Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 1007: Hắn có thể chắc chắn




Vào khoảnh khắc Lâm Tiêu đội mũ bảo hiểm vào, ý thức liền trở nên mơ. hồ.

Đợi đến khi hắn mở mắt ra lần nữa, đã thấy mình ở trong không gian khác, phông nền là bầu trời xanh ngắt, mặt đất lát gạch nâu sẫm.

Bản thân hắn dường như đang tồn tại dưới dạng một thể ý thức, không cảm nhận được bất kỳ tu vi nào.

Toàn bộ không gian được thiết kế rất đơn giản, nhưng lại mang đến cảm giác kỳ lạ.

Rất nhiều viên gạch nâu lơ lửng giữa không trung, một số viên còn được khắc dấu hỏi chấm.

Hình ảnh này mang đến cho hắn một cảm giác vô cùng quen thuộc.

Và khi nhìn thấy một con rùa màu xanh lá cây, có kích thước gần bằng người trưởng thành, đang bò chậm về phía mình, Lâm Tiêu không khỏi ngẩn người.

Hắn có thể chắc chắn.

Đây... Đây là... thế giới của Mario!? Lại còn là phiên bản 2D dở tệ đầu tiên nữa?!

Lại là một ký ức tuổi thơ khác, sau trò "Một, hai, ba, Mộc Đầu" sao? Người đồng hương kia của hắn, đúng là biết cách chơi thật đấy! Trong lúc Lâm Tiêu đang cảm thán, con rùa xanh đã bò đến gần.

Lâm Tiêu biết, thứ này chỉ có thể dẫm lên, không thể chạm vào, chạm vào sẽ lập tức bị trừ một mạng.

Chẳng lẽ, những người bước vào trò chơi trước đó, đều bị trừ một mạng vì muốn nhào lên đấm con rùa này hả?

Theo bản năng, Lâm Tiêu nhảy lên, lao qua đầu con rùa xanh. Tuy nhiên.

Khi hắn đáp xuống, giãm lên mặt đất nâu sẫm.

Một cảnh tượng cực kỳ quái gở đã xảy ra.

Vài viên gạch dưới chân Lâm Tiêu đột nhiên vỡ vụn, sụt xuống. Cả người hắn cũng theo đó mà rơi tự do.

Trong nháy mắt, Lâm Tiêu dồn toàn lực vào chân, mượn một chút lực từ viên gạch vỡ, cố gắng nhảy trở lại mặt đất.

Nhưng mà... Đùng!

Một viên gạch màu nâu đột nhiên xuất hiện trên đầu Lâm Tiêu, chặn đường đi của hắn.

Đầu Lâm Tiêu đập mạnh vào viên gạch, sau đó rơi thẳng xuống hố.

Ý thức trở nên mơ hồ.

Khi hắn mở mắt ra lần nữa, đã trở lại điểm xuất phát. Ba trái tim màu đỏ trên đầu đã biến thành hai.

Lúc này, sắc mặt Lâm Tiêu sa sầm, nghiến răng ken két. Phán đoán sai lầm rồi.

Đây, đây không phải là trò Mario thông thường.

Nó là... Cat Mario.

Chết tiệt!

Người đồng hương kia đúng là một tên gian xảo!!

Trò chơi rác rưởi như vậy mà cũng có thể mang vào thế giới tu chân huyền huyền sao?

Hai cánh cửa phong ấn trước đó còn để lại chút hy vọng sống, còn cánh cửa phong ấn thứ ba này, định dùng thép gia cố bốn phía, không cho ai vượt qua sao?l

Cat Mario là gì?!

Đó là một trò chơi rác rưởi, vô nhân tính, có thể khiến game thủ phát điên.

Nếu không có bí kíp vượt ải, người bình thường muốn vượt qua một màn Cat Mario, e rằng phải để não vận động hết công suất mới xong.

Hơn nữa, ít nhất cũng phải mất mấy chục, thậm chí là cả trăm mạng mới có thể vượt qua được một ải.

Nhìn hai trái tim màu đỏ đáng thương trên đầu, Lâm Tiêu không khỏi cảm thấy bất lực.

Chơi kiểu quái gì bây giờ! Hắn bắt đầu hối hận vì đã bước vào cửa ải thứ hai.

Chỉ còn hai mạng, bắt buộc phải vượt qua Cat Mario, quả thực là chuyện viển vông.

Trong lúc Lâm Tiêu đang buồn bực, phản ứng của những người đứng xem cũng rất thú vị.

Họ thấy Lâm Tiêu tự tin bước tới, còn chủ động đội mũ bảo hiểm.

Ai nấy đều đang rất tuyệt vọng, thấy Lâm Tiêu tự tin, khí thế như vậy, đều xem hăn như cọng rơm cứu mạng cuối cùng mà bám lấy.

Nếu ngay cả thiếu niên thần kỳ đó cũng không thể vượt qua cửa ải thứ hai, vậy để bọn họ bước lên đó, cũng chỉ có con đường chết.

Nhưng ngay khi họ vừa ổn định lại tâm trạng, chuẩn bị chứng kiến kỳ tích ra đời.

Phụt!