Chương 199: Ý đồ phản nghịch
Chương cho quân dẫn Lý Công Thành, Lý Quang Minh đến gặp Lý phu nhân và Lam Khuê ở thôn Đường Vỹ. Ba mẹ con gặp lại nhau sau hơn nửa năm trời xa cách, mừng mừng tủi tủi. Chương chuyển ra ở nhà bà Cả Ngư, bọn Thiên Bình, Duệ và Lâm Uyển Như cũng chuyển theo. Chương muốn dành không gian riêng cho nhà họ Lý.
Vài hôm sau Lam Khuê nói với Chương, rằng Lý Quang Minh và Lý Công Thành xin gặp. Trên đường về nhà, Lam Khuê đi bên cạnh thỏ thẻ:
-Lý phủ anh đã chiếm được rồi, tiếp theo anh liệu ra sao?
Chương đáp:
-Còn làng Thư Đôi nữa, anh cần nhổ sớm. Chờ chỗ anh Lượng sắp xếp bố phòng bên Lý phủ đâu vào đấy rồi anh sẽ đưa em và con về đấy.
-Anh ở đâu thì mẹ con em ở đó, không nhất thiết phải Lý phủ. Thuyền theo lái, gái theo chồng. Chiếm được Lý phủ rồi chả lẽ anh hắt hủi mẹ con em ư?
-Em đừng nói xằng như thế, chiếm được Siêu Loại không khó, giữ mới khó. Sắp tới đây việc an dân, an quân bên ấy đều phải trông vào em cả.
Lý Quang Minh và Lý Công Thành chắp tay hành lễ khi Chương vừa đến, thấy vậy Chương trách Lam Khuê không nói rõ cho hai người. Đoạn Chương nói với hai anh em họ Lý:
-Lý Lệnh công là họ nội tộc của hai anh, Lam Khuê dù chưa cưới nhưng dân phủ Thiên Đức đều biết cô ấy là vợ của ta. Mẹ của Lam Khuê là mẹ của ta, hai người là anh của Lam Khuê cũng là anh của ta. Các cụ xưa có dạy, một giọt máu đào hơn ao nước lã, hai anh nếu không muốn ở đây có thể về Siêu Loại.
Lý Quang Minh nói:
-Bẩm Mạc chủ tướng, nay anh em chúng tôi đã hiểu rõ ngọn ngành nên mới mạn phép xin gặp chủ tướng để tạ hơn. Đội ơn Mạc chủ tướng những ngày tháng vừa qua chăm sóc của mẫu thân của chúng tôi cẩn thận.
Chương nói:
-Như ta đã nói, mẹ hoặc cô của Lam Khuê chính là mẹ hoặc cô của ta, vậy nên hai anh không cần phải đa lễ.
Lý Quang Minh hỏi:
-Chẳng hay Mạc chủ tướng định làm gì với Lý phủ và Lý gia chúng tôi? Tôi là người thẳng tính nên không muốn vòng vo. Nếu có chỗ nào không phải mong Mạc chủ tướng lượng thứ cho.
Lam Khuê biết ý chồng, bèn cùng Lý phu nhân bế Mạc đại tiểu thư sang nhà bà Cả Ngư chơi. Còn lại ba người đàn ông và mấy thân quân trong nhà, bấy giờ Chương mới nói:
-Chẳng giấu gì các anh, ta sẽ chiếm toàn bộ Siêu Loại trong nay mai. Hai anh có thể tin hoặc không tin điều này. Tuy nhiên, ta thực lòng không muốn biến Siêu Loại thành một biển máu tanh bởi chiếm xong rồi ta sẽ đưa Lam Khuê về ở Lý phủ. Nếu hai anh có lòng, trước lo cho bách tính, sau là tính cho Lý gia thì nên tìm cách tác động tướng sĩ đầu hàng quân Thiên Đức.
-Sau đó thì sao, mong Mạc chủ tướng nói rõ cho chúng tôi tỏ lòng.
-Lý phủ vẫn là Lý phủ. Lý Sứ tướng và hai anh có thể trở thành tướng trong quân Thiên Đức nếu muốn. Ta sẽ phế bỏ Lý Lệnh công, tiến hành cải cách Siêu Loại.
