Tuyệt Thế Cường Long

Chương 224: “Tâm tư bất chính?




“mộng mộng, mộng mộng, mình có một tin quan trọng về tổng giám đốc thần bí, cậu có muốn nghe hay không?!”  

             lúc điện thoại vừa được kết nối với kiều thu mộng thì Dương Quan Quan hưng phấn kích động hỏi.  

             kiều thu mộng ngẩn người, sau đó cũng kích động nói: “Thật không? Tin tức gì?!”  

             Dương Quan Quan cao hứng nói: “tổng giám đốc thần bí sẽ hiện thân trong yến hội do Từ Ngạo Tuyết tổ chức!”  

             kiều thu mộng khiếp sợ nói: “Cái gì? Cậu nói thật không? Anh ta muốn lộ mặt sao?!”  

             Không phải do kiều thu mộng không kích động không khiếp sợ, dù sao thì vị tổng giám đốc thần bí này từ khi tianlai capital được thành lập tới nay vẫn luôn quanh quẩn ở trong đầu cô ta, còn thường xuyên dùng các phương pháp khác nhau xoát cảm giác tồn tại ở chỗ cô ta nữa.  

             Hơn nữa, hành động của vị tổng giám đốc thần bí này không thể không khiến cô ta tin rằng tất cả những việc này không phải làm vì cô ta.  

             “Sao mà cậu biết được?!” kiều thu mộng bình tĩnh lại, thấp giọng hỏi.  

             “Vừa rồi mình nghe thấy Hướng tổng gọi điện cho Tề tổng, hai người nói qua trong điện thoại.”  

             “Hướng tổng thương lượng với Tề tổng xem có nên để tổng giám đốc thần bí đó lộ mặt trong yến hội hay không, Tề tổng nói tuỳ Hướng tổng sắp xếp.”  

             Dương Quan Quan đắc ý nói giống như đang tranh công vậy.  

             kiều thu mộng nghe đến đó thì hung hăng nắm chặt tay mình lại, nói: “Vậy thì xem ra là thật rồi, ngay cả Hướng Đông Tinh cũng đã nói như vậy thì sẽ không thể nào là giả được!”  

             Dương Quan Quan nói: “Chỗ mình vẫn còn rất nhiều tin tức về tổng giám đốc thần bí, cậu muốn nghe nữa hay không?”  

             “Đương nhiên!” kiều thu mộng nói.  

             “Vậy mình cũng không thể huỵch toẹt nói hết ra cho cậu nghe được, cậu phải cảm ơn mình cái gì đó nữa!” Dương Quan Quan cười to nói.  

             “Được được được, đợi lát nữa nếu cậu mở livestream thì mình trực tiếp tới phòng livestream của cậu tiêu cho cậu mấy cái tên lửa!” kiều thu mộng tài đại khí thô nói.  

             Dương Quan Quan lại nói: “Vị tổng giám đốc thần bí đó là người ở Đế Đô, bối cảnh gia tộc cực kỳ lớn, hơn nữa tuổi cũng rất trẻ, không lớn hơn chúng ta bao nhiêu đâu.”  

             kiều thu mộng kinh ngạc nói: “Cậu biết được những tin tức đó từ đâu thế?”  

             “Mình đi hỏi Tề tổng, hắn nói cho mình biết!” Dương Quan Quan cười nói.  

             “Tề Đẳng Nhàn….” kiều thu mộng nhẹ nhàng mân môi.  

             Dương Quan Quan hỏi: “Vậy buổi yến hội đó cậu có đi không?”  

             kiều thu mộng lập tức nói: “Đương nhiên là mình có đi rồi, mình muốn tận mắt nhìn thấy vị tổng giám đốc thần bí này xem anh ta là thần thánh phương nào, vì sao lại chiếu cố mình như vậy!”  

             Dương Quan Quan cười nói: “Vậy mình chúc mừng cậu trước, cuối cùng cũng có thể nhìn thấy tổng giám đốc thần bí mà cậu ngày đêm mong nhớ, hy vọng những việc tiếp theo cậu làm cũng đều sẽ thuận lợi suôn sẻ.”  

             “Quan Quan, cảm ơn cậu đã nói cho mình biết những tin tức này.” kiều thu mộng cảm kích nói.  

