Tuyệt Thế Cường Long

Chương 243: “Gây phiền toái gì cho tôi cơ?




Tề Đẳng Nhàn cảm thấy logic của cái tên cường đạo Mã Song Long này có hơi buồn cười, xe bình dân thì không xứng đáng chạy sao?  

             Nhìn thấy siêu xe thì phải nhường đường?  

             Không nhường đường chính là trái pháp luật?  

             Tề Đẳng Nhàn nắm cổ áo của Mã Song Long, một tay ấn ông ta lên logo ở đuôi xe của mình, cười lạnh nói: “Nhìn cho rõ xem đây là chữ gì!”  

             “....”  

             “h….”  

             “e….”  

             Mã Song Long cảm thấy hai mắt mình có hơi mơ màng, sau khi thấy rõ mới nói: “heaton, phi thùng?”  

             Tề Đẳng Nhàn trực tiếp tát một cái lên mặt ông ta, mắng: “Phaeton, tiếng nước ngoài không đủ tiêu chuẩn thì có thể quay ngược lại học từ năm lớp 3 lại một lần, đồ ngu ngốc nhà ông!”  

             Mã Song Long hung hăng ngẩn ra, chiếc xe này là Phaeton? Volkswagen Phaeton?  

             Phaeton có thể nói là dòng siêu xe điệu thấp nhất trong hệ liệt, đặc biệt là ở khoản ngoại hình gần như là không có gì khác nhau so với Passat cả.  

             “Chiếc xe này của tôi trị giá hơn hai trăm ba mươi vạn, thừa sức mua được hai chiếc BMW x5 kia của ông!”  

             “Theo lý của lão tử mà nói, con BMW rách kia của ông dám đâm vào đuôi xe của lão tử?”  

             “Ông cảm thấy bản thân mình là cái thứ gì?”  

             “Lão tử lái Phaeton, ông cũng dám tới đâm lão tử?!”  

             Tề Đẳng Nhàn một tay nắm cổ áo của Mã Song Long, một tay khác giơ lên bạch bạch vả thêm hai cái vào mặt ông ta.  

             Dương Quan Quan ở một bên đứng nghe thì cảm thấy buồn cười, đây là Tề Đẳng Nhàn cầm nguyên xi mấy lời vừa rồi của Mã Song Long trả ngược trở về sao?  

             “Cũng chỉ là một con BMW, ai cho ông tự tin đấy?” Tề Đẳng Nhàn giơ tay lại tát thêm một cái xuống.  

             Mã Song Long vị vả tới nỗi mặt sưng đỏ lên, hơn nữa còn biết được xe Phaeton của Tề Đẳng Nhàn quý gấp đôi so với con BMW này của ông ta thì lòng dạ lập tức bị áp lực đè đầu cưỡi cổ.  

             Hai idol mạng cũng bị dọa run lên bần bật, không dám hé răng nói thêm câu nào.  

             Hoá ra người này không phải tên nghèo túng gì mà là một người giàu có điệu thấp mà thôi, đi một chiếc xe Phaeton điệu thấp của Maybach cực kỳ hiếm thấy trên thị trường!  

             Tề Đẳng Nhàn tiện tay quẳng Mã Song Long lên trên nắp động cơ của xe BMW, lạnh lùng nói: “Bồi thường tiền, phí sửa chữa hai mươi vạn, thiếu một đồng hôm nay tôi phế ông!”  

             Mã Song Long run rẩy nói: “Mày dám đánh tao, dám bắt nạt tao như vậy….Mày có biết tao là ai hay không….Tao mẹ nó….”  

             “Không phải ông chính là phó tổng của nền tảng phát sóng trực tiếp Răng Nanh đấy sao? Có cái gì hay mà nói mãi thế?” Tề Đẳng Nhàn lạnh lùng nói.  

             “Thế ông có biết tôi là ai hay không?”  

             “Hôm nay nếu số tiền này ông không trả được.”  

