Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1630: Sự biến hóa này khéo léo đến cực điểm!




 Đối diện với đòn bắt bằng ưng trảo của Hồng Thần Sách, Tề Đẳng Nhàn lại dùng Ưng Trảo Thiết Bố Sam để đánh lại!  

 

 

Hắn muốn lấy cứng chọi cứng với lão già này để xem xem rốt cuộc là hắn trẻ tuổi sức dài vai rộng hay Hồng Thần Sách gừng càng già càng cay!   

 

Đọ sức với một ông già trăm tuổi là một chiến thuật chiến đấu vô cùng tuyệt vời.  

 

Ở lần va chạm này của hai người, trong sức mạnh của bọn họ lại ẩn chứa một sự tinh tế rất nhỏ.  

 

Công phu khóa tay vốn dĩ vô cùng coi trọng kỹ xảo.  

 

Hai người mới chỉ đánh được vài chiêu thôi mà đã khiến cho một người trong ngành như Lôi tổng quản phải mồ hôi đầm đìa.  

 

Ông ta cảm thấy mình đã sai rồi, chỉ từ một lần va chạm ban nãy là có thể nhìn ra rằng việc ông ta cảm thấy mình có thể chống chịu được ba chiêu trước khi thất bại hoàn toàn chỉ là đang tự đánh giá cao bản thân mình mà thôi! Với một trận chiến như ban nãy, ngay cả một chiêu ông ta cũng không chịu nổi!  

 

Ban nãy Yến hình của Hồng Thần Sách đã đột nhiên biến thành một cú đấm đánh về phía ngực, sau đó Tề Đẳng Nhàn ôm ngực tránh ra và dùng một tư thế như linh dương treo sừng để đánh vào huyệt thái dương của đối phương, đòn đánh của hai người họ thực sự giống như việc kỵ binh va chạm với nhau khi hai nước lớn đang cạnh tranh về sức mạnh quốc gia vậy.  

 

Lúc này, ưng trảo của hai người đang đối đầu với nhau, trong cứng có mềm, sát ý ngập tràn giống như một trận đấu chính trị vậy.  

 

Kinh nghiệm của Hồng Thần Sách đã chiếm được thế thượng phong, ông ta suýt chút nữa đã tóm được cánh tay của Tề Đẳng Nhàn.  

 

Nhưng vào lúc này, Tề Đẳng Nhàn lại gầm nhẹ một tiếng, lòng bàn tay lồi lên như một quả cầu và lao thẳng về phía đầu ngón tay của Hồng Thần Sách, hắn sử dụng tuyệt chiêu độc nhất của Võ Đang là “Chưởng tâm lôi”.  

 

Sự biến hóa này khéo léo đến cực điểm!  

 

Ngón tay của Hồng Thần Sách đâm vào trong lòng bàn tay của Tề Đẳng Nhàn, luồng khí huyết kia trong nháy mắt nổ tung, tạo thành một lực giật vô cùng kinh khủng, khiến cho đầu ngón tay của Hồng Thần Sách trở nên tê dại, sau đó cảm giác tê dại đó chạy thẳng lên vai giống như một dòng điện!  

 

Ngay sau đó, lòng bàn tay của Tề Đẳng Nhàn đánh đến với lực mài của Bát Quái chưởng, giống như thể hắn đang muốn bóp nát ngón tay của Hồng Thần Sách trong lòng bàn tay vậy!  

 

“Hừ!”  

 

Hồng Thần Sách khẽ hừ một tiếng, dưới chân như đang giẫm lên mặt băng vậy, ông ta miết trên mặt đất và trượt về phía sau mà chẳng thấy chân nhấc lên.  

 

Trước khi cơ thể ông ta lùi về phía sau thì chiêu “Hắc Hổ Móc Tim” của Tề Đẳng Nhàn đã bắt đến rồi, cú lùi lại này của ông ta vừa hay đã tránh được đòn tất công bất ngờ kia.  

 

Sau khi ép Hồng Thần Sách phải lùi lại bằng một đòn, Tề Đẳng Nhàn càng được nước lấn tới hơn nữa, hắn liên tục giẫm chân và tung ra ba cú đấm về phía đầu và mặt của đối phương!  

 

Mỗi khi hắn tung ra một cú đấm, trong sân sẽ nổ ra một tiếng bùm cực lớn, kéo theo đó, chiếc cửa sổ sát đất ở trước mặt Lôi Thiên Tứ và Lôi tổng quản cũng kêu lên tu tu, khiến cho bọn họ lo rằng nó sẽ vỡ tan.  

Hồng Thần Sách đánh ra vân thủ của Thái Cực quyền và liên tục đỡ đòn, ba cú đấm liên tiếp đều đã bị ông ta gạt ra, thế nhưng còn uy lực và sức nổ của những cú đấm đó thì vẫn tạo nên một lực đẩy mạnh mẽ, cho dù ông ta đã sử dụng Thái Cực vân thủ nhưng da mặt của ông ta vẫn không ngừng rung lên.  

 

 

“Tưng tưng tưng tưng tưng...”  

 

 

Đột nhiên vang lên tiếng dây cung rung động.  

 

 

Tề Đẳng Nhàn đánh ra ba cú đấm và hoàn toàn thi triển thế đánh, gân cốt nở ra, bước chân liên tục tiến về phía trước, cùng với đó chính là mười mấy cú đấm được tung ra liên tục, cho dù trước mặt là một bức tường cao làm bằng bê tông cốt thép thì cũng sẽ bị đòn đánh điên cuồng đó của hắn đánh tan trong chốc lát mà thôi!  

 


Tốc độ trao đổi chiêu thức của hai người bọn họ khiến cho Lôi tổng quản ở bên cạnh cảm thấy hoa mắt chóng mặt và không thể nhìn rõ được thứ gì.  

 

 

Còn về phần ông trùm Hương Sơn chưa từng luyện võ là Lôi Thiên Tứ, ông ta chỉ có thể nhìn thấy hai bóng đen va chạm với nhau và hoàn toàn không thể nhìn rõ được điều gì.