-Anh em chúng tôi nghe hiền muội nói Mạc chủ tướng tin dùng hàng binh. Anh em chúng tôi nay ở trong tay ngài, ngài đối đãi tử tế lại có ý cất nhắc, thật chúng tôi vô cùng cảm tạ. Mạc chủ tướng cũng đã biết bao năm nay Lý phủ nhất mực trung thành với Lý Lệnh công. Người Lý phủ không thể trở giáo với họ tộc như vậy được, miệng đời chửi rủa, chúng tôi cũng thẹn với lòng.
Chương gật gù nghe Lý Lệnh công dứt lời mới chậm rãi nói:
-Để hai anh không khó xử, ta chỉ yêu cầu hai anh về thuyết phục Lý Sứ tướng án binh bất động. Lý Sứ tướng không nghe cũng không sao, miễn là hai anh tác động đến thân hữu. Ta đảm bảo bất cứ ai quy hàng sẽ được giữ nguyên chức tước, chỉ là thay đổi theo phủ Thiên Đức mà thôi.
-Còn Lý Lệnh công, Mạc chủ tướng dự định sẽ làm gì?
-Ông ấy có nhiều công ơn với bách tính Siêu Loại, ta đây chỉ muốn phế bỏ chức tước, an trí ông ta ở làng Cồi.
-Như vậy Mạc chủ tướng không sợ có một ngày chúng tôi làm phản? Ý là trá hàng?
-Nếu ta lo được cho bách tính, lo được cho ba quân tướng sĩ một cuộc sống tốt hơn mà các anh vẫn trở giáo thì ta cũng đành chịu. Chiếm Siêu Loại không khó, giữ yên Siêu Loại mới là điều ta suy nghĩ bấy lâu nay. Hai anh đây là máu mủ với Lam Khuê, ta có lòng tin rằng hai anh sẽ giúp ta an dân Siêu Loại.
Chương khẽ thở dài:
-Siêu Loại không có Lý phủ này sẽ có Lý phủ khác nhưng Lam Khuê chỉ có một. Cô ấy là vợ của ta, là mẹ của con gái ta mà ta thì luôn muốn những thứ tốt nhất cho hai người ấy. Anh Thành đây đã ở phủ Thiên Đức hơn nửa năm hẳn cũng biết lệ, gia quyến trong quân là gia quyến chung nhỉ?
Công Thành đáp:
-Tôi có biết lệ ấy, thưa chủ tướng.
-Vậy hai anh ở chơi thêm vài ngày rồi trở về Siêu Loại lựa lời khuyên giải Lý Sứ tướng. Tính cho đến nay ta còn nương tay với quân Siêu Loại là bởi Lý Sứ tướng rất thương Lam Khuê. Ta không có ý tàn sát như đã từng làm với Phan Văn Hầu.
Chương nói chuyện với hai anh em họ Lý thêm một hồi lâu trước khi về bản doanh. Mấy hôm sau Lý Quang Minh và Lý Công Thành được trả về Thiên Đức cùng số binh sĩ b·ị t·hương mà bọn Cự Lượng bắt được vào năm trước. Thân tín của Lý Quang Minh được giữ lại cùng với nhiều tù binh Siêu Loại khác đều giao cho Lam Khuê quản.
Bọn Lý Quang Minh dẫn hơn hai trăm quân về Siêu Loại tìm gặp Lý An thuật rõ sự tình. Lý An chỉ biết thở dài, nói với hai con trả quân cho Mậu Quốc Thìn bởi binh quyền đang nằm trong tay nhà họ Mậu.
Mậu Quốc Thìn là em vợ của Lý Lệnh công. Thìn vốn là nhân sĩ lo việc văn, nay Lý An cáo bệnh giao lại binh quyền liền nhân cơ hội nắm giữ, cất nhắc trưởng nam Mậu Quốc Tỵ làm Tả Tướng quân. Hữu Tướng quân là Mậu Quốc Ngọ, con thứ.
Mậu Quốc Tỵ trước là Đại tướng quân, ngang hàng với Trương Văn Long, Lê Quý Ly, Hoàng Thái Công. Nay nhờ có cha nắm binh quyền, chức vụ dưới một người trên vạn người. Bọn Long, Ly cùng nhiều tướng khác có ý không phục nhưng đành để trong bụng.
