanh chóng, đến ngựa còn không kịp. Mấy hôm trước bên Thần Vũ quân đến gặp tôi, đưa danh sách viết sẵn yêu cầu để tôi chọn ra 20 người giao cho. Thần Vũ quân có nói sẽ huấn luyện họ cách truyền tin, xong xuôi sẽ giao trả.
-Nhanh hơn ngựa chỉ có thể là chim. - Trương Văn Long nhận định. - Lúc gặp Thần Vũ quân tôi có thấy một bóng chim bay v·út lên cao, chả biết có phải không.
-Chúng ta bây giờ đã theo Vạn Thắng vương, thôi thì cứ làm tốt việc được giao đã, hỏi linh tinh sợ bị nghi lắm. - Lê Quý Ly nói. - Mấy hôm gần đây Vạn Thắng vương và Tả Đô đốc hỏi tôi rất nhiều về làng Thư Đôi, có lẽ sẽ sớm tiến đánh.
-Lý đại nhân sẽ gặp nguy khi bọn tôi giải cứu hai công tử. - Hoàng Thái Công băn khoăn. - Nếu được, cần phải xin Vạn Thắng vương đánh sớm để cứu Lý đại nhân. Lão Mậu còn có phần nể nang chứ bọn thằng Ngọ, thằng Tỵ sẽ không đâu.
Cả bọn vừa đi vừa nói chuyện, cùng nhất trí chốc nữa đến Lý phủ sẽ đề đạt ngay ý nguyện.
Hai công tử họ Lý sau khi thay y phục cũng nhập cuộc hội họp trong Lý phủ. Trong khi chờ bữa sáng, các tướng mới về đầu quân đều nhất loạt đề đạt Vạn Thắng vương mau chóng động binh để giải cứu Lý An. Bọn họ nguyện làm quân tiên phong.
Chương bảo nữ thân quân triệu tập các chỉ huy từ cấp Trung đội trưởng về Lý phủ. Bộ Tổng tham mưu và Trưởng ty Công an đã được báo tin trước đó nhưng chưa đến kịp.
Bấy giờ Chương mới nói:
-Các anh mới về hãy còn mệt, vả lại khi tiến đánh Mậu Quốc Thìn khó tránh t·hương v·ong vì trong tay ông ta vẫn còn đến hơn vạn binh mã. Việc đánh làng Thư Đôi ta đã có chủ ý từ trước, ba nghìn quân kèm súng pháo đủ chứ?
Trương Văn Long giơ tay xin phép nói:
-Thưa Vạn Thắng vương, có phải ngài còn chưa tin chúng tôi?
Chương nhoẻn miệng cười, khẽ lắc đầu:
-Dùng người thì phải tin, là do ta không muốn các anh phải đối đầu với chính những người từng cùng chiến tuyến. Nếu ngày sau đánh châu Vũ Ninh, phần tiên phong ắt phải là của các anh.
-Thưa Vạn Thắng vương, nếu ngài cho phép, Trương Văn Long tôi đây sẽ dốc lòng đánh tới cho kỳ được.
-Lý Sứ tướng là nhạc phụ của ta. - Chương khẽ nhún vai. - Dù ông ấy không muốn thế. Ta không muốn nhạc mẫu và Tứ phu phân phiền lòng nên các anh cứ yên chí, ta đã có sắp đặt cả rồi. Quân lệnh như sơn, ngày tháng còn dài, chỉ cần các ông làm tốt việc được giao thì ắt thắng lợi trong tay. Chốc nữa gặp Tả Đô đốc xong chúng ta cùng ăn uống rồi bàn định chi tiết. Ông Ly về đây trước, đánh thì ông ấy có phần trước, trừ phi ông Ly nhường cho ông Long đây.
Một lúc sau Tả Đô đốc Phạm Tu đến, Trương Văn Long tự giới thiệu những người mới theo về. Phạm Tu hỏi thăm vô cùng ân cần từng người, không quên dặn cả bọn cứ tranh thủ nghỉ ngơi trước khi bắt tay vào công việc mới.
Yến tiệc giản đơn được bày ra, mọi người ăn uống nói cười rôm rả như thể chưa từng ở hai bờ chiến tuyến. Sau bữa ăn, Tả Đô đốc Phạm Tu chủ trì cuộc họp ngay trong Lý phủ. Chương và Bỉnh Di không tham gia vì công việc còn nhiều dang dở. Thứ nữa, dụng ý của Chương là muốn các tướng mới về thêm hiểu biết Tả Đô đốc. Nếu cậu có mặt, cuộc họp e là thiếu tự nhiên.
Dù muốn nay không thì giờ đây Chương đã là Vạn Thắng vương trên cửa miệng bao người. Có thêm bọn Hoàng Thái Công và Trương Văn Long theo về, bỗng chốc Thiên Đức có đến 1 vạn quân sẵn sàng chiến đấu. Đánh v·ũ k·hí lạnh với Mậu Quốc Thìn còn nắm khả năng thắng huống chi dùng v·ũ k·hí nóng.