Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1687: Không phải cậu làm sao?




 

Triệu Tân Lan không thoải mái chút nào, dường như bị giẫm lên đuôi nói: "Cậu ta lấy  gì để đảm bảo? Con không thấy cha con bị xe tông sao? Lần này có thể chỉ là cảnh cáo. Lần sau, chỉ sợ sát thủ sẽ tìm đến cửa đấy!"

Hứa Trường Ca không khỏi rất khó chịu liếc nhìn Triệu Tân Lan, đang định khiển trách thì Tề Đẳng Nhàn tùy ý xua tay.  

 

"Không sao, tôi quen rồi." Tề Đẳng Nhàn cười ha ha nói. Anh đã thấy nhiều loại bình xịt, đẳng cấp còn cao hơn so với Triệu Tân Lan này. Bàng Tú Vân kia mới gọi là trâu chó. Chuyện này không tính là gì.  

 

Ở trước mặt Bàng Tú Vân, bình xịt đứng đầu trong quân đội, vốn dĩ Triệu Tân Lan không thể được vào bảng xếp hạng.  

 

Tề Đẳng Nhàn nói: “Chú Hứa, chuyện này chú không cần lo lắng, tôi sẽ giải quyết.”  

 

Hứa Trường Ca thở dài: "Được!"  

 

Tề Đẳng Nhàn không ở lại quá lâu, sau khi trò chuyện với Hứa Trường Ca một lúc, anh xin phép rời đi, dù sao khả năng chửi người của Triệu Tân Lan không tốt, nhưng khả năng móc mỉa vẫn tương đối cao cấp.  

 

Hứa Trường Ca cảm thấy cần phải giáo dục lại Triệu Tân Lan thật tốt một lần nữa.  

 

Khi ra khỏi bệnh viện, Tề Đẳng Nhàn đã đi thẳng đến chỗ hôm qua để tìm Lý Hà Đồ.  

 

"Huh? Tại sao cậu lại đến đây! Sau khi Lý Hà Đồ nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn, không khỏi giật mình hỏi.  

 

"Tôi tới đây để hỏi La Lôi và Du Dương Tư một điều." Tề Đẳng Nhàn mỉm cười nói.  

 

Lý Hà Đồ hừ một tiếng, nói: "Bọn họ đều ở đây, nhưng cậu đừng gây ra chuyện không hay gì, coi như nể mặt tôi đi."  

 

La Lôi và Du Dương Tư hình như đã sớm đoán trước được Tề Đẳng Nhàn sẽ đến, bọn họ đang uống trà trong phòng khách, thấy anh đến cũng rất khách khí mời anh ngồi xuống, sau đó lại sai người bưng lên một chén trà.  

 

Sau khi Tề Đẳng Nhàn uống một ngụm trà, anh mỉm cười với Du Dương Tư nói: "Việc Hứa Trường Ca gặp tai nạn xe cộ là do cậu sắp xếp à?"  

 

Du Dương Tư đương nhiên sẽ không thừa nhận mình thuê người làm loại chuyện này, hắn ta cười nhạt nói: "Sao có thể, Tề sư phụ, ngài nói chuyện nhất định phải đưa ra bằng chứng, được không?"  

 

Lý Hà Đồ nghe xong, sửng sốt một lát, sau đó trở nên căng thẳng.  

 

Ông ta biết tính tình Tề Đẳng Nhàn không tốt, nếu anh thật sự muốn giết người thì sẽ rất phiền phức, ông ta căn bản không ngăn cản được.  

 

"Không phải cậu làm sao?" Tề Đẳng Nhàn hỏi.  

 

"Không!" Du Dương Tư đáp lại, nhưng trong mắt lại tràn đầy đắc ý cùng khiêu khích.  

 

Giống như đang nói với Tề Đẳng Nhàn: “Chính là ông đây làm, có năng lực thì mày động thủ đu!”  

 

Tề Đẳng Nhàn đương nhiên không muốn giết người ở đây, dù sao Du Dương Tư là do Vọng Nguyệt Các huấn luyện, còn có trưởng lão cao cấp tổng hội Long Môn có mặt nữa.  

 

Nếu người ta không thừa nhận chuyện này, anh lại không đưa ra được chứng cứ mà ra tay ở chỗ này thì khó tránh khỏi sẽ làm căng thẳng quan hệ với tổng hội Long Môn. Thậm chí ngay cả mặt mũi của Lý Hà Đồ cũng sẽ vì thế mà bị tổn hại.  

 

Tề Đẳng Nhàn gật đầu, nói: "Tôi nghĩ lời của La trưởng lão không có gì sai, tôi chỉ tới đây để hỏi thôi. Nếu không phải do Du Dương Tư sắp xếp thì cũng không có gì để nói."  

 

Nói xong, Tề Đẳng Nhàn đứng dậy định rời đi.  

Lý Hà Đồ đưa anh tới cửa, trầm giọng nói: “Đừng lộn xộn, hiện tại cậu đã tạo đủ kẻ thù rồi, nếu đẩy Long Môn về phía đối diện cậu thì không có lợi ích gì cho cậu cả.”