Lý An làm Sứ tướng hơn chục năm trời, con trưởng Lý Quang Minh mới giữ chức Đại tướng thống lĩnh vài trăm quân. Lý Công Thành thậm chí chỉ là tiểu tướng, cầm trăm quân là nhiều. Bọn Trương Văn Long, Lê Quý Ly, Hoàng Thái Công, Đinh Công Tráng… không thân thích với Lý An nhưng đều do một tay Lý An dìu dắt. Bởi thế, khi Lý Quang Minh được thả về liền tìm cách gặp để hỏi chuyện. Cả bọn định bụng nói Lý Quang Minh thuyết phục Lý Sứ tướng nắm binh quyền trở lại nhưng vô ích.
Lý An vẫn đóng cửa không tiếp.
Bấy giờ Lý Quang Minh và Lý Công Thành mới nói những điều mắt thấy tai nghe. Hoàng Thái Công chép miệng lắc đầu, nói:
-Bấy lâu nay ta còn bán tín bán nghi, không ngờ tiểu tử đó chính là Mạc tiên sinh trước đây làm ra bộ cờ thật. Hắn đối xử với Lý phu nhân, Trịnh tiểu thư cùng tù binh không tệ, quả thật ván cờ này khó giải.
Trương Văn Long nói:
-Trong quân bây giờ cũng có kẻ ngại đối đầu với Thiên Đức, thực là nguy lắm. Chẳng lẽ Siêu Loại sẽ là của họ Mạc ư?
Lý Công Thành nói:
-Của họ Mạc hay họ Lý cũng chẳng đến phần chúng ta. Ta ở bên đó một thời gian, thấy rằng quân ấy trọng dụng tướng trẻ, quân sĩ trên dưới một lòng. Các anh xem đây, hai bàn tay của ta chai sần vì hót phân lợn, có lần tức khí đánh côn quyền còn không thắng nổi ả nha đầu mới đôi chín mà thôi.
Trương Văn Long đập bàn, nói:
-Bây giờ binh quyền trong tay Mậu lão gia, chỗ tốt trong quân đều do họ hàng nhà lão nắm cả. Khốn kiếp, một lũ suốt ngày chữ nghĩa lại ngồi trên đầu trên cổ chúng ta, ra vẻ hiểu chuyện nhưng thực ra chúng biết đếch gì đâu.
Lý Công Thành lại nói:
-Thống lĩnh ba quân bên Thiên Đức tên là Phạm Cự Lượng, hắn cũng trạc tuổi anh em chúng ta mà thôi. Cái tay Yết Kiêu xưa bắt anh Công đây là em ruột của hắn. Còn ả vận y phục đỏ sẫm thống lĩnh tinh binh năm nay cũng chỉ mới hăm hai tuổi, ả ta rất khá.
Đoạn Lý Công Thành kể về Trương Lôi, Lý Văn Ba, Chu Diện, Hoàng Ngưu… bọn Trương Văn Long nghe không thiếu chữ nào. Sau cùng, Trương Văn Long thì thào:
-Nếu bọn Thiên Đức đánh tiếp thì chúng ta mặc kệ cha con họ Mậu. Dù gì Sứ tướng cũng là nhạc phụ của tiểu tử họ Mạc đó. Bọn chúng ta xưa nhờ ơn mưa móc của Lý Sứ tướng mới có ngày nay. Hoàng Thái Công, anh thấy thế nào?
Thái Công thở dài:
-Nếu tay Mạc chủ tướng đó đối tốt với Trịnh tiểu thư và Lý phu nhân đến vậy, ắt hắn sẽ không bạc đãi chúng ta. Giờ ngẫm lại mới thấy, thực hắn ta không có ý diệt ta, dăm lần bảy lượt hắn đều tha c·hết, mở cho đường sống. Ta nguyện lòng theo Lý Sứ tướng, ngài ấy bảo sao ta nghe vậy.
Lê Quý Ly bấy giờ mới thắc mắc:
-Liệu đây có phải gian kế của tay nguỵ quân tử họ Mạc đó không?
