Hành động này của Trần Ngư, quả đúng là không cho người khác đường sống.
Số lượng người ngoái lại nhìn theo cô ấy suốt dọc đường đi có thể mô tả bằng hai chữ “khoa trương”.
Tề Đẳng Nhàn cảm thấy cũng không tồi, vô cùng mát mắt, dù sao nhìn thấy cảnh đẹp ý vui như vậy hắn cũng cảm thấy vô cùng thoải mái.
Suốt đoạn đường tới sân bay, bọn họ không gặp chút trở ngại nào, cũng không xảy ra sự cố nguy hiểm gì.
“Tề chuẩn tướng, anh vất vả rồi, những chuyện tiếp theo cứ để chúng tôi lo liệu là được!” Một người đàn ông chào hỏi với Tề Đẳng Nhàn, sau đó đưa ra giấy từ chứng thực danh tính.
Quả nhiên bọn họ đã chuẩn bị sẵn máy bay quân dụng, hơn nữa cũng có thể bay theo lộ trình đường dài, có thể bay thẳng tới sân bay Nam Dương.
Tề Đẳng Nhàn gật đầu, nói với Trần Ngư: “Trần tiểu thư, hôm nay chúng ta tạm biệt ở đây, hy vọng lần sau gặp lại, mọi người vẫn còn bình an khỏe mạnh.”
Trần Ngư nghiêm túc đáp: “Có lẽ trước mắt anh Tề sẽ phải đối mặt với nhiều mối nguy hiểm cho tôi, cho nên cũng mong anh Tề bảo trọng!”
Dưới sự hộ tống của quân đội, Trần Ngư bước lên máy bay quân dụng, cô ấy dừng trước cửa khoang máy bay, quay đầu lại, mỉm cười với Tề Đẳng Nhàn, sau đó nhẹ nhàng vẫy tay chào.
Tề Đẳng Nhàn gật đầu, cũng vẫy tay với Trần Ngư: “Thuận buồm xuôi gió nhé!”
Trần Ngư bước vào máy bay, không bao lâu sau, máy bay cất cánh, bay thẳng về phía Nam Dương.
“Ồ, lưu luyến quá nhỉ?” Lý Vân Uyển đứng ở một bên, hai tay đút túi, hỏi bằng một giọng điệu kỳ quái.
“Ha ha ha ha…” Tề Đẳng Nhàn chỉ cười ha hả, dan tay ôm lấy cổ cô ấy, ôm cô ấy vào lòng, âu yếm dắt díu nhau rời khỏi sân bay.
Hôm nay Tề Đẳng Nhàn không để Lý Vân Uyển đi làm, đương nhiên hắn cũng không đi, hai người dắt nhau đi xem phim, dạo phố, mua sắm đủ kiểu.
Ngày mai sẽ phải làm việc cật lực, cho nên hôm nay hắn phải nghỉ ngơi cho thật tốt để điều chỉnh lại bản thân.
Có lẽ thiền định là phương pháp tốt nhất, nhưng Tề Đẳng Nhàn cảm thấy cách ấy có vẻ không phù hợp với hắn lắm, tuy rằng hắn rất lười biếng, nhưng nếu như ngồi yên một chỗ không nhúc nhích, hắn cũng cảm thấy hơi khó chịu.
Xế chiều, Trần Ngư gửi tin nhắn cho Tề Đẳng Nhàn, nói rằng cô ấy đã đặt chân đến Nam Dương bình an vô sự, cũng đã hội họp với Trần gia, cảm ơn Tề Đẳng Nhàn đã chiếu cố.
“Ồ… Trần Ngư bình an đặt chân đến Nam Dương, anh cũng có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!” Tề Đẳng Nhàn nở nụ cười vui vẻ với Lý Vân Uyển.
Lý Vân Uyển cũng thở phào nhẹ nhõm, Trần Ngư gặp nguy hiểm, người lo lắng nhất là bọn họ.
Nếu cô gái này xảy ra chuyện, không ai có thể gánh vác được hậu họa lớn như vậy.