             “Tôi khiến ông sẽ không thể nào tiếp tục nhìn thấy được ánh trăng ở thành phố Trung Hải này nữa, ông có tin hay không?!”  

             Nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn bá đạo như vậy, trong lúc nhất thời Mã Song Long cảm thấy đau trứng, nói không nên lời.  

             Hai idol mạng kia cũng đều ôm chặt lấy nhau, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt đầy sát khí kia của Tề Đẳng Nhàn.  

             Mã Song Long cắn răng nói: “Được, tao bồi thường, nhưng tao cũng sẽ nhớ kỹ chuyện xảy ra với mày ngày hôm nay! Còn cả Dương Quan Quan nữa, cô cẩn thận đấy cho tôi!”  

             Nói xong lời này, Mã Song Long rút từ trong ngực ra một tờ chi phiếu, bá bá viết ở trên mặt con số hai mươi vạn rồi ký tên mình xuống, đưa cho Tề Đẳng Nhàn.  

             Tề Đẳng Nhàn hừ lạnh một tiếng, nhận chi phiếu rồi cười lạnh nói: “Tôi ngược lại muốn nhìn thử xem ông có thể làm gì được Dương Quan Quan? Tôi chờ đợi trò hay của ông!”  

             Tề Đẳng Nhàn cũng lười phải dây dưa thêm với loại người như này, quay đầu nhìn Dương Quan Quan.  

             Dương Quan Quan gật gật đầu, kéo mở cửa bước lên xe.  

             Tề Đẳng Nhàn cũng lên xe, đạp xuống chân ga nghênh ngang rời đi.  

             “Mẹ kiếp!”  

             Sau khi người đi rồi, Mã Song Long mới hung tợn chửi bậy một tiếng, cực kỳ khó chịu.  

             “Mã tổng, chúng ta nên làm gì bây giờ, có cần báo cảnh sát hay không?” Một idol mạng run rẩy hỏi.  

             “Báo con mẹ cô ấy mà báo, tên nhãi kia rõ ràng là địa đầu xà ở Trung Hải, chúng ta báo án cũng không có tác dụng!” Mã Song Long cả giận nói.  

             “Vậy phải làm sao bây giờ?” Một idol mạng khác hỏi: “Cũng không thể trắng trợn nhịn cục tức này xuống như vậy được?”  

             Mã Song Long cười lạnh một tiếng, nói: “Tôi sẽ để nền tảng chèn ép con tiện nhân Dương Quan Quan kia, dám không cho tôi mặt mũi như vậy, còn tìm đàn ông tới đánh tôi? Tôi phải khiến cô ta đẹp mặt mới được!”  

             Nói xong lời này, Mã Song Long hung hăng nhổ một ngụm nước bọt ra, mắng: “Lái Phaeton thì ghê gớm lắm sao? Đồ chó chết!”  

             Ông ta hồn nhiên quên mất rằng lúc vừa mới lái BMW đâm phải đuôi xe Phaeton của Tề Đẳng Nhàn thì bản thân mình ưu việt tới mức nào.  

             Tề Đẳng Nhàn lái xe mang theo Dương Quan Quan trực tiếp quay về Tianlai Capital, vội vàng một ngày trời, hai người cũng đã thấm mệt.  

             “Cô không lo lắng cái tên Mã tổng kia ở bên nền tảng gây phiền phức cho cô sao?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.  

             “Gây phiền toái gì cho tôi cơ? Tôi lại chẳng làm ra chuyện gì khác người, ông ta còn có thể làm gì được tôi!” Dương Quan Quan không phục nói.  

             “Có đôi khi muốn chỉnh người không cần phải dựa vào lý do, để ý phòng livestream của cô một chút đi!” Tề Đẳng Nhàn nói.  

             Dương Quan Quan thở dài bĩu môi, có chút u oán nói: “Cùng lắm thì về sau không livestream nữa thôi, thanh thản ổn định làm tốt công việc hiện tại cũng được mà.”  

