Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1590: Cái đám khốn nạn chúng mày...”




 

Tề Đẳng Nhàn nhìn chằm chằm vào Đồ Phu và đánh giá suốt một lúc lâu, e rằng cái tên này đang có hiểu lầm gì đó đối với bốn chữ “Nhiệt tình hiếu khách” này nhỉ?  

 

Có điều, Đồ Phu đối với hắn thực sự rất nhiệt tình và hiếu khách, anh ta lập tức sắp xếp cho hắn ăn ngon uống ngon và tiếp đãi hắn như một ông sếp lớn vậy.  

 

Tề Đẳng Nhàn ngồi trong xe quan sát Quang Dương một chút, tuy rằng Quang Dương đang nằm trong sự khống chế vũ trang của Đồ Phù, thế nhưng toàn bộ thành phố trông cũng có vẻ rất có trật tự, đã không còn cảm giác hỗn loạn như trước nữa rồi.  

 

Người chạy đến nơi này buôn bán cũng không ít, tất cả mọi người đều hòa thuận với nhau.  

 

“Nhị đương gia, dạo gần đây ngày nào tôi cũng đi đánh trận, hơn nữa còn đắc tội với những ông chủ bán đá thô kia nữa, cuộc sống thật là không dễ dàng mà!”  

 

“Còn nữa, trang bị mà bên Tuyết Quốc gửi đến đã ngày càng ít đi, hiệu suất cũng chậm lại, giá cả cũng lại tăng lên rồi.”  

 

Đồ Phu thao thao bất tuyệt với Tề Đẳng Nhàn về những khó khăn của mình.  

 

Trang bị phía bên Tuyết Quốc xảy ra vấn đề là do Tề Đẳng Nhàn đã đắc tội với tên đầu sỏ Tokarevskiy đó, anh ta chính là người nắm giữ nhiều tài nguyên nhất.  

 

Tuy nhiên, anh ta cũng không dám để mọi thứ đi quá xa, dù sao thì trụ sở chính của tập đoàn Vạn Thịnh đang ở Quảng Dương, nếu như trở mặt với Đồ Phu thì tập đoàn này sẽ phá sản chỉ trong vài phút.  

 

Tập đoàn Vạn Thịnh được gây dựng nên bởi sự đầu tư chung của rất nhiều ông trùm, mọi người đều có cổ phần trong đó, cho dù Tokarevskiy có mạnh hơn nữa thì cũng không thể một mình chống lại những ông trùm này.  

 

Càng huống hồ, Vinogradov chính là một tên hồ ly, anh ta có rất nhiều ý tưởng quái đản, Gusinsky còn đang nắm giữ tiếng nói của truyền thông Tuyết Quốc, nếu như hai người họ bắt tay với nhau thì anh ta cũng sẽ phải gặp khó.  

 

“Vậy thì cậu hãy giảm tốc độ mở rộng lại đi, đừng có quá chú ý đến những chi tiết này làm gì.” Tề Đẳng Nhàn nói.  

 

Trong lòng Đồ Phu vô cùng khinh bỉ, bây giờ anh ta kiếm được ít tiền chẳng phải là do Tề Đẳng Nhàn đã cố tình ép giá đá thô hay sao? Nếu không thì chỉ riêng tiền bảo kê thôi đã nhận đến mỏi cả tay rồi.  

 

Bây giờ, số lượng đá thô có thể tuồn ra khỏi Myanmar hàng tháng vô cùng hạn chế, hơn nữa giá cả còn bị đẩy lên rất cao.  

 

Tập đoàn Hà thị bên kia vì muốn có được miếng bánh mà tập đoàn tài chính Boston vẽ ra cho bọn họ mà đã đập không biết bao nhiêu tiền vào đó và chờ đến ngày phát tài ở Mỹ.  

 

Tề Đẳng Nhàn vì để lừa gạt bọn họ mà đã bảo Lý Vân Uyển ở bên Mỹ ném vào đó khoảng hai ba trăm triệu đô la Mỹ.  

 

“Lục Linh Linh đâu? Bây giờ cô nhóc đó đang làm gì thế?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.  

 

“Đang giúp tôi quản lý một vài sản nghiệp và làm ăn một cách chân chính, nhị đương gia ngài cứ việc yên tâm!”  

 

Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu, Lục Linh Linh cũng không muốn về nước, nếu như cô ta đã muốn ở lại Quang Dương để phát triển thì cứ để cô ta làm theo ý mình là được rồi, chỉ cần có Đồ Phu trông coi thì sẽ không xảy ra chuyện gì được đâu.  

 

Lúc này, mấy chiếc xe tải chạy qua cửa và đi về phía bến cảng.  

 

Đồ Phu nói: “Đó là đội xe của tập đoàn Hà thị, bọn họ không tiếc vung tiền, cả ngày tìm mọi cách để lấy được đá thô.”  

 

Tề Đẳng Nhàn cười toe toét và nói: “Chịu chi tiền là được rồi!”  

 

Đồ Phu hỏi: “Lần này nhị đương gia đến đây là chuẩn bị làm gì thế?”  

Tề Đẳng Nhàn nói: “Tôi muốn đến đồi Ngư để tìm một người tên là Tiêu Tinh và lấy một quyển sổ kế toán từ trong tay ông ta.”  

 

 

Đồ Phu nói: “Đồi Ngư? Lính của tôi vừa hay cũng đang định đánh về phía đó, tôi muốn kiểm soát toàn bộ Tam giác Độc sau đó từ từ chơi đùa với đám quân chính phủ đó.”  

 

 

Sau khi ăn cơm xong, Tề Đẳng Nhàn bảo Đồ Phu đưa hắn đi thăm Tạ Thiên Tiều.  

 

 

Không bao lâu sau, hai người đến được một bệnh viện nho nhỏ, trong ngoài bệnh viện được sắp xếp rất nhiều trạm gác.  

 

 


 

 

“Chúng mày dám đối xử với tao như thế, sớm muộn gì cũng có một ngày tao sẽ giết chết cả nhà chúng mày!”  

Tạ Thiên Tiều bị trói ở trên giường bệnh và đang liên cuồng la hét, một bên khuỷu tay của hắn ta đã bị chặt đứt và vẫn còn đang được quấn một lớp băng gạc mỏng manh.