Tới lúc ăn tới, Hướng Đông Tinh tổ chức một bữa tiệc nho nhỏ, mời mọi người tụ tập lại để dùng bữa.
Tề Đẳng Nhàn, Lý Vân Uyển, Dương Quan Quan, cùng với một vài lãnh đạo của tập đoàn Hướng thị và công ty Thiên Lại đều tề tựu.
“Ngày mai chính là một ải sống chết thật sự, hy vọng sự nỗ lực của chúng ta sẽ không đổ sông đổ bể.” Hướng Đông Tinh giơ ly rượu, mỉm cười nói với mọi người.
“Vì ngày mai!” Mọi người đều sôi nổi hùa theo, uống một hơi cạn sạch.
Chỉ có mỗi Tề Đẳng Nhàn không uống rượu, hắn chỉ uống nước trái cây, hòng duy trì trạng thái của cơ thể.
Ngày hôm qua đã phải trải qua nhiều sóng gió như vậy, giờ phút này, trạng thái ban đầu của hắn vẫn còn chưa khôi phục hoàn toàn.
Khi mọi người đang bàn luận sôi nổi, chỉ có mình hắn vùi đầu ăn ngấu nghiến, thịt bò, thịt dê không bỏ sót một miếng nào, chỉ cần thực phẩm có hàm lượng protein cao, hắn đều không buông tha.
Mọi người đều cảm thấy kỳ lạ, chỉ có Lý Vân Uyển là hiểu hắn, không ngừng gắp đồ ăn cho hắn, còn rưới nước sốt lên bít tết cho hắn, vô cùng hiền huệ.
Tới khi ăn uống no nê, Tề Đẳng Nhàn mới cảm thấy thoải mái, hắn nói: “Hướng tổng, đề nghị cô lát nữa sắp xếp cho mọi người đi tắm suối nước nóng, đặt dịch vụ mát xa gì đó đi, tôi muốn thả lỏng một chút.”
Đám người đi theo Hướng Đông Tinh nhiều năm lặng ngắt như tờ, bọn họ hiểu rõ tính nết của cô ta ra sao, không ai dám đưa ra yêu cầu vô lễ như vậy trước mặt cô ta cả.
“Được, phí tổn ngày hôm nay đều tính cho tôi!” Ngoài dự đoán là, Hướng Đông Tinh thản nhiên đồng ý với yêu cầu này.
Mọi người trố mắt nhìn nhau một phen, sau đó mới đồng loạt hô hoán, sau đó cũng cảm thấy mừng thầm vì Hướng Đông Tinh đã thay đổi.
Trước kia cô ta luôn là kẻ lạnh lùng tàn nhẫn, chẳng có chút tình người nào.
Bây giờ Hướng Đông Tinh mới để cho mọi người chứng kiến được dáng vẻ sôi nổi, hiền hòa của mình.
Nhưng tới khi tiệc tàn, mọi người chuẩn bị lên đường, Dương Quan Quan lại nói mình không muốn đi.
“Đừng lo mà, có phòng cho thuê riêng, nếu như cô không thích ở chung với người khác, vậy thì cứ thuê phòng là được.” Hướng Đông Tinh nhìn cô ta mà bảo.
Dương Quan Quan cười nói: “Thôi vậy, tôi không thu xếp được.”
Hướng Đông Tinh nghe vậy cũng không nhiều lời nữa.
Dương Quan Quan thật sự không thu xếp được, hay là muốn đề phòng tên biến thái nào đó, Hướng Đông Tinh cũng không nói rõ được.
Mọi người thấy Dương Quan Quan nói không đi thì thất vọng vô cùng, dù sao thì nều được trông thấy thân hình nóng bỏng của Dương Quan Quan dưới lớp áo tắm, vậy thì hẳn là đêm nay sẽ vô cùng khó quên.
Dương Quan Quan rời khỏi đám đông và trở về nhà, cô ta cởi hết quần áo, đứng trước gương phòng tắm.