Lý Quang Minh đáp:
-Ta đã hỏi kỹ hiền muội, hiền muội của ta nói Mạc Thiên Chương vô cùng yêu chiều thê tử. Tiểu tử đó cũng nhiều lần nói thân phụ của ta làm Sứ tướng cho Lý Lệnh công được thì cũng làm Sứ tướng cho hắn được.
Cả bọn bàn nhau xin gặp cho kỳ được Lý An. Trương Văn Long đại diện cả bọn, nói ra những suy nghĩ. Lý An nghe xong chỉ nói:
-Ta thực thấy bản thân không phải đối thủ của Mạc Thiên Chương nên đành lui về dù không đành lòng. Lý Lệnh công là bác của ta, ta không thể trở mặt. Các ngươi kẻ họ Trương, kẻ họ Lê, kẻ họ Hoàng, họ Triệu… tuyệt chẳng có dây mơ rễ má gì. Ta không còn là Sứ tướng, việc trong quân ta không can dự nữa.
-Lý đại nhân, ngài có thể cho bọn mạt tướng lời khuyên.
Lý An chậm rãi kể cho bọn Trương Văn Long những gì Thiền sư Sùng Phạm đã nói dạo đầu năm. Bên cạnh đó, Lý An cũng bảo rằng dân bên phủ Thiên Đức có cuộc sống no đủ hơn, lưu dân khắp nơi kéo đến xin nương nhờ. Điều ấy thể hiện rằng Mạc Thiên Chương có tài trị quốc an dân.
-Đến như dân Siêu Loại giờ đây cũng muốn được như dân Thiên Đức, họ chẳng chống Thiên Đức nữa. Mạc Thiên Chương dùng hàng tướng giữ trọng trách trong quân mà không chút nghi ngờ, như vậy chuyện hắn chiếm Siêu Loại chỉ ngày một ngày hai. Sở dĩ tiểu tử đó còn chừa đường lui cho chúng ta là vì hắn không muốn đổ máu. Hắn là một kẻ mạnh, lòng dân hướng về hắn rồi thì mai đây ta hay các người có hay không đâu cần nữa. Các ngươi nên liệu sớm.
-Cha con họ Mậu trọng dụng thân thích, bọn mạt tướng giờ đây chẳng còn giữ trọng trách lớn trong quân, liệu…- Hoàng Thái Công ngập ngừng.
-Chả phải tiểu tử đó đã nhắn nhủ rồi sao, các người án binh bất động hắn sẽ không đụng đến. Thời thế nay đã khác, Siêu Loại sắp có chủ mới, các ngươi liệu tìm minh chủ mới đi. Ta làm Sứ tướng đánh không lại hắn, vợ con, nhà cửa bị hắn dễ dàng chiếm lấy mà hắn không thèm xuống tay. Nghĩa nữ của ta là thê tử của hắn mà hắn không đem tin ấy mách Lý Lệnh công có thể xem là kẻ trượng nghĩa.
Bọn Trương Văn Long bái tạ Lý An rồi lui. Sau đó 6 người gồm hai anh em họ Lý cùng với Trương Văn Long, Đinh Công Tráng, Lê Quý Ly, Hoàng Thái Công đều nhất trí rằng một mai khi quân Thiên Đức đánh đến, cả bọn sẽ án binh bất động hoặc đầu hàng, không giao chiến. Trương Văn Long, Hoàng Thái Công và Lý Quang Minh còn lôi kéo thêm được Đào Cam Mộc, Tống Viết Dương, Lê Doãn Đông, Nguyễn Văn Thành, Nguyễn Gia Đô, Nguyễn Đăng Hải, Sỹ Văn Thuận, Nguyễn Cư Đạo, Hoàng Văn Thái cùng ba anh em họ Liệt, gồm Hoàng Liệt, Phương Liệt, Thịnh Liệt... Trước sau có cả thảy hơn hai chục tướng lớn nhỏ có giao tình với bọn Lý Quang Minh, Trương Văn Long.
Tổng số nhân mã trong tay những người này hiện gần ba nghìn, nằm rải rác khắp đất Siêu Loại.
Địa lợi, nhân hoà đã có chỉ còn chờ thiên thời nữa mà thôi.