             Cúp điện thoại được một lúc rồi mà Dương Quan Quan vẫn còn rất hưng phấn.  

             Cô ta đương nhiên rất hy vọng giữa tổng giám đốc thần bí và kiều thu mộng sẽ có gian tình gì gì đó, dù sao thì kiều thu mộng cũng chính là bạn tốt của cô ta mà!  

             Nếu kiều thu mộng có thể yêu đương với tổng giám đốc thần bí thì về sau nếu cô ta cần tổng giám đốc thần bí hỗ trợ, thông qua quan hệ với kiều thu mộng cũng đơn giản hơn rất nhiều.  

             Dựa vào năng lực và bối cảnh của tổng giám đốc thần bí thì tuyệt đối không hề sợ hãi Dương gia ở Thượng Hải, chỉ cần cho cô ta dựa hơi một chút là được, để trong tương lai cô ta có thể chống chọi được với Dương gia.  

             Tề Đẳng Nhàn lại không hề biết tin tức này có thể khiến cho Dương Quan Quan kích động tới mức suýt mất ngủ nguyên một đêm, thời điểm ngày hôm sau nhìn thấy cô ta còn thấy luôn cả quầng thâm mắt.  

             Người của Lý Gia Quyền hiện tại đã không còn ngăn cản việc phá bỏ di dời lô đất thung lũng giết người, lần này phái nhân viên qua đó đàm phán cũng thuận lợi hơn rất nhiều.  

             Nhưng không có hai trăm triệu ngân hàng cho vay kia thì hạng mục này không thể nào khởi động được.  

             “Ngài Tề, hôm qua anh đánh Tôn Học Văn thật sao? Ghen cũng không cần thiết phải ra tay mạnh như vậy đâu?” Lý Vân Uyển đen mặt cực kỳ không vui tìm được Tề Đẳng Nhàn.  

             “Là do hôm qua anh ta bỏ thuốc thư ký Dương, chuẩn bị làm việc ghê tởm.” Tề Đẳng Nhàn nói đơn giản việc xảy ra ngày hôm qua một lần.  

             Lý Vân Uyển nghe xong thì nhẹ nhàng thở ra, còn tưởng rằng Tề Đẳng Nhàn này chính là tra nam không thể cứu chứ, vừa ăn mình xong đã quay ra theo dõi Dương Quan Quan rồi.  

             Lý Vân Uyển nói: “Hiện tại vấn đề ở chỗ chúng ta cũng rất nghiêm trọng, Tôn Học Văn không cho vay nữa, còn có một số ngân hàng vốn đã nói thoả đáng hết rồi cũng đã bắt đầu đổi ý.”  

             “Nếu không có số tiền đó thì chúng ta rất khó làm việc tiếp theo được, anh tới tìm thử biện pháp khác đi.”  

             “Nếu không thì lấy số tiền đó của anh ra ứng trước?”  

             Tề Đẳng Nhàn lắc lắc đầu, nói: “Những số tiền đó không thể cho ra ánh sáng được, nếu không thì Từ Ngạo Tuyết và Vương Hổ sẽ cảnh giác hẳn lên.”  

             “Như vậy đi, tôi đi giải quyết vấn đề cho vay.”  

             “Nếu Tôn Học Văn dám tiếp tục ngăn cản thì tôi sẽ không bỏ qua cho anh ta.”  

             Lý Vân Uyển hãi hùng khiếp vía đáp: “Anh sẽ không định đuổi tới bệnh viện đánh anh ta thêm một trận nữa đấy chứ?!”  

             Tề Đẳng Nhàn ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Vậy thì phải xem xem anh có có biết điều thức thời hay không đã!”  

             Lý Vân Uyển sở khóc dở cười, nhưng nếu Tề Đẳng Nhàn đã nói là để hắn giải quyết việc này thì cô ta cũng không cần hỏi nhiều thêm làm gì.  

             “Dương Quan Quan nói do tổng giám đốc thần bí muốn lộ mặt nên cô ta một đêm ngủ không ngon. Sao em không biết gì về chuyện này thế?” Lý Vân Uyển nhìn Tề Đẳng Nhàn, hài hước hỏi.  

