Ha, sáng sớm đã được xem cảnh này, cảnh đẹp ý vui, ngay cả bữa sáng cũng không cần ăn!
Khi võ công từ quyền cước luyện đến binh khí, sẽ có một sự tăng nhanh về chất, đây là điều không thể nghi ngờ.
Bởi vì rất nhiều quyền pháp, đều từ binh khí thoát thai mà ra.
Ví dụ như Hình Ý Quyền đại danh đỉnh đỉnh, coi Nhạc Phi như tổ sư, thoát thương thành quyền, xét đến cùng, đó là biến đổi từ thương pháp giết địch trên chiến trường mà thành.
Còn có các loại Thái Tổ Trường Quyền, Bát Cực Quyền, Bát Quái Chưởng, Thái Cực Quyền cũng đều từ thương pháp, đao pháp giết địch trên chiến trường thay đổi mà thành, sau khi luyện quyền cước đến một trình độ nhất định sẽ phải bắt đầu luyện binh khí, khi đó mới có thể làm quyền pháp càng gần nguồn gốc hơn, đạt tới hiệu quả tiến bộ thêm một bước.
“Thế nào?” Sau khi Dương Quan Quan múa thương xong, hưng phấn quay đầu hỏi Tề Đẳng Nhàn, cô ta cảm giác được sức lực của mình đã tăng lên, năng lực khống chế trường thương cũng tiến một bước.
“Thực sự không tồi, thương rất trắng.” Tề Đẳng Nhàn nhịn không được tán thưởng một câu.
“???”Dương Quan Quan không khỏi sửng sốt, thật ra nghe không hiểu lời này, thương trắng? Thương pháp có thể sử dụng từ này để hình dung sao? Cái quỷ gì vậy?
Tề Đẳng Nhàn phục hồi lại tinh thần, nói: “A! Luyện thương khá tốt, thương pháp cô luyện là một loại chỉnh kình, chờ khi cô có thể dung hợp lại tất cả chỉnh kính, ám kình xuyên suốt toàn thân, dung nhập vào cốt tủy, vậy sẽ có thể luyện ra được hóa kình. Sau khi hóa kình sẽ là cao thủ thực sự, không phải sợ súng, có thể tránh được đạn.”
Dương Quan Quan lập tức vui vẻ gật gật đầu, không nghĩ tới, võ công của mình, một ngày kia có thể tới được cảnh giới như vậy.
Ăn xong bữa sáng, Tề Đẳng Nhàn lại gặp Hoàng Sung một lát, vết thương của anh ta cũng không quá đáng ngại, tĩnh dưỡng cho tốt là có thể khôi phục lại rất nhanh.
“Cũng sắp đến thời điểm thu lưới rồi, anh liên hệ với Tập đoàn tài chính Boston một chút, nói với bọn họ ra tay đi.” Tề Đẳng Nhàn gọi điện thoại cho Lý Vân Uyển.
Lúc này, bên nước Mỹ đang là buổi tối.
Lý Vân Uyển đáp ứng nói: “Tôi biết rồi, sáng mai sẽ lập tức bảo Jinva liên lạc với bên Tập đoàn tài chính Boston.”
Tập đoàn tài chính Boston đặt đơn hàng đáng kể của nhà họ Hà, bảo nhà họ Hà vận chuyển ngọc thạch đến thị trường nước ngoài.
Nhà họ Hà cũng có giấc mộng mở rộng mối làm ăn ra toàn cầu, đổ lượng tài chính lớn vào Myanmar, mua rất nhiều rất nhiều nguyên thạch.
Chỉ cần Tập đoàn tài chính Boston vào thời khắc mấu chốt này tùy tiện tìm một cái cớ, hủy bỏ đơn đặt hàng, vậy thì tất cả tài chính nhà họ Hà đều sẽ bị bọc vào nguyên thạch, tạo thành hậu quả nghiệm trọng đứt gãy chuỗi tài chính.
Hơn nữa, bên Hương Sơn còn có một Trang sức Trần thị có bối cảnh và tài chính mạnh mẽ.
Mượn cơ hội này, Trang sức Trần thị sẽ liên hợp với các công ty trang sức khác cùng tấn công nhà họ Hà, thông qua cách giảm giá làm cho công ty trang sức nhà họ Hà phải tuyên bố phá sản.
Ván cờ này của Tề Đẳng Nhàn thoạt nhìn rất đơn giản, nhưng trên thực tế lại liên kết chặt chẽ, dù sao thì, nếu không có Lão Đồ Tể dẫn dụ quân đội cả ngày đánh nhau ở vùng tam giác vàng, nổ tung rất nhiều mỏ nguyên thạch, thế thì giá nguyên thạch cũng không lên cao đến vậy.
Hơn nữa, tên tuổi của Tập đoàn tài chính Boston thật sự quá lớn, Tề Đẳng Nhàn lại chấp nhận hạ vốn gốc, trực tiếp ném hơn một trăm triệu đô la Mỹ cho nhà họ Hà nếm được ngon ngọt.
Bên trên nhà họ Hà còn chậm chạp không phát hiện không được đây là cái bẫy cũng rất bình thường.
Nhà thờ lớn đã được dọn dẹp qua, trong ngoài thông thoáng, vô cùng sạch sẽ, bên trong, nhân viên thánh chức cũng đều phấn chấn tinh thần, áo mũ chỉnh tề.
Tề Đẳng Nhàn là một người không ngại học hỏi kẻ dưới, dù sao thì hắn cũng chưa từng chủ trì những chuyện như này, hắn trực tiếp tìm mục sư trong Nhà thờ lớn học tập, sau đó tự mình biên soạn một hồi lý do thoái thác trong lòng .