Hành trình đến thủ đô lần này của Lý Vân Uyển không phải đặc biệt thuận lợi, dù sao, nơi đầm nước sâu thẳm như thủ đô, đặc biệt nhiều người khốn nạn.
Lần này cô ta đến thủ đô, trên cơ bản chỉ là ném đá dò đường, đồng dạng, cũng là mở rộng tầm mắt.
Được một vài ông chủ lớn đánh giá cao, cũng gặp phải một vài khó khăn, chịu không ít xem thường, cũng nhận được một số tràng pháo tay khen ngợi……
Điều này làm trong lòng cô ta nhận ra được khoảng cách giữa bản thân và Hướng Đông Tình còn cần một quãng đường dài phải đi, sâu trong nội tâm đôi khi cũng không tránh khỏi sự chán nản.
Cô ta nhịn không được mà nghĩ, nếu tùy tiện chọn một trong ba người phụ nữ trong phòng hôm nay đến thủ đô thì sai?
Chắc chắn, sẽ không có bất kỳ người nào dám xem thường cho dù là đi chăng nữa?
“Em kế tiếp còn cần phải học hỏi và tích lũy thêm, sau đó, đến nước Mỹ tiếp nhận công việc. Nơi đó, sẽ còn có sân khấu lớn hơn nữa đang chờ đợi em.” Tề Đẳng Nhân nói.
Nước Mỹ đương nhiên là một nơi càng phức tạp hơn, hơn nữa còn nằm ngoài tầm tay của Tề Đẳng Nhân, sẽ là nơi khảo nghiệm năng lực làm việc của Lý Vân Uyển.
Chẳng qua, hắn cũng đã an bài xong xuôi hết rồi, đến lúc đó cũng sẽ đưa Irena Jinva qua cùng, có yêu tinh này trợ giúp, hẳn là có thể giảm bớt rất nhiều áp lực cho Lý Vân Uyển.
Hướng Đông Tình cũng từng nghi ngờ quyết định này của Tề Đẳng Nhân.
Nhưng Tề Đẳng Nhân nói, nếu một người đàn ông ngay cả người phụ nữ bên gối của mình cũng không dám tin, thì người đàn ông này không phải là độc tài, mà là một kẻ thất bại.
Lý Vân Uyển bò dậy, mỉm cười, nói: “Em đã tham gia rất nhiều đại hội, gặp được nhiều nhân vật lớn mà chỉ có thể nhìn thấy ở trên TV, cũng học hỏi được rất nhiều thứ. Nói tóm lại, em rất vừa lòng với chuyến đi này!”
Tề Đẳng Nhân nói: “Em vừa lòng là tốt rồi. Ừm…… anh cho em thả lỏng ba ngày, em nghỉ ngơi cho tốt để chuẩn bị cho công việc sắp tới.”
Lý Vân Uyển nói: “Được được được, hôm nay anh cùng em đi quán bar thư giãn đi, đã lâu rồi không nhảy Disco.”
Tề Đẳng Nhân nhìn cô ta bằng ánh mắt kỳ quái, nói: “Em còn thích nhảy Disco?”
Lý Vân Uyển lập tức thẹn thùng giả bộ ngây thơ nói: “Em uống rượu, em hút thuốc, em thường xuyên hộp đêm, nhưng em là một người phụ nữ tốt!”
Khóe miệng Tề Đẳng Nhân run rẩy.
Bản thân Lý Vân Uyển cũng bị câu nói này làm cho bật cười, nói: “Đi thôi, hôm nay em nhất định phải đến quán bar quẩy, cho dù Thiên Vương lão tử có tới cũng mặc kệ!”
Tề Đẳng Nhân suýt nữa thì quên, người phụ nữ Lý Vân Uyển này trước kia cũng là một Trapgirl, có thể khiến nhóm người theo đuổi cô ta bị chơi đùa đến quay vòng vòng, nhưng cố tình lại không ai có thể chiếm được tiện nghi của cô ta.
Tề Đẳng Nhân cũng chỉ có thể cùng cô ta đến quán bar nổi tiếng nhất thành phố Trung Hải nổi tiếng nhất quán bar Kim Thành, cái quán bar này sở dĩ gọi là Kim Thành, là bởi vì người tới nơi này quẩy, đều là những người tiêu tiền như nước.
Tề Đẳng Nhân không phải đặc biệt thích tới những nơi như này, hắn ngược lại càng thích những quán bar nhỏ yên tĩnh như quán của Trương Tĩnh mở hơn, thậm chí, đến những quán bar như vậy thỉnh thoảng còn có thể hấp dẫn tới một vài nhân vật nổi tiếng như Triệu Hồng Nê lên đài đánh đàn.
Lý Vân Uyển thân cao chân dài vừa mới tiến vào quán bar đã trở thành con mồi trong lòng vô số đàn ông, đáng tiếc, Lý Vân Uyển hiện tại lại không có tâm tư xem bọn họ là con mồi để chơi đùa.
“Ai, cảm giác đây không phải là quyết định tốt, hiện tại trở lại nơi này, tâm cảnh hoàn toàn khác so với trước kia.” Sau khi. Lý Vân Uyển chọn một ly rượu, uống được hại ngụm rồi ngồi xuống, căn bản không đứng dậy được.
Phía dưới sàn nhảy là một đám quần ma loạn vũ, đầu tóc phụ nữ thì rối như ma, còn đàn ông lại hứng phấn cứ như cắn thuốc.
Tề Đẳng Nhân nói: “Vì sao?”
“Là sự khác nhau giữa phẩm vị, hay là sở thích cá nhân?” Lý Vân Uyển lại nói.
Sau đó, cô ta ngẩn người, nói: “Em wtf……”