Trước gương, cô ta trông thấy sau lưng, trên đùi, trên cánh tay mình có đủ loại vết sẹo chi chít không theo quy tắc.
Những vết sẹo này đều là dấu tích của một tuổi thơ không mấy tốt đẹp.
“Không phải tôi không muốn đi, nhưng tôi thật sự rất tự ti.” Dương Quan Quan thở dài chua xót.
Người khác nhìn thấy những vết sẹo này nhất định sẽ hỏi cô ta chuyện quá khứ, nhưng những chuyện ấy đều là phần ký ức mà cô ta không muốn nhắc lại chút nào.
Điều duy nhất khiến cho cô ta vui mừng chính là, Tề Đẳng Nhàn đã gửi tin nhắn cho cô ta, bảo cô ta sáng sớm ngày mai đến công viên Sâm Hải tập thể dục buổi sáng.
Suối nước nóng Thiên Trì là nơi Hướng Đông Tinh thường xuyên lui tới, chi phí ở đây đương nhiên cũng không rẻ, có điều trình độ mát xa ở đây đúng là rất tốt, một tiếng ở đây cũng phải mất hơn tám trăm tệ.
Mỗi khi mệt mỏi, Hướng Đông Tinh đều sẽ tới chỗ này tận hưởng suối nước nóng, thuê người mát xa toàn thân, cô ta đúng là một người biết cách hưởng thụ cuộc sống.
Tề Đẳng Nhàn và Lý Vân Uyển độc chiếm một cái ao nhỏ, hắn phất tay bảo đám đàn ông háo sắc kia biến ra xa một chút, hưởng thụ cảm giác được đắm mình trong làn nước ấm áp, trong nước còn có cá nhà nuôi bơi tới để ăn tế bào chết của da.
Vừa thưởng thức dáng người không chê vào đâu được của Lý Vân Uyển, vừa hưởng thụ suối nước nóng, cuộc sống này quả thực quá tuyệt vời.
Đáng tiếc Dương Quan Quan không có mặt ở đây, nếu như có thể ngắm cả dáng người cô ta, vậy chắc chắn sẽ sướng lên tận mây xanh mất.
“Tề tổng, Hướng tổng gọi ngài qua đó!” Tề Đẳng Nhàn đang cười nói với Lý Vân Uyển thì thấy thư ký đến thông báo với mình.
Thư ký của Hướng Đông Tinh mặc bikini màu trắng, cặp đùi thon dài tuyệt đẹp, khuôn mặt diễm lệ, còn cố tình liếc mắt đưa đẩy.
Tề Đẳng Nhàn bỗng thấy buồn cười, cô này đúng là không có lúc nào quên việc muốn lên giường với mình mà!
“Anh đi nói chuyện với Hướng Đông Tinh, em cứ tắm đi.” Tề Đẳng Nhàn đứng dậy, vươn vai hai cái, khiến cho mọi người xung quanh đều ghé mắt qua nhìn.
Mọi người đều là đám dân văn phòng bụng bia, chỉ có Tề Đẳng Nhàn có được dáng người đáng ngưỡng mộ như vận động viên, thực sự làm cho bọn họ hâm một vô cùng.
Đây chính là mát xa chân chính, không có bất kỳ yếu tố tiêu cực nào, khác hẳn với loại mát xa “tám trăm tệ một tiếng” khác.
Tề Đẳng Nhàn nằm sấp xuống, trong lúc nghiêng đầu, hắn không kìm được mà nuốt nước miếng.
Dưới lớp màn mỏng mơ hồ kia, hắn trông thấy Hướng Đông Tinh đang cởi áo tháo thắt lưng, sau khi nằm sấp xuống, toàn bộ tấm lưng trắng nõn của cô ta lộ ra bên ngoài.
Vốn định nhìn thêm mấy cái, nhân viên mát xa kia đã phủ lên lưng cô ta một lớp khăn lông, thoa tinh dầu lên tay để bắt đầu mát xa.