             “Hôm qua Hướng Đông Tinh gọi điện thoại tới nói với tôi chuyện này….” Tề Đẳng Nhàn chậm rãi đáp.  

             “Chuyện quan trọng như vậy mà anh cũng không nói cho em biết? Ngược lại thì Dương Quan Quan lại là người đầu tiên biết nó trước?” Lý Vân Uyển bắt đầu làm khó dễ.  

             “Ai bảo tại ngày hôm qua cô không về nhà?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.  

             “Về nhà?” Lý Vân Uyển cười, Tề Đẳng Nhàn đây là để cô ta xem ‘Vân Đỉnh Thiên Cung’ như nhà của chính mình, những lời này lập tức khiến bất mãn trong lòng cô ta tiêu tán hơn một nửa.  

             Lý Vân Uyển nghiêng người ngồi vào lòng Tề Đẳng Nhàn, ôm cổ hắn tình ý cười hỏi: “Vậy anh có nhớ em hay không nha?”  

             Tề Đẳng Nhàn lắc lắc đầu nói: “Không nhớ, trong đầu óc toàn là về cúc áo sơ mi thôi.”  

      Lý Vân Uyển nghe thấy lời này thì thắc mắc đầy mặt, nghĩ đến cúc áo sơ mi? Cái quỷ gì vậy?  

             “Đêm nay có một bộ phim điện ảnh mới ra, em đi xem phim với tôi một chút.” Tề Đẳng Nhàn nói.  

             “Ô, EQ tăng lên rồi nha!” Lý Vân Uyển cả kinh, trong lòng thầm nghĩ.  

             Đàn ông hẹn phụ nữ xem phim lúc nửa đêm thì có thể có lòng tốt gì sao? Xem xong phim cũng đã là rạng sáng hai, ba giờ rồi, còn có thể đi chỗ nào được nữa?  

             “Được.” Lý Vân Uyển đồng ý, làm bộ như không biết chút tâm tư nhỏ của người này.  

             Cũng chính do Lý Vân Uyển thật tâm thích Tề Đẳng Nhàn nên mới vui đi theo kịch bản của cái tên không có chút kỹ xảo diễn nào như hắn.  

             Nếu mà là mấy tên nịnh nọt cô ta chướng mắt đưa ra loại thỉnh cầu như này thì cô ta có thể lập tức hoá thành hải vương xoay người ta thành vòng tròn rồi.  

             Lý Vân Uyển cố ý nói: “Ngài Tề, em xem trên mạng thấy người ta đều nói đàn ông mời phụ nữ đi xem phim lúc nửa đêm thường thường đều không có ý tốt? Anh hẹn em lúc đêm khuya thanh vắng như vậy có phải là có âm mưu gì đó hay không?”  

             Lúc nói lời này cô ta còn đặc biệt nhìn chằm chằm vào Tề Đẳng Nhàn, quả nhiên, tên này đỏ mặt!  

             “Tâm tư bất chính? Tôi thì có thể có ý xấu gì chứ?” Tề Đẳng Nhàn ho khan một tiếng nói: “Tôi chính là cảnh ngục chính trực nhất, làm gương tốt ân cần dạy dỗ được rất nhiều tội phạm, sao có thể có tâm tư bất chính được?”  

             Lý Vân Uyển thấy bộ dáng này của hắn thì cảm thấy đáng yêu làm sao, nhịn không được cười rộ lên cụng vào đầu hắn, cúi đầu hôn lên môi hắn khiến cho những lời nói còn lại đều bị hắn nuốt ngược về trong bụng.  

             “Mẹ nó….Sao lại thân mật nữa rồi, đây vẫn là ở trong công ty mà….”  

             Tật xấu đóng cửa không kín mít này của Lý Vân Uyển đã thành một thói quen xấu không thể bỏ được dẫn tới Dương Quan Quan ở ngoài cửa lại một lần nữa nhìn rõ mồn một cảnh tượng hai người cá nước thân mật.  

             Mặt Dương Quan Quan lập tức đỏ rực y như một quả đào chín, trong đầu không hiểu sao tự dưng hiện lên một số hình ảnh vô cùng kỳ quái, thậm chí còn cảm giác được cả người có chút khô nóng giống như hôm qua lúc bị bỏ thuốc.   

chapter content