Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1633: Nắm đấm chạm vào bả vai.




 Nhưng dù sao thì Hồng Thần Sách cũng là người tung ra cú đấm còn Tề Đẳng Nhàn thì chỉ hất vai lên để đón lấy cú đấm của ông ta trong lúc vội vàng mà thôi, sức mạnh lại hướng từ dưới lên trên, còn đối phương là hướng từ trên xuống dưới, ai hơn ai kém, chỉ nhìn một cái là có thể nhìn ra ngay.  

 

 

Cho dù hắn đã niệm chân ngôn trong miệng nhưng khi hai cú đấm đều phát huy toàn lực thì hắn vẫn gặp bất lợi lớn!  

 

“Rầm!”  

 

Nắm đấm chạm vào bả vai.  

 

Bả vai Tề Đẳng Nhàn truyền đến một tiếng xương gãy rất nhẹ, nhưng hắn dường như không hề cảm nhận được, trên mặt cũng không có một tia đau đớn.  

 

“Đấu!”  

 

Tề Đẳng Nhàn lại khẽ quát một tiếng, kết hợp với sức mạnh của nhịp tim để bộc phát, trong lúc dây thanh quản ma sát thậm chí còn mang theo một mùi máu tanh nồng đậm!  

 

Đọc chữ đấu sẽ khiến con người ta trở nên dũng mãnh và can đảm, khi gặp phải khó khăn ngược lại sẽ làm gia tăng tinh thần chiến đấu.  

 

Hơn nữa, những làn sóng âm thanh khủng khiếp mà hắn tạo ra khi niệm chân ngôn cũng khiến hai tai của Hồng Thần Sách trở nên ù đi, từ chỗ màng nhĩ truyền đến một cảm giác đau âm ỉ.  

 

“Rắc rắc rắc...”  

 

Hai người Lôi tổng quản và Lôi Thiên Tứ đều vô cùng kinh ngạc, bởi vì chiếc cửa sổ sát đất dày dặn và bền chắc ở trước mặt bọn họ đã bị âm thanh kia làm cho xuất hiện một vài vết nứt và có thể vỡ tung bất cứ lúc nào.  

 

Hồng Thần Sách cau mày và cắn răng nói: “Đúng là một thằng nhóc hung hãn, vì để chiếm thế thượng phong mà cho dù có phải làm tổn thương thể xác và tinh thần của chính mình thì cũng phải đón lấy chiêu phách quyền này của mình!”  

 

Câu chân ngôn mà Tề Đẳng Nhàn sử dụng đã gây tổn hại nghiêm trọng đến các cơ quan nội tạng, đặc biệt là tim và phổi, thậm chí còn gây chảy máu khi dây thanh quản bị cọ xát.  

 

Tuyệt chiêu mà Hồng Thần Sách tích lũy từ lâu đã không thể giành lại được thế thượng phong! Tề Đẳng Nhàn đứng yên tại chỗ và không hề lùi bước, đôi mắt hắn mở to giống như một ông hộ pháp đang trừng mắt vậy, lúc này, từ trong bụng hắn vang lên tiếng ếch kêu, sau đó toàn bộ vùng bụng phồng lên, giống như một phụ nữ đã có thai được mười tháng!  

 

“Phù...”  

 

Một luồng hơi thở đáng sợ phát ra, theo sau đó là cú đấm cực kỳ kinh khủng của Tề Đẳng Nhàn!  

 

Từ trong một đấm này, Hồng Thần Sách cảm nhận được hơi thở của một cuộc cách mạng, dường như có vô số người đã ném đầu, đổ máu, lật đổ cường quyền và chiến đấu chỉ vì niềm tin và lý tưởng ở trong lòng mình! Một đấm đó không giống như sức mạnh của một mình Tề Đẳng Nhàn mà giống như thể đã kết hợp sức mạnh của rất nhiều người vào với nhau vậy!  

 

“Được lắm được lắm, thằng nhóc này giỏi lắm, thật là hung hãn!!!” Hồng Thần Sách lớn tiếng quát lên, tập trung tinh thần và khí lực rồi đón lấy nắm đấm của Tề Đẳng Nhàn.  

 

“Rầm!”  

 

Nắm đấm của hai người va đập vào nhau, âm thanh nổ ra không khác gì tiếng sấm nổ.  

 

Cửa sổ sát đất cuối cùng cũng không chịu nổi nữa, cót két một tiếng, nó vỡ tan ra và biến thành vô số những mảnh thủy tinh vụn rơi đầy ra đất.  

 

Sau khi một đấm qua đi, sắc mặt của Tề Đẳng Nhàn trở nên trắng bệch, hắn không hề động đậy, chân phải đá về phía trước một cái và đá vào ống chân của Hồng Thần Sách!  

Sau khi đá trượt một cái, cái chân còn lại của hắn lại đá đến lần nữa, hai chân như cái cối xay bằng đá cuồn cuộn lao đến như một dòng nước lũ và không thể ngăn cản.  

 

 

Hồng Thần Sách chỉ cảm thấy sửng sốt một lát, đầu gối bên phải bị một chân đá trúng và lập tức truyền đến tiếng xương cốt gãy vụn.  

 

 

Ông ta nghiêng người một cái, chỉ thấy cơ thể của Tề Đẳng Nhàn hơi dịch về bên trái, tiếp sau đó là một nắm đấm sượt qua chỗ hiểm bên chân, mượn sức lách người để vung ra ngoài.  

 

 

“Rầm!”  

 


Cả người ông ta không chịu sự khống chế mà bay thẳng ra ngoài, rầm một tiếng đập vào bức tường ở một bên khác, lập tức khiến cho bức tường đổ sập, một nửa cơ thể của ông ta cũng bị vùi trong đống đổ nát.  

 

 

Nằm giữa đống đổ nát, Hồng Thần Sách chỉ cảm thấy khung cảnh trước mắt dần dần mờ đi, trong đầu ông ta bắt đầu nhớ lại cuộc đời luyện võ của mình...