             Tề Đẳng Nhàn cười cười không nói thêm gì nữa, trở về văn phòng của mình.  

             Hắn mơ màng nằm trên sofa, chờ tới khi tan tầm thì cảm giác có người mang chăn vào đắp cho mình, lập tức duỗi tay ôm chặt người ta vào trong lòng.  

             “Công việc hôm nay thuận lợi không?” Người tới tự nhiên chỉ có thể là Lý Vân Uyển, cô ta quan tâm hỏi.  

             “Cũng không tệ lắm, thuyết phục được Vương Vạn Kim rồi. Nhưng Hoàng gia bên kia không nghe theo lời khuyên của tôi, phỏng chừng muốn nhận phải tổn thất cực lớn.” Tề Đẳng Nhàn nhắm mắt cười cười, ôm thân thể mềm mại trong ngực chặt hơn.  

             Hôm nay Lý Vân Uyển thoa nước hoa mùi chanel số 5, mùi cực kỳ tốt.  

             Nói chuyện chốc lát, Tề Đẳng Nhàn lại hỏi: “Hôm nay cũng có phim điện ảnh mới chiếu, lại xem suất chiếu đêm?”  

             “Xem em gái anh mà xem, mỗi ngày đều thức đêm anh có thấy mệt không hả!” Lý Vân Uyển trực tiếp từ chối.  

             “Vậy đêm nay trực tiếp tới nhà tôi đi!” Tề Đẳng Nhàn ngồi dậy, nhiệt tình gọi mời.  

             “Không tới.” Lý Vân Uyển tiếp tục từ chối.  

             “Phải tới.” Tề Đẳng Nhàn nắm chặt cánh tay của mình, tiến thêm một bước bức bách ép sát tới trên ngực Lý Vân Uyển.  

             Dán sát vào khiến hắn chợt nhớ tới cảm giác dính sát với Dương Quan Quan thời điểm ở tiệm bán báo nhỏ kia, lực đàn hồi đó tựa hồ có thể hạ gục Lý Vân Uyển trong nháy mắt đấy.  

“Ha, em càng không tới đấy!” Lý Vân Uyển cười nói.  

             Trước kia cô ta không mời tự đến, hiện tại nhặt được của hời thành công rồi, tự nhiên phải có tư thái bắt chẹt người.  

             Tề Đẳng Nhàn hừ lạnh một tiếng, nói: “Không đi không được!”  

             Khóe miệng Lý Vân Uyển mang theo một tia ý cười, nói: “Đêm nay em phải ở bên cạnh ba em rồi, bằng không ông ấy lại nói em khuỷu tay chĩa ra ngoài.”  

             Tề Đẳng Nhàn đột nhiên nhớ tới lão Hoàng muốn mời hắn tới cảm thụ thủ pháp của kỹ sư Nhật Bản thì trên mặt lộ ra một tia ý cười, nói: “Vậy được rồi, em cứ tâm sự thật tốt với ông ấy đi.”  

             Lý Vân Uyển kinh ngạc, cái tên này dễ dàng buông tay như vậy sao? Nếu chơi xấu mời mình thêm vài lần thì nói không chừng bản thân mình cũng đồng ý luôn rồi.  

             Nhưng cô ta không nghĩ gì nhiều.  

             “Khụ khụ khụ….Không phải tôi tới đây để chơi!” Tề Đẳng Nhàn nhíu nhíu mày, ho khan nói.  

             “Tôi biết tôi biết, cậu đây là vì tình hữu nghị giữa các nước, muốn giúp cho sinh hoạt của các kỹ sư ở nước ngoài trôi qua thêm tốt ở Hoa quốc của chúng ta!” Hoàng Kỳ Bân nghiêm túc nói: “Thật ra thì, tôi cũng nghĩ như vậy!”  

             “Hắc hắc, hắc hắc….”  

             Hai người liếc nhau, lại nở nụ cười.